Khí Trùng Tinh Hà
Chương 784 : Diệt trừ Thần Thụ Tộc?
Ngày đăng: 15:09 18/04/20
Ánh mắt sắc bén của Kim Quang Long Vương phảng phất giống như có thể xuyên thủng ngân hà, phá hủy tất cả bí ẩn của vũ trụ, trực tiếp bắn vào sâu thẳm nội tâm của Tần Vô Song, lưu lại một lát trên người Tần Vô Song, lúc này mới thản nhiên nói:
- Hiên Viên Khâu ít nhất cũng có ngàn vạn năm lịch sử, cũng không xuất hiện được một người trẻ tuổi yêu nghiệt giống như ngươi!
Dừng một lát, lại bổ sung nói:
- Bao gồm cả trong đệ tử Đồ Đằng Tộc cũng vậy!
Có thể có được một câu ca ngợi của Kim Quang Long Vương, vốn là chuyện vô cùng vinh hạnh, nhưng dưới loại tình hình này, tâm tình Tần Vô Song lại giống như giếng cạn không nước, không có nổi lên một tia gợn sóng. Hắn biết, hiện tại căn bản không phải là lúc lên mặt đắc ý.
Ngược lại là những người khác, nghe được lời này của Kim Quang Long Vương, trong lòng đều là khiếp sợ không thôi. Bao gồm cả Long Đại Bảo của Bàn Long Tộc, cũng giật mình liếc nhìn Tần Vô Song mấy cái.
Còn cường giả của hai tộc Nhai Tí Tộc và Tù Ngưu Tộc, ánh mắt cũng vô cùng phức tạp. Không nghi ngờ gì, bọn họ đối với những lời tán dương của Kim Quang Long Vương, trong lòng vẫn là không phải vô cùng thoải mái.
Nhưng mà, đầu đề câu chuyện của Kim Quang Long Vương lại chuyển đổi:
- Đồ Đằng Tổ Long Tộc Vô Tận Đông Hải ta, cũng không tiện can thiệp vào tranh đấu thế tục của các ngươi. Cũng không thể vì thiên tư các ngươi xuất chúng, liền chiếu cố đặc biệt cho ngươi.
Tần Vô Song nghe xong lời này, trong lòng không những không buồn bả, ngược lại vui vẻ rất nhiều. Ý tứ của lời này rất rõ ràng, Tổ Long Tộc cũng không phải tìm Tần Vô Song hắn gây phiền phức.
Mặc dù Tần Vô Song cảm thấy còn có chút hồ nghi, tại sao Tổ Long Tộc luôn luôn bài ngoại, lại đột nhiên thay đổi thái độ, nhưng trước mắt bao người, Kim Quang Long Vương này một khi đã mở kim khẩu, quả quyết không thể nào lại hối hận.
Nhìn xung quang, Tần Vô Song đã đem tất cả địch ý thu vào đáy mắt. Chỉ cần Tổ Long Tộc không nhúng tay vào, Tần Vô Song cho dù là cường địch bao quanh, hắn cũng có nắm chắc ứng phó.
Những tu luyện giả ngoại lai này, nghe khẩu khí của Kim Quang Long Vương, tựa hồ tương đối dễ nói chuyện, tâm lý cũng thả lỏng một hơi, đều thầm nghĩ:
- Nếu Tổ Long Tộc không nhúng tay vào, đó không phải có ý nghĩa, đối phó Tần Vô Song, cơ hội của mọi người là bình đẳng giống nhau sao?
Quả nhiên, Kim Quang Long Vương nhàn nhạt mở miệng nói:
- Những tu luyện giả ngoại lai các ngươi, tốt xấu gì cũng là nhân vật có máu mặt của các Cấm địa của Thần. Bổn vương nếu là hỏi trách, trái lại có vẻ lòng dạ hẹp hòi. Được rồi, một khi các ngươi đều có cùng một mục đích đến đây, Vô Tận Đông Hải ta, mở lệ một lần, tùy ý các ngươi theo đuổi cạnh tranh. Nhưng mà, có một điều kiện tiên quyết cần phải tuân thủ, nếu trong các ngươi, có người cố ý mượn gió bẻ măng, gây bất lợi với Vô Tận Đông Hải ta, Tổ Long Tộc ta bất kể các ngươi có lai lịch lớn thế nào, có chỗ dựa gì, nhất định sẽ khiển các ngươi có đến không có về!
Tần Vô Song trong lòng trầm xuống, giương mắt nhìn Kim Quang Long Vương, cước bộ không tự chủ, liền rút lui vài bước, quát:
- Long Vương bệ hạ, Phù Tang Lâm không tranh chấp thế sự, nếu vì Kim Ô Thú mà chịu liên lụy, khó tránh khỏi không công bằng.
- Công bằng?
Khẩu khí của Kim Quang Long Vương lành lạnh, khẩu khí tràn ngập quyết định:
- Thiên đạo mênh mông, công bằng tuyệt đối là không có. Thiên đạo tuần hoàn, sống chết tự nó có số trời. Phù Tang Lâm này nên sớm bị tiêu diệt. Hiện giờ tiêu diệt bọn chúng, đã muộn rồi!
- Đúng, tiêu diệt Phù Tang Lâm!
- Tiểu tử, thức thời đi, mau cút ra!
Tần Vô Song ha ha cười to:
- Bệ hạ, một khi đã như vậy, xin thứ cho tiểu tử cả gan. Hôm nay, bất kể trước mặt ta là ai, muốn xông vào Phù Tang Lâm, thì phải có chuẩn bị ứng phó với công kích Thần Tú Cung của ta.
Nói xong, thân ảnh chợt lóe, trực tiếp tiến vào trong Phù Tang Lâm.
Tần Vô Song hấp thu Thần Mộc Tinh Phách của Thần Thụ Tộc, đã hình thành một loại câu thông ăn ý với Phù Tang Lâm, hình thành sự kết nối huyết mạch tương liên nào đó.
Hơn nữa, Phù Tang Lâm này cũng là đường lui duy nhất để hắn thoát khỏi khốn cảnh trước mặt. Nếu Phù Tang Lâm bị hủy, đường lui trước sau của hắn hoàn toàn mất đi, tất nhiên sẽ rơi vào vây công.
Cho nên, về tình về lý, hắn và vận mệnh của Phù Tang Lâm, kỳ thật trong vô hình đã gắt gao dung hợp lại với nhau.