Khí Trùng Tinh Hà
Chương 792 : Thiên Đế Môn đắc ý vui mừng
Ngày đăng: 15:09 18/04/20
Tin Tần Vô Song bị khe nứt không gian thôn phệ được nói ra từ miệng Kim Quang Long Vương, đương nhiên là vô cùng đáng tin. Thương Dạ và Tô Mật của Bàn Long Tộc cùng Mễ Già của Cầu Long Tộc nghe xong tin này đều có cảm giác trời rung đất chuyển.
Mễ Già hoàn toàn không tin, bất chợt thì thào trong lòng:
- Sao lại có thể? Cái tên gia hỏa cao ngạo ấy, cái tên gia hỏa phúc duyên thâm hậu ấy đã chết rồi sao, ta không tin, ta tuyệt đối không tin!
Thương Dạ lòng đau như cắt, hai tay khẽ run lên, nhìn lên tinh không vô tận, nghiến chặt răng:
- Vô Song huynh đệ, ngươi là người có đại phúc duyên, đại ca không tin con súc sinh kia có thể lấy mạng ngươi! Khe nứt không gian thì sao chứ, đại ca tin ngươi sẽ không việc gì!
Tô Mật túm chặt lấy cánh tay Thương Dạ:
- Thương Dạ đại ca, ngươi đừng quá thương tâm!
Thương Dạ đôi mắt đỏ ửng lên, có chút điên cuồng mà cười:
- Tô nhi, ta làm sao có thể không thương tâm. Làm sao có thể chứ? Cả đời Thương Dạ này, trừ sư phụ ra, chỉ còn hai người chí thân, một người là Tô nhi muội, một người là Vô Song huynh đệ! Thương Dạ ta lúc này thề, nếu Vô Song huynh đệ có mệnh hệ gì, mặc kệ Kim Ô Thú kia có cường đại thế nào, cả đời Thương Dạ này, quyết lấy tru diệt Kim Ô Thú làm mục tiêu, đến chết không đổi!
- Thương Dạ ca ca, Tô nhi nhất định sẽ ở bên ngươi!
Thương Dạ nước mắt rơi không ngừng:
- Thật không biết nên giải thích thế nào với Mộ Dung tiểu thư và Tần bá bá bọn họ.
Tô Mật khẽ thở dài:
- Chỉ có thể nói qua loa, an ủi bọn họ. Ổn định tinh thần của bọn họ rồi tính tiếp.
Mạng lưới tình báo của mười tám Long Tộc quả thật tuyệt vời, tin tức từ mười tám Long Tộc phát đi, chỉ trong một ngày, tất cả Vô Tận Đông Hải đều nhận được tin Kim Ô Thú hồi sinh, nơi nơi tăng cường phòng vệ.
Trong lúc bàn tán về Kim Ô Thú, tự nhiên không tránh khỏi cũng nhắc tới Tần Vô Song.
Cũng may, Kim Quang Long Vương cũng giúp Tần Vô Song nói một vài tiếng tốt, hắn tuyên bố với bên ngoài là, Tần Vô Song trong lúc đối phó với Kim Ô Thú, không may bị khe nứt không gian thôn phệ.
Đương nhiên, đây cũng là sự thật, nhưng làm cho người của Vô Tận Đông Hải khi bàn tán về Tần Vô Song cũng thêm vài phần kính trọng. Dù sao, một đệ tử trẻ tuổi dám chính diện đối đầu với Kim Ô Thú, dũng khí này không phải ai cũng có được. Chỉ cần tinh thần nghĩa liệt đó cũng đủ làm người khác nghiêng mình kính nể rồi.
Tin tức, rất nhanh liền lan truyền ra Vô Tận Đông Hải. Các Cấm địa của Thần khác, không quá ba ngày liền biết rõ hết thảy.
Trước Vân Đỉnh Sơn tại Hiên Viên Khâu, Thiên Đế Tân Thiên Vấn đang bế quan rèn luyện thần thức, điều khiển Tịch Diệt Thiên Lê, cùng Thần hồn phong ấn của Tần Khiếu Thiên triền đấu.
Tân Thiên Vũ không đợi được hỏi.
Tân Thiên Vấn gật gật đầu:
- Lẽ ra, thế lực của Cấm địa của Thần không được hạ thủ với tu luyện giả của các quốc gia nhân loại, nhưng bọn chúng ly khai các quốc gia nhân loại, đến Vô Tận Đông Hải, đó không phải là phạm vi của các quốc gia nhân loại nữa rồi, dù có diệt tông môn của bọn chúng, cũng có lý do thoái thác. Thiên Vũ, hai tên đó giao cho ngươi đi. Mặt khác, ngươi lại đi Vô Tận Đông Hải một chuyến, nếu gia tộc và tông môn của Tần Vô Song chưa kịp trở về các quốc gia nhân loại, ngươi có thể chặn đường giết đi!
Mệnh lệnh này, nhất đã thời thỏa mãn tâm lý độc ác lệch lạc của Tân Thiên Vũ, cười vui sướng:
- Lĩnh bệ hạ pháp chỉ!
Hư không một trảo, đã đem Vi Dực và Triệu Mục Chi bắt ra.
Vi Dực cùng Triệu Mục Chi đứng trước mặt đám đông Thần đạo cường giả đã tâm rung thần động, nhưng vẫn miễn cưỡng kiên trì, trừng mắt nhìn đám người, đầu ngẩng cao.
- Hừ, hai con kiến hôi nhãi nhép cũng học đòi người khác làm bộ quật cường?
Triệu Mục Chi cười lạnh nói:
- Lão yêu bà, muốn giết liền giết, ta sợ ngươi hay sao? Thiên Đế Môn, đê tiện vô sỉ, chung quy khó tránh khỏi miệng lưỡi của người trong thiên hạ. Chờ Vô Song sư đệ nhà ta từ Vô Tận Đông Hải trở về, sẽ là ngày tận thế của Thiên Đế Môn các ngươi.
- Ha ha, Vô Song sư đệ? Hãy nằm mơ đi!
- Ha ha ha, tiểu tử này vẫn còn đang nằm mơ.
- Tiểu tử, Tần Vô Song kia đã bị Kim Ô Thú thôn phệ tại Vô Tận Đông Hải rồi, xương cốt cũng không còn, còn trở về được sao, đừng có nằm mơ nữa.
- Thiên Vũ, với mấy con kiến hôi này, có gì để nói chứ.
Tân Thiên Vấn nhàn nhạt mở miệng.
Tân Thiên Vũ gật đầu, bàn tay đưa ra, lực lượng Thần đạo trực tiếp đem hai người này hút đến trước mặt, chưởng tâm giơ ra, đang muốn phát lực, bỗng nhiên, Tân Thiên Vũ như bị hóa đá, bị phép định thân ghim chặt tại đương trường.
Tân Thiên Vấn sắc mặt đại biến, trong ánh mắt thấp thoáng một tia sợ hãi khó hiểu, tìm kiếm khắp bốn phía, đồng thời quát lên:
- Kẻ nào?