Khí Trùng Tinh Hà

Chương 90 : Lừa gạt lẫn nhau

Ngày đăng: 14:57 18/04/20


Tần Vô Song chậm rãi đi tới, đến gần đám người. Ánh mắt quét qua, đột nhiên dừng lại.

Số 19!

Ở trong đám người, trên áo Thí luyện của một người trong đó, rõ ràng viết là Số 19. Đệ đệ của Đồng Dao sao?

Thật là hao tốn công sức tìm kiếm, cuối cùng tình cờ lại dễ dàng tìm được. Tần Vô Song vốn còn đang suy nghĩ, lúc nào đó phải tốn chút thời gian đi tìm Số 19 này, không ngờ lại tình cờ gặp được ở nơi này.

Tần Vô Song chen vào đám người, cố ý phát ra một số động tĩnh, xô xô đẩy đẩy, khiến những Võ đồng đó nhìn về phía hắn. Hắn đang muốn thử một chút phản ứng của Số 19, xem xem Đồng Dao cuối cùng rốt cuộc có để lộ chân tướng cho đệ đệ của nàng không.

Số 19 liếc mắt nhìn Tần Vô Song hơn một lần. Nhưng tựa hồ cũng không có phản ứng gì đặc biệt. Giống như những người khác, tiếp tục quay đầu đi, nhìn về phía quầy hàng đó.

Hiển nhiên, người dừng ở trước quầy hàng đều đang quan sát, hoặc là nói đang chờ đợi, chờ đợi người khác mở miệng trước. Người đầu tiên chịu thử thách, lúc nào cũng đi kèm với mạo hiểm.

Vì vậy Tần Vô Song chen đến phía trước mặt bọn họ cũng không có ai đặc biệt bất mãn. Bọn họ đều đang trông cậy vào kẻ đi lên bắt chuyện mới tới này, thử xem khẩu phong như thế nào.

Số 25 bày hàng kia đang lo sợ không có ai tiến lên trước, nhìn thấy Tần Vô Song từ phía sau chen lên trước, phảng phất như nhìn thấy huynh đệ bị thất lạc từ nhỏ vậy. Khẩu khí kích động, khiến Tần Vô Song cảm thấy có chút không thích ứng được.

- Số 6!

- Sao?

Tần Vô Song nhìn vẻ mặt niềm nở của hắn, bỗng nhiên đề phòng.

- Trong tay ngươi có ngọc bài sao?

Số 25 mặt mày hớn hở xoa xoa bàn tay:

- Ngọc bài trong tay ta, có một miếng vô cùng quan trọng đối với ngươi. Ngươi có miếng thích hợp không?

- Phí lời, không thích hợp ai chen lên làm gì.

Tần Vô Song giả vờ làm bộ dáng thần kinh rất lớn, tùy tiện xua xua tay:

- Ngươi cũng đừng bày trò gì nữa, mọi người trực tiếp lấy ngọc bài từ trên người ra. Nói chuyện tán dóc ai mà không biết. Chúng ta chỉ thấy ngọc bài rồi mới nói chuyện, những cái khác đều là vô nghĩa.

Số 25 mặt cười làm lành nói:

- Đúng đúng đúng, phải thấy ngọc bài mới nói chuyện, chỉ có ngọc bài trên tay mới có lực thuyết phục nhất. Nhưng đại ca, ngươi cũng thông cảm cho ta một chút, thực lực của ta rất bình thường, trên người lại có mấy miếng ngọc bài, khẳng định là vô cùng nguy hiểm. Cho nên ngọc bài cũng không mang theo trên người. Nhưng ta bảo đảm, nếu ngươi có ngọc bài, miếng trong tay ta, ngươi nhất định là tha thiết mơ ước!

Tần Vô Song lạnh lùng quan sát lời nói và hành động của người này, từ từ nhấm nháp mùi vị. Người này trong vẻ thật thà, chất phát mang theo sự xảo trá, khẳng định là một nhân vật khó chơi.

Đừng thấy trên miệng bôi dầu là ngọt ngào, khẳng định là khẩu phật tâm xà, bụng đầy dao găm. Giao thiệp với loại người này, nhất định phải hiểm ác hơn, tàn độc hơn hắn mới được.
- Những kẻ phiền phức khác, đừng tới đó góp vui. Trừ phi ngươi có ngọc bài ta cần. Nếu không, ta sẽ không xuất hiện.

Tần Vô Song mỉm cười không nói, cũng không tỏ thái độ, tùy ý để người đó rời khỏi. Nếu hắn đã báo địa điểm, không biết thế nào cũng phải đi xem xem một chuyến. Bất kể hắn chơi trò gì, là thật hay giả, phải xem qua đến cuối cùng mới hết hy vọng.

Số 25 rời đi, những Võ đồng đang quan sát, ít nhiều có chút thất vọng. Bọn họ không ngờ rằng, nguời này nói đi là đi. Vốn là, những người này vẫn còn ôm tâm tư muốn thử một chút, nhìn thấy Số 25 rời đi, ánh mắt đương nhiên chuyển về hướng Tần Vô Song.

- Vị các hạ này, trên người ngươi có mấy miếng ngọc bài?

- Đúng vậy, ngươi có bao nhiêu miếng, mọi người không ngại giao lưu một chút.

Tần Vô Song biết những người này có chủ ý gì. Hiển nhiên, biểu hiện tùy tiện vừa rồi của hắn, đã mê hoặc mấy Võ đồng này. Những người này thấy hắn thuộc loại thô lỗ, ý niệm cũng đã chuyển tới suy nghĩ ẩu đả.

- Vậy các vị, trên tay có ngọc bài không?

Tần Vô Song hừ nhẹ một tiếng, khẩu khí tỏ vẻ xem thường, liếc nhìn đám Võ đồng này.

- Ngọc bài đương nhiên là có, chỉ sợ ngươi không có.

- Nếu không, ngươi cầm ra trước cho mọi người mở mang kiến thức đi.

- Đúng vậy, đừng giống như gã vừa rồi, khoe khoang khoác lác. Nguồn: https://truyenfull.vn

Loại khích tướng không cao minh này, nếu có thể khiến Tần Vô Song kích động mới là chuyện quái lạ. Nhếch miệng cười, kêu lên:

- Bên không có ngọc bài đi hóng mát rồi, bổn thiếu gia không rảnh nhiều chuyện với các ngươi. Ta đi tìm Số 25 trao đổi đây.

Chưa đi được mấy bước, sau lưng lại có một tiếng gọi:

- Huynh đài dừng bước.

Tần Vô Song không quay đầu lại, đã nghe ra vị trí của người nói, chính là vị trí vừa rồi Số 19 vừa đứng, nói như vậy, người gọi hắn dừng bước có lẽ chính là Số 19.

Xoay người lại nhìn, quả nhiên là Số 19. Ánh mắt tha thiết nhìn Tần Vô Song, thấp giọng nói:

- Huynh đài, có thể nói chuyện một chút không?

Nói chuyện một chút? Lẽ nào, Đồng Dao đã đem tin tức nói cho đệ đệ nàng? Nếu không, tại sao hắn lại tìm Tần Vô Song để nói chuyện chứ?