Khí Trùng Tinh Hà
Chương 834 : Chữa trị linh mạch
Ngày đăng: 15:09 18/04/20
Nghi thức này của Tần gia, vô cùng long trọng, ở tám môn Thiên Đế Sơn, có thể nói là dẫn phát ra hiệu ứng cấp bậc động đất, tám môn Thiên Đế Sơn, đều là vô cùng kinh ngạc.
Tần Vô Song tiếp nhận chức vụ Đại Chưởng môn Tần gia, thông cáo thiên hạ, vị trí Đại Chưởng môn Tần gia đổi chủ. Vì thế cục đặc thù, Tần gia lần này tạm thời không tiếp khách từ bên ngoài đến chúc mừng, chỉ là trong tông môn Tần gia, cùng nhau chúc mừng, quét sạch đen đủi hơn mười năm bị người ta đè ở trên đầu.
Hành động này của Tần Vô Song, giống như một đường phong cảnh mới tinh, xuất hiện trước mặt tám môn Thiên Đế Sơn. Từ xưa tới nay, mới hơn ba mươi tuổi đã tiếp nhận chức vụ đứng đầu một tông của tám môn Thiên Đế Sơn, quả thực là chưa bao giờ nghe thấy. Tin tức này, đương nhiên giống như dài chân vậy, truyền ra ngoài Thiên Đế Sơn, truyền khắp cả Hiên Viên Khâu, tiện đà truyền khắp Đại lục Thiên Huyền.
Mỗi một góc của Đại lục Thiên Huyền, phàm là nơi của tu luyện giả, sau ba ngày, tựa hồ đều thảo luận về hành động kinh thế này của Thiên Đế Sơn Tần gia.
Hơn ba mươi tuổi tiếp nhận vị trí Đại Chưởng môn, đây quả thực là khiêu chiến nhận thức cực hạn của mọi người. Phải biết rằng, ở giới tu luyện, rất nhiều người hơn ba mươi tuổi, vẫn là luẩn quẩn trong Hư Võ Cảnh.
Còn những người yếu hơn một chút, thậm chí ngay cả Tiên Thiên Linh Võ cũng chưa tiến vào được.
Đây chính là chênh lệch!
Tần Vô Song người ta, hơn ba mươi tuổi, đã trở thành người được đứng đầu một tông, nghe nói trước đó, còn làm trọng thương Tân Thiên Vấn của Thiên Đế Môn.
Các loại tin đồn, xôn xao vang lên.
Tần Vô Song căn bản không để ý đến tin đồn của ngoại giới, mà là chuyên tâm ở dưới địa mạch của Vấn Đỉnh Sơn, vừa tu luyện, vừa chữa trị những linh mạch dưới nền đất bị phá hư.
Khiến Tần Vô Song cảm thấy phấn chấn chính là, linh mạch dưới nền đất này, quả nhiên là nơi linh lực sung mãn nhất. Tần Vô Song lúc trước tu vi có thể đột nhiên tăng mạnh, chính là phải cảm tạ linh mạch dưới lòng đất của La Thiên Đạo Trường, khiến hắn trong thời gian đó có được đột phá kinh người.
Hiện giờ, Tần Vô Song chữa trị linh mạch, lại có thể không cảm thấy một chút mất sức nào, cả ngày trao đổi với linh mạch dưới nền đất, khiến tu luyện của Tần Vô Song cũng là làm chơi ăn thật.
Đáng tiếc duy nhất chính là, trận chiến với Tân Thiên Vấn, hy sinh một Ma Tượng Đại Khôi Lỗi, phá hủy tính chỉnh thể của Cửu Cung Quy Nhất Kiếm Trận.
Nhưng những chuyện này thật ra không cần lo lắng, trong tay Tần Vô Song còn có vật liệu, lại có thể bào chế hai đại khôi lỗi, một con dùng cho bổ khuyết Cửu Cung Quy Nhất Kiếm Trận, một con, lại trọng điểm rèn luyện, dùng làm phân thân của bản thân.
Cùng Vân gia tranh đoạt vị trí Thiên Đế, mặc dù không phải thế giống như nước và lửa, nhưng khẳng định cũng có chút tranh giành khí phách. Nhưng Tần Vô Song thật ra không có nghĩ nhiều, quan hệ cá nhân thuộc về quan hệ cá nhân. Công tư rõ ràng, không thể vì tình riêng mà làm việc bất hợp pháp.
Khi đang thương nghị, Tần Vô Song đột nhiên sắc mặt khẽ phát lạnh, trầm giọng nói:
- Có địch đến xâm phạm!
- Ai? Tân Thiên Vấn?
Tần Vân Nhiên và Tần Trọng Dương đồng thời cùng phản ứng.
- Không phải Tân Thiên Vấn, cũng không phải con Thần thú Kiếm Nhiêm đó của hắn.
Tần Vô Song lắc lắc đầu, nếu là hai người này, Quan Thức Chỉ Linh Ngọc Bàn của hắn sẽ hiển thị.
Người tới, là một người xa lạ, nhưng thực lực và uy áp, tựa hồ còn ở trên Tân Thiên Vấn. Luồng uy áp này, phảng phất giống như bất cứ lúc nào cũng có thể khiến Vấn Đỉnh Sơn tan vỡ, cường đại dị thường.
Tần Vô Song dặn dò nói:
- Chư vị, các ngươi trấn thủ sơn môn, ta đi ra ngoài gặp người này. Nhớ kỹ, không thể mạo hiểm ra ngoài, người đến thực lực cường đại, tựa hồ còn trên Tân Thiên Vấn. Rất có thể là Đồ Đằng cường giả!
Tần Vô Song nói xong, thân ảnh đã nhoáng lên, lao ra khỏi Chính Khí Đường.
Mọi người thấy thân pháp và thủ đoạn thần diệu của Tần Vô Song, đồng thời với kinh ngạc, cũng là hưng phấn vô cùng. Đồ Đằng cường giả đến xâm phạm, Đại Chưởng môn trẻ tuổi, lại có thể trấn định như vậy, đủ thấy phong phạm.
Tần gia có Đại Chưởng môn như vậy, trời có đổ xuống, còn sợ gì nữa?