Khí Trùng Tinh Hà

Chương 81 : Thỏa hiệp với Hào môn

Ngày đăng: 14:57 18/04/20


Nếu như trước trận đấu vừa rồi, Tần Vô Song nói ra những lời này, Tây Môn Vũ thế nào cũng xem như là truyện cười, vào bên tai trái, ra khỏi tai phải, giống như gió mát thổi qua tai, cũng không có chút phản ứng nào.

Nhưng một trận chiến này, lại hơn cả vạn câu hào ngôn, so với ngàn ngôn vạn ngữ càng có sức thuyết phục hơn nhiều.

Thế giới thượng võ, tất cả đều phải dựa vào thực lực bản thân để nói chuyện. Chỉ có thực lực, mới là đạo lý vững bền mà những rung chuyển, lắc lư cho dù có thế nào cũng không thể phá vỡ được.

Trải qua trận chiến này, Tây Môn Vũ cũng lĩnh giáo được sự điên cuồng của Tần Vô Song. Nhìn qua thì lạnh lùng trầm tĩnh, nhưng lòng dạ lại rất sâu sắc. Nhưng một khi đã bùng phát, lại giống như núi lửa phun trào. Khi bắt đầu trận chiến võ miệng, đã lĩnh giáo được đầy đủ lời lẽ sắc bén của Tần Vô Song, sở trường về nắm bắt được sơ hở trong từng lời nói, cũng khiến hắn không thể phản ứng kịp thời lại được.

Không ngờ đuợc, khi động thủ, Tần Vô Song đồng dạng cũng rất nghiêm túc, thậm chí còn điên cuồng hơn khi nói chuyện nữa.

Đặc biệt là trong trận đối chiến vừa rồi, Tây Môn Vũ rõ ràng cảm nhận được phong cách chiến đấu ngang nhiên của Tần Vô Song, một loại khí thế chưa từng có từ trước đến nay, quyết tâm và dũng khí dù chết cũng không lui bước này, chính là một phẩm chất đáng quý khó có thể có được nhất của cường giả.

Dự trầm tĩnh và điên cuồng như vậy cùng tồn tại trong một đối thủ, đây là điều đáng sợ nhất. Trông giống như một ngọn núi lửa, khi không phun trào, rất yên lành và bình ổn, một khi đã phun trào, thì hoàn toàn lộ ra một bộ mặt khác hoàn toàn điên cuồng, mang theo một loại khí chất hủy diệt tất cả. Loại khí chất này cho dù là ngọc hay đá gì đều sẽ bị tiêu hủy, khiến Tây Môn Vũ không thể không đối đãi nghiêm túc, nghiền ngẫm cẩn thận những lời nói của Tần Vô Song.

Hắn không có chút nghi ngờ, tên thiếu niên trước mặt này có sự can đảm và lòng quyết đoán không gì so sánh được, có thể làm những gì mà hắn đã nói.

Tây Môn Đại phiệt, mặc dù là Đệ nhất Gia tộc Nam Vân Châu, nhưng cũng không phải không có kẽ hở. Tây Môn Vũ càng lớn tuổi, gừng càng già càng cay, lõi đời cũng càng thông thấu, suy nghĩ sự tình đương nhiên cũng càng toàn diện, càng vững vàng.

Mấy năm nay, hắn giải quyết những công việc sảng khoái như sấm rền gió cuốn cũng ít hơn so với thời tuổi trẻ, sự khôn khéo cũng nhiều hơn mấy phần. Việc đời khó liệu, họa phúc một sớm một chiều, rất nhiều khi, sơ xuất trong một lúc lơ đãng đều dẫn đến tai họa. Cục diện trước mắt làm hắn không thể không cân nhắc vấn đề này.

Trung tâm của vấn đề là: Trở thành kẻ địch của tên thiếu niên với khả năng phát triển mạnh mẽ không thể kháng cự như thế này liệu có đáng hay không. Mà Tây Môn Đại phiệt đối địch với một người như vậy, cuối cùng sẽ gánh vác kết quả như thế nào!

Bất luận hắn thay đổi suy nghĩ như thế nào, suy diễn như thế nào, cuối cùng vẫn không cách nào suy diễn ra được đáp án khiến hắn hài lòng. Hắn bi ai phát hiện, ở trước mặt sự uy hiếp của tên thiếu niên này, Tây Môn Đại phiệt phong quang vô hạn đột nhiên trở thành bế tắc!
- Tây Môn Phiệt chủ sao lại nói những lời như vậy? Chuyện này cho dù giải quyết như vậy, hai bên đều sẽ có lợi, có thể nói là phương thức kết thúc lý tưởng nhất. Chí ít, Tần gia ta và Tây Môn Đại phiệt, không cần đời đời đối địch. Điều này há không phải là chuyện liên quan đến đại sự hưng suy của gia tộc hay sao?

Tây Môn Vũ cũng chỉ có thể an ủi bản thân như vậy.

Đồng thời trong nội tâm cũng định ra chủ ý, Tây Môn Đại phiệt, đời đời kiếp kiếp tuyệt đối không thể trở thành kẻ địch của Tần gia!

- Tần tiểu ca chính là thiếu niên anh hùng, tối nay lão phu tổ chức yến tiệc, mở tiệc chiêu đãi tất cả Võ đồng tham gia vào Thí luyện của Nam Vân Châu lần này, rất hãnh diện được mời ngươi đến tham dự.

Nếu đã quyết định cùng Tần gia thân thiện hữu hảo, thối lui một bước, Tây Môn Vũ cáo già, xảo quyệt, đương nhiên sẽ không bỏ qua nguyên tắc lợi ích hóa lớn nhất. Nếu có thể cùng Tần gia kết làm đồng minh, khiến Tây Môn Đại phiệt sau này phát triển, thì đúng là một đại hảo sự trong họa có phúc.

So với việc đối đầu với kẻ có bối cảnh Linh Giới, Tây Môn Đại phiệt tạm thời vứt bỏ một chút thứ này, đưa ra chút nhượng bộ này, có được tính là gì chứ?

Con gái không lấy được Đạt Hề Minh, lẽ nào lại không lấy được ai nữa hay sao? Chỉ cần Tây Môn Đại phiệt nhẹ nhàng đưa ra một chút chủ ý này, những con cháu Thế gia khác của Nam Vân Châu lại có thể có mấy người không sợ nguy hiểm, muốn phản kháng chứ?

- Nhất định phải mượn cơ hội này, phục hồi lại quan hệ với Tần gia, gia tăng thêm quan hệ qua lại của hai nhà!

Tây Môn Vũ âm thầm quyết định chủ ý này.