Khí Trùng Tinh Hà
Chương 927 : Bắt được chủ soái
Ngày đăng: 15:11 18/04/20
Tiêu Dật Hiên và Lý Dật Phong một khi nhập cuộc, thế cuộc đương nhiên sẽ phát sinh biến hóa cực lớn.
Tiêu Dật Hiên phụ trách bao vây bên ngoài, còn Lý Dật Phong, cùng Tần Vô Song và Vương Thiền phụ trách đuổi giết. Phân công này, có thể bảo đảm những Thần hồn chạy trốn ra bên ngoài, nếu số lượng quá nhiều, sẽ hình thành trùng kích lớn đối với Miêu Húc ở bên ngoài, tuyệt đối không phải là chuyện tốt.
Quan Thức Chỉ Linh Ngọc Bàn biểu thị, bảy cường giả Thần đạo đoạt được thân thể, cũng không tụ tập lại ở một chỗ. Hiển nhiên, bọn chúng cũng có lo lắng của mình. Lo lắng tập trung lại một chỗ, dao động quá lớn, sẽ bị người ta phát hiện.
Nhưng mà, bọn chúng ngàn tính vạn tính, vẫn không đoán được chút sơ hở thân thể này lại bị Quan Thức Chỉ Linh Ngọc Bàn nhìn thấu.
Lý Dật Phong nói:
- Vương Thiền, ngươi phụ trách dẫn dắt người canh gác của bọn chúng. Tin rằng với thực lực của ngươi, khẳng định không có vấn đề!
Vương Thiền biết, trận chiến này, chủ lực trước mắt là vị Lý Dật Phong đạo huynh này, chứ không phải Vương Thiền hắn, lập tức gật đầu đi ngay.
Sau khi Vương Thiền đi, Lý Dật Phong hỏi Tần Vô Song:
- Vô Song sư đệ, định ra tay như thế nào?
Tần Vô Song cười nói:
- Ta suy nghĩ một lát, nếu chúng ta chủ động tìm đến, giết chết một hai tên, những tên khác nhất định sẽ bị kinh động, độ khó đuổi giết sẽ lớn hơn. Cần phải hành động lưu loát sạch sẽ.
- Đúng, thời gian gấp gáp, chúng ta cần phải khẩn trương. Đi, ra tay với tên gia hỏa ở phía Tây Bắc trước!
Lý Dật Phong thực sự rất dứt khoát.
Tần Vô Song lại lắc lắc đầu:
- Tam sư huynh, ta phân tích qua, thân xác bị bảy Thần hồn này chiếm cứ, cường đại nhất là một gã cường giả Chân Thần Đạo sáu kiếp tới từ Hỏa Thần Chúc Dung Tộc. Ta dự đoán, kẻ chiếm cứ thân xác cường đại nhất này, khẳng định là thủ lãnh của đám Thần hồn này.
Lý Dật Phong ánh mắt sáng ngời:
- Bắt được thủ lãnh, binh lính sẽ tự bại!
Giết chết thủ lãnh, đám Thần hồn khác sẽ như rồng mất đầu, nhất định rơi vào trong đại loạn, điều này là đề nghị rất hay, Lý Dật Phong lập tức hăng hái:
- Hắc hắc, Vô Song sư đệ, nếu ngươi có thể chấn trụ được tên thủ lãnh mạnh nhất, vậy thì cho dù bọn chúng có tài giỏi cũng vô dụng rồi.
Lời nói đắc ý dào dạt này còn chưa nói xong, đột nhiên bên cạnh một luồng sức mạnh cường đại giống như dời non lấp biển xông tới.
Giống như thiên địa biến sắc, Nghịch Ngao nhất thời cảm thấy Thần hồn một trận sợ hãi. Loại sợ hãi này, là bản năng có được của Thiên Thần Đạo cường giả. Lập tức biết không ổn, Nghịch Ngao kêu lên một tiếng:
- Vô sỉ!
Thân ảnh xông về phía trước, liền muốn bỏ chạy.
Chỉ là, hắn rốt cuộc vẫn chậm một bước. Trước mặt lam quang cuốn tới, từng vòng từng vòng công kích giống như khí thuẫn, không ngừng đè ép xuống.
Lực áp bách của khí thuẫn này, còn đáng sợ hơn bất cứ lưỡi dao sắc bén nào. Chấn động hư không không ngớt.
Nghịch Ngao thấy tình thế không ổn, vội vàng xuất ra Thần hồn. Lúc này, thân thể ngược lại trở thành sự trói buộc.
Nhưng mà, Thần hồn của hắn vừa xuất ra, khí thuẫn lam sắc từ bốn phương tám hướng liền giống như mưa to gió lớn đập tới, tựa hồ không có một chút sơ hở nào.
Giữ được chỗ này hỏng chỗ khác, đột nhiên trước mặt lam quang chói lọi. Một cây chiến đao lam quang chói lọi từ trên cao bổ xuống, chỉ là một vết cắt mà không gian giống như một tờ giấy mỏng bị xé ra.
Nghịch Ngao nhìn thấy chiến đao uy thế như vậy, trong lòng thầm kinh ngạc:
- Chủ Thần Khí!
Quả thực là Chủ Thần Khí.
Mặc dù Lý Dật Phong chưa từng luyện hóa ra thực lực năm thành của Chủ Thần Khí, nhưng trong loại trường hợp này, Chủ Thần Khí xuất ra, tốc độ và sức mạnh, tuyệt đối có ưu thế mang tính áp đảo!
Thần hồn Nghịch Ngao xuất ra cũng không thể xuất, lam quang trí mạng đã bổ xuống, chém trên Thần hồn.
Lam quang đột nhiên ngưng lại, tiếp theo, phảng phất như một quả cầu lớn đột nhiên bị xé ra, bùng nổ, hỗn loạn xung quanh, Thần hồn của Nghịch Ngao, trực tiếp bị nổ ra thành mảnh nhỏ.
Tiếng kêu thảm kéo dài không dứt, không ngừng khuyếch tán ra xung quanh. Lý Dật Phong thôi động sức mạnh Thần đạo, ngăn chặn toàn bộ những tiếng kêu thảm thiết này, từng luồng khí tường ngăn chặn, ngăn cản hoàn mỹ những thanh âm này, thu nạp lại một chỗ. Chấn động một vùng địa thế hỗn độn xung quanh.
Nghịch Ngao kiêu ngạo không ai bì nổi, khi hắn còn chưa kịp mở rộng sự thống trị vương đồ, đã táng mệnh nơi đây!