Khí Trùng Tinh Hà
Chương 78 : Tây Môn Phiệt chủ
Ngày đăng: 14:57 18/04/20
Tri phủ đại nhân dưới sự tiền hô hậu ủng của các thân vệ, cưỡi con ngựa cao to, đi tới trung tâm quảng trường, nhìn thấy phía dưới các Võ đồng tập trung đông đúc, cảm thấy rất hài lòng.
- Chư vị, bản quan tới đây, một là vì đón tiếp mọi người, thứ hai cũng là động viên tinh thần mọi người. Lần này các ngươi tới Xích Mộc Vương Thành, không chỉ đại diện cho cá nhân và gia tộc các ngươi, mà còn đại diện cho châu quận các ngươi, đại diện cho tương lai sau này của Nam Vân Châu chúng ta. Bổn quan vì biểu thị thành ý, Võ đồng của quận ngoài, trong thời gian lưu lại Nam Vân Châu ba ngày sau này, có thể vào ở bất cứ nhà trọ nào, ăn ở miễn phí, trợ cấp chi phí sinh hoạt trong châu thành!
Có thể tới nơi này báo danh tham gia Thí luyện, không có người nào không phải là xuất thân quý tộc. Theo lý mà nói chút chi phí tiêu dùng này đều tự mình có được. Nhưng câu nói này của Tri phủ đại nhân, ý nghĩa không chỉ dừng lại ở một chút chi phí ăn ở như vậy. Điều này đại diện là một loại tôn trọng, một loại đãi ngộ chỉ có Võ đồng thượng phẩm mới có thể hưởng thụ.
Quan trên đến đây, đương nhiên không thiếu được một bài phát biểu. Đám Võ đồng nghe thấy gật đầu liên tục, tất cả đều cảm thấy Tri phủ đại nhân xem trọng như vậy, làm sao còn có đạo lý không tận tâm tận lực cho được?
Khó khăn lắm, bài phát biểu của Tri phủ đại nhân mới chấm dứt, thời gian ăn trưa cũng vừa vặn đến, vì vậy bắt đầu giải tán. Vừa mới tuyên bố giải tán, Võ đồng các quận đã chào hỏi, kết bạn, bắt đầu tạo thành đoàn thể.
Tần Vô Song không muốn liên lụy quá nhiều đến chuyện thị phi, ở điểm này, Đạt Hề Dương cũng có tâm tư tương thông với hắn. Vân Khinh Yên thích náo nhiệt, nhưng bất đắc dĩ một cây làm chẳng nên non, chỉ có thể số ít phục tùng đa số.
Sau bữa cơm trưa, ba người đều quay về phòng nghỉ, cũng bình an vô sự.
Đột nhiên có tiếng bước chân truyền đến, sau đó truyền đến tiếng gõ cửa:
- Xin hỏi, Tần công tử của quận La Giang có ở đây không?
Khi mở cửa, ngoài cửa có một hán tử bộ dạng gia đinh đang đứng, thần thái tỏ ra cung kính, đồng thời mỉm cười hỏi:
- Tần công tử phải không?
- Là ta, ngươi là…
- Tiểu nhân là quản sự của Tây Môn Đại phiệt. Ở đây có tấm thiệp mời, là Phiệt chủ nhà ta tự viết, bảo tiểu nhân đưa cho Tần công tử, mời ngài tới tệ phủ uống rượu nghe hát, cùng tiêu tán khí trời nóng bức.
Nói xong, lại cung kính dâng lên một tấm thiệp mời được trang trí tuyệt đẹp.
Tần Vô Song biểu tình lãnh đạm, không thèm liếc mắt, thản nhiên nói:
- Cầm về đi.
- Cầm về đi?
Gia đinh đó ngây người sửng sốt.
Tây Môn Phiệt chủ lặng lẽ không một tiếng động, đi tới khách **** nơi Tần Vô Song đang nghỉ lại, đang rẽ qua hành lang, đột nhiên nhìn thấy có một gã thiếu niên đang đứng trong phòng lớn, thần tình chăm chú nhìn chằm chằm vào hòn non bộ trong sân nhà.
- Tây Môn Phiệt chủ?
Người thiếu niên khoan thai mở miệng, chính là Tần Vô Song.
- Tần Vô Song?
Tây Môn Vũ âm thầm giật mình, trước khi hắn rẽ sang hành lang, hắn căn bản không phát giác ra có người đang đứng giữa sân.
Nếu không tận mắt nhìn thấy, hắn thực sự khó mà tin được, tiểu tử Tần gia này đã luyện đến loại trình độ này, rõ ràng chính là cảnh giới "thần dữ khí hòa, thần bất ngoại trì khí tự định". Nói một cách đơn giản, chính là hoàn toàn dung nhập vào hoàn cảnh nơi hắn đứng, vô ngã vô vật, con người trở thành một bộ phận phong cảnh của tự nhiên.
Phải biết rằng, Tây Môn Vũ chính là cao thủ hiếm hoi của Xích Mộc Lĩnh, cường giả Chân Võ Cảnh Cửu đẳng, ở Xích Mộc Lĩnh, người dám nói thắng được hắn, tuyệt đối không vượt qua số lượng ngón tay trên một bàn tay. Nhưng một đại cao thủ như vậy, vậy mà không hề dự đoán được chuyện trước khi xảy ra.
- Ta chờ ngươi một lúc rồi.
Tần Vô Song lại mở miệng một lần nữa.
- Ngươi biết ta sẽ đến sao?
Tây Môn Vũ cảm thấy bước đầu tiên của mình đã rơi vào thế hạ phong, bước thứ hai, bước thứ ba đều bị đối phương chiếm được ưu thế trước.
- Ngươi nhất định sẽ đến.
Tần Vô Song đột nhiên cười thần bí, thân thể giống như chim én bay vút lên cao, quát khẽ:
- Đi theo ta.
Thanh âm hạ xuống, người đã rơi ra ngoài tường viện, như chim nhạn bay về phía xa.