Khí Trùng Tinh Hà
Chương 823 : Đại chiến Hóa Thần Đạo
Ngày đăng: 15:09 18/04/20
Đây cũng là nguyên nhân lúc trước Tần Vô Song đối phó với Bách Lý Gia Tộc, phải hóa trang thành Trưởng lão của Bách Lý Gia Tộc. Đồng thời đối phó với hai Thần đạo cường giả, hắn có thể chắc chắn phần thắng, nhưng không có nắm chắc đồng thời diệt sát hai người mà không bị bọn họ bỏ trốn. Chỉ có nhân lúc chưa chuẩn bị tiêu diệt một tên trước, còn lại một đấu một, mới có nắm chắc tuyệt đối.
Thần đạo cường giả, dù sao không phải ăn chay. Tần Vô Song hiện giờ mặc dù là Hóa Thần Đạo bốn kiếp, nhưng càng là như vậy, càng biết thủ đoạn của Thần đạo cường giả.
Đối phó với Thần đạo cường giả, chỉ có thực lực, có lúc chưa chắc đã đủ, vì ngươi có thủ đoạn và vũ khí nghịch thiên, người khác có thể cũng có.
Thần đạo cường giả, ai không có một chút kỳ ngộ và tạo hóa chứ? Cho nên, đối địch của Thần đạo cường giả, ngoài thực lực tuyệt đối cũng cần có trí tuệ.
Tần Vô Song tâm tính kiên định, nếu hắn định sử dụng Thần Tú Cung, đương nhiên sẽ không vì mấy câu nói thối tha của Tân Thiên Vũ, mà vứt bỏ không cần. Trên thực tế, hắn từ đầu đến cuối, không định dùng Thần Tú Cung.
Bởi vì uy lực của Thần Tú Cung, chỉ thích hợp với lực một kích. Mà Thần đạo cường giả ở đây, lại có sáu người. Ngoài Tân Thiên Trọng và Yến Quy Nam là Ngưng Thần Đạo cường giả ra. Bốn người khác đều là cao thủ Hóa Thần Đạo.
Bốn Hóa Thần Đạo, cảnh giới của mỗi người cũng không thua kém bản thân Tần Vô Song hắn. Một khi để bọn chúng hình thành vây kín, cho dù là Tần Vô Song, cũng chỉ có kết cục nhượng bộ đối phương.
Thần Tú Cung rơi vào trong bao vây phạm vi nhỏ, cũng rất khó phát huy tác dụng. Điểm này, Tần Vô Song trong lòng cũng biết rõ.
Vì vậy, lần này Tần Vô Song căn bản không động tới ý niệm dùng Thần Tú Cung.
Tân Thiên Thần, Tân Thiên Vũ, Lôi Việt và Yến Bắc Phi bốn người này, giữa lúc đưa mắt trao đổi, đã có phân công.
Tân Thiên Vũ và Lôi Việt song song nhảy lên, hóa thành hai đạo lưu quang vọt lên, hướng về phía Tần Vô Song mà tấn công.
Tân Thiên Thần và Yến Bắc Phi song song lao tới hướng đồng bạn của mình. Tu vi của Yến Quy Nam và Tân Thiên Trọng đều tương đối yếu hơn một chút, cần bọn họ quan tâm một chút.
Như vậy hai người làm bạn, hiển nhiên là sắp xết tốt nhất dưới tình thế trước mắt.
Tần Vô Song thấy Tân Thiên Vũ và Lôi Việt song song đánh tới, Thiên Vương Kiếm vung lên, trực tiếp vút ra một đạo điện mang, dẫn vào hư không, một phân làm chín, hình thành hỏa lực Cửu Long Trọng Viêm, đánh úp tới.
Tu vi của Tân Thiên Vũ và Lôi Việt xác thực rất cao. So với mười năm trước lại có tăng tiến. Thân ảnh của hai người đột nhiên phân ra, thân thể đồng thời phân tách ra, thân ảnh lay động, huyễn hóa ra vô số đạo tàn ảnh, che kín bầu trời.
Tân Thiên Vũ trong tay một chiêu lại có thể xuất ra một bộ cung tiễn, thần uy lẫm liệt.
Tần Vô Song làm sao không biết tâm tư này của Lôi Việt, lúc trước bắn chết Lôi Minh, là nòng cốt của Lôi Đình Tông, cũng là phó thủ tốt nhất và huynh đệ cốt nhục đồng tộc của Lôi Việt. Mười mấy năm nay, Lôi Việt không ngày nào không quên tìm Tần Vô Song báo thù, hôm nay có cơ hội này, đương nhiên là phải liều mạng.
Chỉ có điều Tần Vô Song từ trước đến nay cũng không phải là một người sợ hãi liều mạng.
Sở dĩ nhìn qua có chút tình thế bất lợi, đó là vì Tần Vô Song vẫn tìm kiếm kinh nghiệm như trước, hắn lúc này xem Lôi Việt là đối thủ luyện tập tốt nhất.
Loại đối thủ này, vô cùng khó có được. Tần Vô Song lấy Thiên Vương Kiếm chu toàn, vừa thử tâm đắc võ đạo sau khi tiến vào Thần đạo, xác minh thành quả tu luyện của bản thân mười mấy năm qua.
Thần Đạo Kiếm Vực của Thiên Mạch Ngưng Kình Kiếm, công kích huyền ảo của Đại Ngũ Hành Luân Hồi Ấn, và các loại kiếm pháp suy diễn của Thiên Vương Kiếm, bao gồm công kích chiêu số huyền ảo khác biệt của tâm pháp Nhất Tâm Nhị Dụng, những thủ đoạn và kỹ năng này, Tần Vô Song giống như mây trôi nước chảy, cuồn cuộn không ngừng.
Loại chiêu số biến hóa và phong phú này, khiến Lôi Việt nhìn thấy cũng đỏ mắt ghen tỵ nôn nóng không thôi. Hiển nhiên, Lôi Việt đối với kỹ năng chiến đấu phong phú như vậy của Tần Vô Song cảm thấy vô cùng ghen tỵ. Cho dù hắn là người đứng đầu một tông, trước mặt những kỹ năng thần thông này của Tần Vô Song, cũng cảm thấy trong lòng một trận bất bình.
- Xem ra, tiểu tử Tần Vô Song này thật sự không ít kỳ ngộ. Truyền thừa trận pháp Thái cổ xem ra mang đến cho hắn không ít lợi lộc, chẳng trách tiểu tử này dám kiêu ngạo như vậy. Nếu có thể giết chết tiểu tử này, đoạt được bí tịch và trang bị, truyền thừa trận pháp Thái cổ, Lôi Đình Tông ta trước mắt cho dù bị diệt, chỉ cần có được những kỳ ngộ này, muốn xây dựng lại tông môn, cũng là chuyện ở trong tầm tay.
Nghĩ đến đây, tâm tư của Lôi Việt ngược lại linh hoạt hẳn lên, hắn cảm thấy, nếu nhân cơ hội này có thể tiêu diệt được Tần Vô Song, cướp được những ưu đãi mà Tần Vô Song có được, cho dù là làm phản Thiên Đế Môn, lập tức rời khỏi Thiên Đế Sơn, đó cũng là chuyện hoàn toàn có thể tiếp nhận.
- Có được những kỳ ngộ này, cần gì phải để ý đến Thiên Đế Môn, để ý đến hư danh của tám môn Thiên Đế Sơn?
Lôi Việt nghĩ đến chỗ đắc ý, công kích càng phát ra sắc bén.
Tần Vô Song lòng tĩnh lặng như nước, hắn lại không biết trong lòng Lôi Việt đang tính toán cái gì, nhưng biết Lôi Việt này và hắn tất nhiên là kẻ thù không đội trời chung.
Đấu chơi như vậy nửa canh giờ, cũng nên thể hiện chút công phu thật sự, nếu không, thủ lĩnh của Lôi Đình Tông, còn thật sự tưởng ta sợ hắn!
Huống hồ, còn có bà nương kia ở xa nhìn chăm chú. Bộ cung tiễn đó, nếu có phòng bị, thật sự không lo lắng công kích của bộ cung tiễn đó, nhưng Lôi Việt càng đấu càng say mê như vậy, thường xuyên phải phòng thủ một tay như vậy, lại có một loại cảm giác như ngồi trên đống than.