Khí Trùng Tinh Hà
Chương 946 : Thú Triều mãnh liệt
Ngày đăng: 15:11 18/04/20
- Đội trưởng, làm sao vậy?
Biểu tình của Nhật Đông Sơn khiến những người khác có một tia hồ nghi.
Sắc mặt Nhật Đông Sơn đột nhiên vô cùng ngưng trọng, khẩu khí trịnh trọng vô cùng:
- Mọi người chuẩn bị một chút, đừng tự tiện hành động, ta ra ngoài xem xem!
Nhật Đông Sơn cũng không phát hiện ra tình huống dị thường gì, nhưng một tia bản năng của cường giả, khiến hắn mơ hồ nắm bắt được một chút cảm giác không rõ.
Trực giác của cường giả, là một thứ huyền ảo vô hình, nhưng rất nhiều khi, lại còn đáng tin cậy hơn chính mắt nhìn thấy, mơ hồ cảm nhận được thiên cơ, trong tối tăm một tia hé mở đối với thiên cơ, thường thường có thể quyết định sinh tử.
Nhật Đông Sơn vừa mới đi ra ngoài doanh trướng, xa xa một thanh âm kinh hoàng đã truyền đến:
- Phía trước, có phải là bằng hữu của Đại Huyễn Nhật Thần Cung?
Nhật Đông Sơn trong lòng rùng mình:
- Sao lại là hắn?
Thanh âm này, không phải người nào khác mà chính là người mà bọn hắn vừa hả hê nói đến, Vũ Tinh Hà!
Một khắc trước còn thảo luận giết hắn, phân chia đồ của hắn. Không ngờ, mới vừa nhắc đến như vậy, lại có thể tự mình tìm đến tận cửa?
Nhưng Nhật Đông Sơn cũng không lạc quan như vậy, hắn luôn cảm thấy, trong chuyện này, lộ ra một vẻ cổ quái. Theo đạo lý, Tần Vô Song này vốn không nên đến đây mới đúng. Tiến đến, lạnh giọng hỏi:
- Vũ Tinh Hà, tiểu đội các ngươi được phái xuống phía Nam, sao lại tự tiện rời bỏ vị trí làm việc đến đây?
Hiện giờ, bọn họ đều là làm việc cho Chủ Thần Điện. Đại Huyễn Nhật Thần Cung ngươi có thể gây khó dễ cho người ta, có thể nhằm vào người ta, nhưng tất cả chuyện này, xem ra đều phải làm mờ ám. Lợi dụng các loại quan hệ và thủ đoạn gạt bỏ chèn ép, nhưng quyết không thể làm một cách minh bạch.
Làm minh bạch, về đạo lý đã thua mấy phần. Quay về Chủ Thần Điện, không khỏi đeo trên lưng trọng tội tự chém giết lẫn nhau, hãm hại chiến hữu!
Đại Huyễn Nhật Thần Cung mặc dù ương ngạnh, nhưng ở chỗ Chủ Thần Điện lại không có một chút bản lĩnh ương ngạnh.
Vốn muốn lật mặt răn dạy một bữa, sau đó nhét Tần Vô Song vào tội danh gì đó, nhưng chủ ý còn làm xong, thân ảnh của Tần Vô Song đã bay đến gần người rồi.
- Đội trưởng Nhật Đông Sơn. Không may phía Nam bạo phát Thú Triều, thế không đỡ nổi. Đội ngũ của chúng ta bị tách ra, những người khác sống chết còn chưa biết, mau chạy thoát mạng đi!
Tần Vô Song cố ý bày ra loại khẩu khí rất hoảng sợ vừa nói, vừa bay vút về phía trước mà đi. Đến gần trước mặt Nhật Đông Sơn, mới dừng lại, khẩu khí rất chân thật nói:
- Đội trưởng Nhật Đông Sơn, ta không gạt ngươi, mau chạy rút lui đi!
Nhật Đông Sơn cười lạnh một tiếng, còn chưa nói gì Tần Vô Song đã xua xua tay:
Hồng Nhạc cắn răng kêu lên:
- Các huynh đệ đi theo ta, tạo thành chiến trận hình thoi, xông lên! Đừng do dự, chạy thoát là quan trọng nhất!
Năm gã đội viên khác mặc dù luôn luôn nhìn thấy không ít việc đời ở Đại Huyễn Nhật Thần Cung, nhưng vẫn là lần đầu nhìn thấy đại khí thế giống như che lấp mặt trời như vậy. Lập tức, hồn phách cũng tiêu tán ba bốn phần. Nơm nớp lo sợ bám sát phía sau Hồng Nhạc!
Thình lình, một bóng đen giống như tia chớp ở bên phải, giống như gió lẻn tới, há rộng miệng, một đạo hắc khí lóe lên.
- A!
Một tiếng kêu thảm thiết, chân phải của một gã đội viên đã bị mạnh mẽ tha đi!
Máu chảy như mưa, phun xuống!
Những Thú Tộc khát máu, nhìn thấy con mồi đổ máu, càng thêm hưng phấn. Phảng phất đột nhiên giống như cuồng bạo vậy, điên cuồng gầm rú, càng hung mãnh trùng kích tới.
Vòng phòng ngự của cây chiến đao của Hồng Nhạc vô cùng lớn. Nội trong xung quanh ba dặm, Thú Tộc căn bản không phá vỡ nổi. Theo sự chuyển dịch không ngừng của quang mang chiến đao, rời khỏi phạm vi bao vây cũng ngày càng xa.
- Lão Ngũ, kiên trì ở lại!
Hồng Nhạc gầm nhẹ một tiếng.
- Hừ, hừ, kiên trì ở lại sao?
Thanh âm này phảng phất như vô cớ phát ra, hướng về sâu thẳm trong Thần hồn của Hồng Nhạc, giống như sấm sét, khiến Hồng Nhạc giật mình kinh ngạc.
Bạch quang chợt lóe, một đạo kiếm quang chém vỡ hư không, trực tiếp gọt sau lưng Hồng Nhạc. Một kiếm này, căn bản không có một chút dấu hiệu xuất hiện nào.
Tên tu luyện giả đứt chân, căn bản không có lực chống đỡ, trực tiếp bị kiếm quang vặn tới, Thần hồn cũng không kịp chạy trốn, trực tiếp bị kiếm quang chặt nát.
- Hừ, đều ở lại đi!
Thanh âm đó hừ lạnh một tiếng, tình cảm không có một chút của nhân loại, chính là cường giả của Đại lục Phong Vân theo Thú Triều đánh tới.
Kiếm quang lại một lần nữa khởi động, hai đạo đường cong hoàn mỹ giao nhau, hình thành sóng công kích lập thể hoàn mỹ hơn, ầm ầm đổ xuống trước mặt bọn Hồng Nhạc.
Kiếm quang này, phảng phất có thể phá hủy tất cả, khóa chết toàn bộ con đường trước mặt bọn hắn.