Khí Trùng Tinh Hà

Chương 940 : Cường thế đối cường thế

Ngày đăng: 15:11 18/04/20


Tần Vô Song đón ánh mắt chờ mong của mọi người, thản nhiên cười:

- Chư vị, ta chỉ có một câu hỏi các ngươi. Đối với Đại Huyễn Nhật Thần Cung, trong sâu thẳm nội tâm các ngươi, có ý sợ hãi hay không?

Câu hỏi này rất là đặc biệt, giống như Tần Vô Song phảng phất không cho phép mọi người trốn tránh, điểm danh hỏi:

- Đội phó Thiết Hoằng, ngươi trả lời trước!

Thiết Hoằng ngẩn người, cười khổ một tiếng, cũng không mượn cớ che đậy gì cả:

- Nói thật, những thế lực khác của Đại lục Thiên Tượng không nói làm gì, nhưng thế lực bốn đại đầu lĩnh, đó là sự tồn tại chỉ thua kém Chủ Thần Điện. Nếu nói trong lòng không có chút sợ hãi đối với bọn họ, đó là điều không có khả năng!

Những người khác thấy Thiết Hoằng thẳng thắn như vậy, đều nhân cơ hội ngẩng đầu lên, tùy thân phụ họa.

Tần Vô Song thật ra cũng không tức giận, gật gật đầu:

- Tốt lắm, ta có thể nói với các ngươi, ta đối với những thế lực đầu lĩnh, không có cảm giác gì. Nhưng ta có thể hiểu được cảm giác sợ hãi của các ngươi với Đại Huyễn Nhật Thần Cung. Bây giờ, ta lại hỏi các ngươi một vấn đề cuối cùng…

- Đội trưởng, ngươi hỏi đi!

- Được, ta muốn biết, các ngươi đối với việc theo đuổi vận mệnh của mình, tâm tình bức thiết đối với nhiệm vụ lần này, có thể chiến thắng nỗi sợ hãi đối với những thế lực đầu lĩnh này không? Nếu không chiến thắng được, chúng ta lập tức từ bỏ, đội ngũ có thể giải tán, ta tuyệt đối không miễn cưỡng bất cứ người nào. Nếu các ngươi cảm thấy có thể chiến thắng loại tâm lý sợ hãi này, vậy thì cần phải nghe theo mệnh lệnh của ta, tiếp nhận tất cả khiếu chiến. Ta chỉ muốn nói sáu từ: Cầu phú quý trong nguy hiểm!

Hay cho một câu cầu phú quý trong nguy hiểm!

Những tán tu bọn họ, trời sinh không phải mệnh phú quý, bọn họ muốn đại phú đại quý, cần phải mình làm mình hưởng!

Trong mắt mọi người, đều lóe lên một loại quang mang phức tạp, hiển nhiên, nội tâm của bọn họ đều đang tiến hành lựa chọn cực kỳ gian nan.

Loại ánh mắt phức tạp này, tập trung trên mặt Tần Vô Song, nhìn thấy vẻ mặt bình thản của Tần Vô Song, và trong sự bình thản đó, lại lộ ra một tự bình tĩnh tự tin khiến trong lòng người lộ vẻ xúc động.

Đột nhiên, tâm tình của tất cả mọi người, đều bị sự bình tĩnh này của Tần Vô Song làm cho lay động, loại nhân tố mạo hiểm trời sinh trong xương cốt của tán tu, dần dần sôi trào lên.

- Đội trưởng, hay cho cầu phú quý trong nguy hiểm. Đại Huyễn Nhật Thần Cung gì đó, chúng ta không sợ, đây là địa bàn của Chủ Thần Điện, còn không đến lượt Đại Huyễn Nhật Thần Cung bọn chúng làm mưa làm gió!

Lỗ Hùng là người đầu tiên kêu lên.

- Đội trưởng, ta quyết định, hỗn chiến cùng với ngươi!

Những người khác thấy Lỗ Hùng kêu lên, luồng khí nhanh nhẹn dũng mãnh trong xương cốt cũng theo đó phát tác. Chỉ nghe Thiết Hoằng nói:

- Thời khắc quan trọng phải đưa ra quyết định. Đội trưởng, ngươi nói rất đúng, muốn có đại phú đại quý, không gặp chút nguy hiểm, làm sao có thể đại thành?

- Đội trưởng, ngươi nói là được!

Lỗ Đồng cũng lên tiếng.
- Mọi người đừng nghĩ nhiều. Thực lực của Nhật Đông Sơn hắn xác thực mạnh, thậm chí còn mạnh gấp đôi ta. Nhưng mà, đây cũng không phải là lý do chúng ta e ngại hắn!

Nghe Đội trưởng nói như vậy, mọi người đều kinh ngạc, còn mạnh gấp hai lần Đội trưởng sao?

Lẽ nào nói, Nhật Đông Sơn đó đã là Thiên Thần Đạo ba kiếp cường giả?

Hắc Dực Biên Bức thì thào chửi bới:

- Những thế lực đầu lĩnh này, chiếm cứ địa bàn tốt nhất, chiếm cứ tài nguyên tốt nhất. Đây đều là dựa vào đè ép không gian sinh tồn của tán tu chúng ta mà có được!

Tần Vô Song xua xua tay:

- Mọi người quay về nghỉ ngơi đi, chuẩn bị chiến đấu đầy đủ. Toàn lực phát huy. Đội ngũ bảy người, đánh bảy thắng bốn, chúng ta chỉ cần phát huy trình độ bình thường, thăng cấp khẳng định không có vấn đề.



Rút thăm này, vứt bỏ nhân tố bên ngoài không nói, xác thực là rút thăm tốt. Quyết chiến đánh bảy thắng bốn, thậm chí Tần Vô Song cuối cùng cũng không cần thượng tràng, sau sáu trận, bọn họ lấy bốn thắng hai bại kết thúc chiến đấu.

Không cần nghĩ cũng biết, sắc mặt phía bên Đại Huyễn Nhật Thần Cung khó coi như thế nào. Đặc biệt là Nhật Đông Sơn, toàn bộ quyết chiến, ánh mắt luôn giống như đao thép sắc bén, ngắm tới ngắm lui trên người bọn Tần Vô Song, phảng phất giống như một người thợ săn nhìn con mồi dò xét.

Ngoài cuộc tỉnh táo trong cuộc u mê. Những người biết cường thế của Nhật Đông Sơn, đều âm thầm thở dài, tiểu tổ tán tu này thật không thức thời, trái với ý chí của Nhật Đông Sơn, cho dù tiến vào danh sách cuối cùng, sau khi bắt đầu nhiệm vụ, có thể sẽ phải nếm mùi đau khổ. Loại người không ăn được thì đạp đổ như Nhật Đông Sơn, nhất định sẽ có hành động!

Ngay cả bà con họ xa của Tiểu Giang, Chấp sự Ngoại vụ của Chủ Thần Điện, cũng âm thầm nhắn nhủ Tiểu Giang:

- Tiểu đội các ngươi, lần này xem ra đã chọc giận Nhật Đông Sơn rồi. Ở địa bàn của Chủ Thần Điện, người của Đại Huyễn Nhật Thần Cung không dám làm loạn, nhưng nhiệm vụ lần này là vượt qua Vị diện khác. Các ngươi rời khỏi Đại lục Thiên Tượng, nhất định phải cẩn thận đề phòng, đừng để Nhật Đông Sơn tìm được cơ hội gây phiền phức cho các ngươi.

Tiểu Giang cười chua xót:

- Huynh đệ, chúng ta làm sao không biết Nhật Đông Sơn không dễ chọc. Nhưng cơ hội như vậy, vứt bỏ thì đáng tiếc. Hơn nữa, Đội trưởng của chúng ta là một cường giả rất có cốt khí, không bị uy hiếp của Nhật Đông Sơn hù dọa.

Chấp sự đó thở dài:

- Như ta nói, xem xét thời thế, các ngươi vẫn nên chọn chiến lược từ bỏ thì tương đối tốt hơn. Với tính tình của Nhật Đông Sơn, khẳng định sẽ đối phó với các ngươi.

Tiểu Giang thở dài:

- Huynh đệ, chúng ta chuẩn bị lâu như vậy, đến bước cuối cùng kêu chúng ta từ bỏ, từ mặt tâm lý, căn bản cũng không tiếp nhận nổi.

Chấp sự đó cười chua xót, cũng không nói thêm gì nữa.