Khí Trùng Tinh Hà

Chương 911 : Thực lực của Kim Ô Mẫu Hoàng

Ngày đăng: 15:11 18/04/20


Hoa Tập Nguyệt hóa thành Nguyệt Hoa Chi Quang, ôn nhu như sóng nước, mạnh mẽ là cuồng phong, bay trong không trung. Xa xa nhìn thấy Phương Thiên Họa Kích trong tay Kim Ô Mẫu Hoàng, tâm thần Hoa Tập Nguyệt căng thẳng.

- Chủ Thần Khí?

Hoa Tập Nguyệt tuyệt đối không nghĩ tới, Kim Ô Thú này lại có được Chủ Thần Khí.

Vô Tận Đông Hải này quả nhiên kỳ quái, Kim Ô Thú con này nối tiếp con kia, không ngừng xuất hiện, mà con sau lại còn đáng sợ hơn con trước.

Con trước mặt này, không ngờ lại còn có Chủ Thần Khí.

Hoa Tập Nguyệt hừ lạnh một tiếng, thầm nghĩ:

- Ngươi có Chủ Thần Khí, lẽ nào ta không có?

Lưu quang vừa dừng, Hoa Tập Nguyệt dừng ở ngoài ngàn trượng, bả vai khẽ rung, Nguyệt Hoa chi lực kéo Diêu Quang Kiếm kia bay ra khỏi vỏ.

Thanh Diêu Quang Kiếm này thiên biến vạn hóa, mang theo một đoàn kiếm khí mãnh liệt, giống như một đạo cầu vồng chói mắt vun vút lao đi, nhằm thẳng phía trước Kim Ô Thú kia bắn tới.

Kim Ô Thú hừ lạnh một tiếng:

- Châu chấu đá xe!

Phương Thiên Họa Kích giương lên, bốn năm đạo điện mang bắn thẳng về phía Diêu Quang Kiếm kia.

Bốn năm đạo điện mang này, có màu xanh, có màu tím, có màu nâu, vô cùng quái dị, kết thành một đám lưới điện, tạo thành một luồng công kích trực tiếp bay đi.

Trong chớp mắt, trời đất rung động kịch liệt, vết nứt trên hư không do hai đạo lực lượng này tạo ra phát ra những tiếng đứt rách chói tai.

Thanh âm của từng dòng khí lưu mạnh mẽ va chạm với nhau, lại càng ghê rợn.

Vô số quang hoa va đập trên không trung, trực tiếp tạo thành một đám ánh sáng khổng lồ, vô số khí lưu màu sắc sặc sỡ đan xen lại với nhau, ngưng thành một sóng ánh sáng cực mạnh, bay lên phía trời cao. Loại uy lực này, dù là Kim Ô Thú cũng vô cùng kinh ngạc.

- Tại sao lại thế chứ? Chính mình dùng là Chủ Thần Khí, lại không thể đem thanh kiếm kia đập nát tan tành. Ngược lại còn bị khí lưu do thanh kiếm đó bắn ra chặn lại!

Lưỡng hổ tương tranh, oan gia ngõ hẹp, ai cũng chẳng làm gì được ai, giằng co thành cục diện hiện nay, không ngờ hình thành một sóng công kích chói mắt bay thẳng lên trời cao.

Sóng công kích cường đại kia xé nát trời xanh, vết tích để lại vô cùng thảm thiết. Vết rách trên hư không thảm liệt như cánh đồng bị vô số con trâu cày qua, vô cùng hoang tàn rách nát.

Hoa Tập Nguyệt vẫy tay một cái, đem thanh kiếm kia cầm trên tay. Một đòn vừa rồi, cùng Kim Ô Thú hình thành cục diện không phân cao thấp, nhưng hắn một chút cũng không phấn kích. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - https://truyenfull.vn

Một kiếm vừa rồi của hắn là một kiếm rất tinh tế, mượn lực rút kiếm hình thành thế tấn công, khí thế tuy không đủ lắm, nhưng uy lực thì vô cùng bá đạo.
Hai tên kia nghe thấy là Thiên Thần Đạo hai kiếp, trong lòng nhẹ nhõm rất nhiều.

- Một tên trong bọn chúng có Chủ Thần Khí! Còn một tên, dùng vũ khí gì ta cũng không biết, nhưng nhất định là vũ khí của Thiên Thần Đạo, có phải là Chủ Thần Khí hay không, ta cũng không chắc chắn.

- Có Chủ Thần Khí?

Trảm Nhạc và Đoạn Thủy đưa mắt nhìn nhau, cả hai đều từ mắt đối phương nhìn thấy một tia kiêng kỵ. Bọn chúng đến từ Đại lục Phong Vân, đó là nơi có cường giả cấp độ Chủ Thần. Bọn chúng hiểu rõ Chủ Thần Khí khó kiếm biết nhường nào.

Một Chủ Thần lâu năm, có một hai kiện Chủ Thần Khí không có gì ngạc nhiên. Còn những Chủ Thần trẻ tuổi, thậm chí ngay cả một kiện Chủ Thần Khí cũng không có.

Mà Thiên Thần Đạo cường giả của Đại lục Thiên Huyền này lại có Chủ Thần Khí!

- Không đúng!

Trảm Nhạc nghi hoặc:

- Mẫu Hoàng bệ hạ, Đại lục Thiên Huyền nếu ngày trước có Chủ Thần Khí thì đã không đến nỗi chật vật như vậy. Trận chiến thời Thái cổ, không hề xuất hiện Chủ Thần Khí, đây là thế nào vậy?

Kim Ô Mẫu Hoàng cũng đầy bụng nghi hoặc:

- Đại lục Thiên Huyền này, chắc chắn có điều cổ quái. Chủ Thần Khí này rốt cuộc từ nơi nào tới, nhất định phải tra cho rõ. Tuy nhiên thế cũng tốt, có Chủ Thần Khí, chứng tỏ hai vị Chủ Thần của chúng ta để ý tới Đại lục Thiên Huyền này cũng có lý của nó. Nếu có thể đoạt được Chủ Thần Khí dâng lên cho hai vị Phong Vân Chủ Thần đại nhân, công lao của ta và ngươi sẽ càng lớn!

Trảm Nhạc và Đoạn Thủy đều cười theo, nhưng trong lòng lại thấp thỏm. Nói thật, đối diện với Thiên Thần Đạo cường giả có Chủ Thần Khí, bọn chúng không dám lạc quan. Chủ Thần Khí này quả là đồ tốt, nhưng ở trong tay của Thiên Thần Đạo cường giả, bọn họ không thể nào lấy được!

Nói khó nghe một chút, nếu bọn chúng không cẩn thận gặp phải Thiên Thần Đạo cường giả có Chủ Thần Khí, chỉ có một con đường, đó chính là bỏ chạy. Ngoài bỏ chạy ra, không còn con đường nào khác.

- Mẫu Hoàng bệ hạ, vậy tiếp theo chúng ta phải làm gì?

Kim Ô Mẫu Hoàng hít một hơi sâu, từ kẽ răng rít ra một từ:

- Đợi! Trước mắt, chỉ có đợi, đợi Thần Khí Chi Môn kết thúc đã! Trảm Nhạc, các ngươi chẳng phải đã nói, nội ứng chúng ta cử đi có sáu tên, lần này trốn trở về chỉ có ba tên, vẫn còn ba tên! Để xem tạo hóa của bọn chúng thế nào!

- Dạ, dạ!

- Cục diện trước mắt vẫn không rõ ràng, xem ra cũng chỉ có thể đợi Thần Khí Chi Môn kết thúc, mới có thể dần dần rõ ràng. Nếu có chút thu hoạch, đem Thiên Thần Đạo cường giả vẫn chưa chết của phe ta từ trong phong ấn giải cứu ra, cục diễn sẽ vô cùng có lợi.