Khí Trùng Tinh Hà

Chương 915 : Chuyện không thể ngờ tới

Ngày đăng: 15:11 18/04/20


Thời gian bảy ngày đã qua, Tần Vô Song thông qua quan sát Quan Thức Chỉ Linh Ngọc Bàn đã khống chế toàn cục, phát hiện năm mươi người nắm giữ Tinh Hà Lệnh cao cấp thì có bốn mươi tám người đã ít nhất tiến nhập vào tầng thứ tám rồi.

Riêng Vân Hồng Nhi vẫn thong dong ở tầng thứ sáu của mê cung. Vẫn là loại tốc độ không nhanh không chậm đó, dường như tới Thần Khí Mê Cung này không phải để thám hiểm, mà đến để ngắm cảnh vậy!

Đến lúc này, Tần Vô Song có thể khẳng định, Vân Hồng Nhi này nhất định có vấn đề!

Tần Vô Song gần như không nhịn được nữa, định ra tay đem Vân Hồng Nhi thu làm Khôi Lỗi rồi nói sau. Nhưng suy xét đến việc Vân Hồng Nhi có thể vẫn còn có bạn, vạn nhất đánh rắn động cỏ thì lại mất hay.

Dù sao thực lực của Vân Hồng Nhi so với những cường giả trước kia không giống, một Chân Thần Đạo cường giả, nếu một đòn không hạ được, để hắn cảnh giác thì sẽ phiền toái lớn.

Trong Thần Khí Chi Môn này, muốn truy sát một người, không dễ dàng như ở bên ngoài. Ai cũng không thể hoàn toàn thi triển chân tay, toàn lực chiến đấu!

Dù sao, Thần Khí Mê Cung cũng không phải hạng tầm thường, cơ quan đầy rẫy, vạn nhất không cẩn thận chạm phải cấm chế nào đó, truy sát không thành, ngược lại chính mình sẽ chết trước.

May mắn duy nhất là, Vân Hồng Nhi kia cũng chưa phát hiện ra có người theo dõi hắn, trên đường đã ít đi thái độ cẩn thận, mà càng ngày càng to gan, khắp nơi tìm kiếm thứ gì đó.

Tần Vô Song biết rằng, ở tầng thứ sáu mê cung này, đương nhiên sẽ có một số đồ tốt, ví như Vũ khí Thần đạo hay Thần đạo Chiến y, cũng như một số bí pháp tu luyện. Nếu cẩn thận tìm kiếm, chắc chắn sẽ có chút thu hoạch.

Tuy nhiên, Vân Hồng Nhi có tu vi Chân Thần Đạo sáu kiếp, lại cẩn thận như vậy, chắc chắn không đơn giản là tìm kiếm những thứ đồ kia.

Vũ khí Thần đạo, Thần đạo Chiến y, trước mặt Chân Thần Đạo năm kiếp căn bản là không đáng nhắc tới. Trừ phi là vũ khí Chân Thần Đạo, nếu không, muốn làm cho Chân Thần Đạo cường giả liếc mắt một cái cũng khó.

Bắt đầu từ tầng thứ sáu mê cung, ven đường liền có rất nhiều dấu tích chiến đấu của thời đại Chúng Thần Thái cổ, xương khô huyết tinh, mấy vạn năm đã qua mà không hề biến đổi gì!

Cũng không biết Thần Khí Mê Cung rốt cuộc bảo trì thế nào, có thể làm cho mấy vạn năm thời gian, như chưa từng trôi qua vậy. Chỉ có điều, những dấu tích chiến đấu ven đường này, ngoài di cốt ra, căn bản không có vũ khí và trang bị gì.

Rất hiển nhiên, ở nơi ai cũng có nhìn thấy thế này, cho dù có vũ khí và trang bị, xưa nay đã có bao nhiêu đoàn thám hiểm từng tiến vào, hiển nhiên không thể lưu đến bây giờ.

Đến bây giờ, cơ hội tìm thấy đồ tốt còn sót lại là vô cùng nhỏ bé. Đến nay muốn nhặt được đồ tốt trong Thần Khí Mê Cung, chỉ có duy nhất hai con đường: Con đường thứ nhất, là đi tìm ở những nơi chưa từng mở ra. Con đường còn lại là tập trung tinh thần, cẩn thận tìm kiếm.

Tần Vô Song cả hành trình không hề phân tâm, một bên quan sát Thần Khí Mê Cung, một bên quan sát nhất cử nhất động của Vân Hồng Nhi.
Tần Vô Song cố làm ra vẻ hồ nghi:

- Cường giả của Ly Vẫn Tộc tại Vô Tận Đông Hải?

Vân Hồng Nhi có chút mỉm cười, cố làm ra vẻ khoa trương nói:

- Đúng vậy, Tần công tử mấy năm gần đây thực sự rất nổi bật. Ta ở tại Vô Tận Đông Hải cũng nghe danh như sấm vang bên tai.

- Ha ha, để mọi người chê cười rồi!

Vân Hồng Nhi gật gật đầu, tò mò hỏi:

- Tần công tử chuyến này thu hoạch thế nào?

Tần Vô Song nhún nhún vai:

- Vẫn chưa phát hiện được gì. Tôm tép nhỏ không có hứng thú, để bọn họ tranh đi. Ta càng có hứng thú với lịch sử Chúng Thần Thái cổ đối kháng với Dị tộc. Vân đạo hữu cảm thấy thế nào?

Vân Hồng Nhi nặn ra một nụ cười, rõ ràng là làm cho có lệ:

- Thời đại Chúng Thần Thái cổ, quả nhiên vĩ đại, cũng rất bi tráng. Nhìn thấy Thần Khí Mê Cung này, mới biết rằng các vị tiền bối quả thật không tầm thường.

Hai người cười nói ha ha, nhưng trong lòng đều có tâm tư. Tần Vô Song muốn thăm dò Vân Hồng Nhi. Còn Vân Hồng Nhi, hiển nhiên đối với Tần Vô Song có chút đề phòng.

Thấy Vân Hồng Nhi có chút thái độ khước từ người khác, Tần Vô Song không khỏi cảm thấy kỳ lạ. Lẽ nào mình đã bị Vân Hồng Nhi này nhìn ra rồi sao?