Khí Trùng Tinh Hà

Chương 762 : Chém giết Thần đạo

Ngày đăng: 15:08 18/04/20


Thật ra không phải Tần Vô Song bụng dạ hẹp hòi, vì một câu nói mà đi báo thù, mà là sau khi hắn suy nghĩ sâu xa, cảm thấy trận chiến này không thể tránh khỏi.

Bất kể như thế nào, năm người này đã phát hiện ra thân phận của hắn, nhất định là dính chặt không tha. Cho dù hắn chọn lựa lùi bước, cũng không có đường sống quay về.

Nếu để đối thủ gắt gao bám lấy, vậy chi bằng hạ thủ vi cường.

Giết chết năm người này, cho dù đắc tội với ba nhà Long Tộc, chí ít có thể hù dọa một chút những tên gia hỏa đang rục rịch ngóc đầu dậy, ở một trình độ nhất định, cũng chưa chắc là chuyện xấu.

Tần Vô Song đã chịu đủ loại cục diện bị đánh bị động, từ sau khi có được Xạ Nhật Tiễn, Tần Vô Song cảm thấy bản thân về mặt tính tình phảng phất đã có nhiều hơn mấy phần quyết đoán sát phạt, một loại công kích chủ động vô cùng mãnh liệt, rục rịch nổi dậy trong cơ thể hắn.

Mễ Già mặc dù có biệt hiệu là ma nữ, nhưng hành động lớn mật như vậy vẫn là lần đầu tiên trong đời. Trong lòng đã có mấy phần cảm giác bất an, lại có mấy phần xung động, nhưng nhiều hơn vẫn là một loại cảm giác kích thích.

Với tính cách không an phận của nàng, cho dù biết hậu quả sau khi giết chết năm người này có thể rất nghiêm trọng, cũng không suy nghĩ quá nhiều.

Huống hồ, năm kẻ khốn khiếp đó vừa rồi liên tiếp nói "con tiện nhân", sớm đã xúc phạm đến nghịch lân của nàng.

Mấu chốt nhất là, Mễ Già tìm thấy một loại khí chất còn ngang bướng hơn cả bản thân nàng trên người Tần Vô Song. Đổi lại là bất cứ một đệ tử trẻ tuổi nào của Vô Tận Đông Hải, đối diện với năm đại Thần đạo, có thể giữ được bình tĩnh, còn có thể chủ động công kích, sợ rằng không có một ai.

Nói tóm lại, một loại tâm lý kích thích đuổi theo, khiến Mễ Già vô cùng mong đợi chuyện sắp sửa xảy ra.

- Đến rồi!

Trong lòng Tần Vô Song khẽ động, truyền thức nói với Mễ Già.

Mễ Già hiểu ngầm trong lòng, thầm nhủ đề phòng.

Năm người đó một đường đuổi theo, thở gấp hổn hển, ngoài miệng vẫn không ngừng oán giận.

- Con tiện nhân Mễ Già, cũng không biết là coi trọng tên trai tơ đó, hay là muốn độc chiếm Thần Tú Cung?

- Mặc kệ, bọn chúng chạy không còn xa nữa. Đuổi theo bọn chúng, tiêu diệt tất cả. Có thể lấy được Thần Tú Cung, cho dù đắc tội với Cầu Long Tộc cũng có gì phải sợ chứ?

- Đúng, con tiện nhân mê trai đó, rơi vào trong tay lão tử ta, nhất định phải chơi đùa một chút.

- Hắc hắc, ngươi còn phải nói, thân hình của con tiện nhân đó, thật sự là tuyệt vời, muốn mông có mông, muốn ngực có ngực…

Trong lòng Tần Vô Song cười thầm, mấy tên gia hỏa này, chết đến nơi rồi, mà lòng hám sắc vẫn không ngừng trỗi dậy.

Đến gần rồi, ánh mắt Tần Vô Song nheo lại thành một đường, Thần Tú Cung chậm rãi mở ra, khí thế đột nhiên thúc giục.

Âm Dương Tử Vân Dực đột nhiên mở ra, xông thẳng về phía trước, hóa thành một đạo quang mang giống như lưu tinh. Thần Tú Cung giống như trăng tròn, toàn bộ mở ra, tản phát một loại lực thôn tính mang tính sát phạt cực mạnh.

Vù! Vù! Vù! Vù!
- Ba ba, tay của hắn đang động!

Tần Vô Song cười ha ha:

- Yên tâm đi, hắn đang muốn thúc giục Long Tức Phong Ấn, ta đảm bảo, tốc độ của hắn không nhanh bằng tên của ta đâu.

Sắc mặt của tên gia hỏa lân giáp màu xanh đại biến, trừng mắt nhìn Tần Vô Song, khàn giọng hỏi:

- Ngươi nói đi, làm thế nào mới tha cho sinh mạng của ta? Muốn bảo vật, hay là thứ gì khác? Cứ mở miệng. Ta có thể bảo đảm, chuyện hôm nay, ta tuyệt đối sẽ không truy cứu, Giao Long Tộc, cũng tuyệt đối không truy cứu.

Mễ Già đứng bên cạnh kêu lên:

- Vô Song tiểu tử, ngươi đừng tin những lời ma quỷ của hắn.

Tần Vô Song nhàn nhạt cười nói:

- Nói về chuyện bảo đảm, ta cảm thấy, vẫn là bảo đảm của người chết là đáng tin cậy nhất. Thần Tú Cung, đang ở đây, hoặc là ngươi cầm đi. Hoặc là, ngươi chết dưới Thần Tú Cung. Bản thân ngươi hãy tự lựa chọn đi.

- Tiểu tử, đi chết đi!

Trong mắt tên gia hỏa lân giáp màu xanh hung quang chợt hiện, tay áo giương lên, đột nhiên vung mạnh, một luồng Long Tức Phong Ấn xuất ra.

Tần Vô Song cười to ha ha:

- Đến đây!

Thần quang thúc giục, ba mũi tên Xạ Nhật Tiễn cùng xuất phát, khí thế vô cùng, hướng về phía khí tức phong ấn phun ra ầm ầm phóng tới. Đây là đối kháng cứng rắn!

Tần Vô Song vào lúc này, lại tự tin vô cùng, muốn lấy Thần Tú Cung, để đối kháng với phong ấn của đối phương. Hai bên khó thể nhường nhịn, kẻ dũng cảm sẽ là kẻ chiến thắng.

Xạ Nhật Tiễn, giống như lợi khí không gì có thể ngăn cản, không đợi phong ấn kia hoàn toàn mở ra, phát sau mà tới trước, ầm ầm phá hủy phong ấn đó.

Tên gia hỏa lân giáp màu xanh thấy tình hình như vậy, mặt giống như tro tàn, đầu liền hướng xuống dưới đất chạy trốn. Trong mắt Tần Vô Song hiện ra một vẻ khinh thường.

Âm Dương Tử Vân Dực thúc giục, lại đem Thần Tú Cung treo lên, năm ngón tay cùng động, từng luồng kiếm khí từ trong tay hắn mọc lên bắn ra.

Kiếm khí đủ mọi màu sắc, đâm vỡ khoảng cách hư không, giống như viên đạn liên tục phát ra, không ngừng đánh trúng sau lưng của tên gia hỏa lân giáp màu xanh.