Khí Trùng Tinh Hà

Chương 954 : Nguy cơ xuất hiện

Ngày đăng: 15:11 18/04/20


Bên trong doanh trướng, Lôi Chủ Thần đã bộc phát tức giận, uy mãnh lần sau cao hơn lần trước, tiếng gầm gừ quả thực còn vang hơn sấm mùa xuân.

- Hồ đồ, hồ đồ! Nã Ba Tuần, chuyện lần này ngươi làm thật sự là vô cùng hồ đồ!

Lôi Chủ Thần lúc này, một chút tình cảm và thể diện cũng không cần, trước mặt nhiều thủ hạ như vậy, nói thẳng với Nã Ba Tuần, hiển nhiên, sự tức giận của hắn cũng bạo phát đến cực điểm rồi.

Nã Ba Tuần mặt chau mày ủ, bộ dạng như con cháu, yên lặng không nói. Trong lòng hắn cũng biết, Lôi Chủ Thần hiện tại nguyện ý mắng hắn, đó là vì vẫn xem hắn là huynh đệ. Nếu Lôi Chủ Thần ra sức chối từ, không nhận chuyện này, thì đó chính là phiền phức lớn.

Ngay cả Lôi Chủ Thần là tri kỷ tốt nhất cũng không làm chủ cho hắn, vậy thì tức giận của Phong Chủ Thần một khi bộc phát ra, hậu quả không cần nghĩ cũng biết.

- Hồ đồ, trong đầu tất cả các ngươi rốt cuộc trang bị cái gì? Phân chó hay là óc? Nã Ba Tuần, ta hỏi ngươi, Lâm Kinh Phong bế quan tu luyện, ngươi không sắp xếp mấy hộ pháp cho hắn sao?

Nã Ba Tuần buồn rười rượi như đưa đám:

- Lôi đại nhân, tính tình của Kinh Phong công tử ngươi cũng biết rồi đấy. Ta phái hộ pháp, hắn ngược lại còn không vui. Hơn nữa, Ô Thước Tinh này, tu luyện giả mạnh nhất cũng chỉ là Chân Thần Đạo đỉnh phong, chúng ta từ trước đến nay đều cảm thấy, Kinh Phong công tử bế quan ở đây, an toàn tuyệt đối. Huống hồ Kinh Phong công tử, còn có Chủ Thần Khí nơi tay.

Nói ra, hắn cũng là đầy một bụng uất ức.

Nhưng hiện tại căn bản không phải là lúc nói chuyện uất ức. Cho dù hắn có gặp uất ức lớn thế nào, cũng không có ai nghe hắn giải thích. Hiện thực trực quan nhất chính là, Lâm Kinh Phong đã mất tích dưới sự trông nom của hắn.

Còn về những lý do đó, hắn có thế nói, cũng cần Phong Chủ Thần nguyện ý nghe mới được.

Lôi Chủ Thần thở dài:

- Ngươi không phái hộ vệ đã là rất hồ đồ rồi. Càng hồ đồ hơn là, mất tích được một tháng, ngươi mới báo tin tức cho ta. Nếu là khi vừa xảy ra chuyện, ta lấy thần thức Chủ Thần tìm tòi thế nào cũng có thể tìm được một chút dấu vết để lại. Hiện tại thì sao, các ngươi kêu ta làm thế nào?

Nã Ba Tuần mặt buồn rười rượi:

- Lôi đại nhân, thật sự không còn biện pháp nào nữa sao?

- Biện pháp biện pháp, thời cơ nghĩ biện pháp tốt nhất đã bị các ngươi tiêu xài hoang phí rồi. Để yên cho ta suy nghĩ.

Hiện trường hoàn toàn im lặng, cũng không biết là qua bao lâu.

Lôi Chủ Thần hít khẩu khí:

- Ta cảm ứng một chút, đã cảm ứng không được khí tức Thần đạo của Kinh Phong rồi, còn Lưu Tinh Chùy, Chủ Thần Khí mà hắn sử dụng cũng không có một chút hồi ứng. Giết người cướp đồ, giết người cướp đồ. Chủ Thần Khí đó sợ rằng đã bị người ta cướp đi rồi!

- Kinh Phong công tử chết rồi?

Nã Ba Tuần sắc mặt nhất thời ảm đạm, phảng phất thoáng cái giống như trời muốn đổ sập xuống vậy.

- Ta chưa nói hắn chắc chắn chết rồi!

Có lẽ Thần hồn của hắn bị người ta phong ấn, có lẽ hắn bị người ta khống chế rồi, đương nhiên, có lẽ hắn đã xảy ra chuyện. Hiện tại tất cả đều không cách nào kết luận chắc chắn. Các ngươi nói xem có đối tượng nghi ngờ nào không?
- Tuyết Điêu, cho dù chuyện của Kinh Phong không liên quan đến các ngươi, nhưng bổn tọa từ trong ánh mắt của ngươi lại có thể nhìn ra, các ngươi biết một chút nội tình, phải hay không phải?

Tuyết Điêu mặt mày ủ dột:

- Tin tức? Hiện tại chỉ cần là tu luyện giả, đều biết, người đối phó với Kinh Phong đại nhân, có thể là cường giả đến từ Đại lục Thiên Tượng. Hai nhà các ngươi, không phải đang đánh vụ kiện cáo này sao?

Lôi Chủ Thần khẽ lắc đầu, xem ra, Tuyết Điêu Vương này không thấy quan tài không đổ lệ. Những lời này, lượng nước ngày càng nhiều.

- Nã Ba Tuần, không cần hỏi nữa. Ta trực tiếp tìm tòi Thần hồn của bọn chúng!

Lôi Chủ Thần đột nhiên đứng lên, ánh mắt âm trầm hướng về Tuyết Điêu Vương đi tới.

Tuyết Điêu Vương kinh hãi thất sắc, tìm tòi Thần hồn? Nếu là có thần thông này, Thần hồn bị tìm tòi ra, tất cả bí mật của Cự Thú Tộc toàn bộ sẽ bại lộ, cả giận nói:

- Nã Ba Tuần đại nhân, người này là ai? Cự Thú Tộc ta, lâu nay vẫn bán mạng cho các ngươi, kết quả là kết cục này sao?

Nã Ba Tuần cười lạnh nói:

- Ai kêu các ngươi dựa vào địa thế hiểm trở ngoan cố chống lại, không thấy quan tài không đổ lệ chứ.

Tuyết Điêu Vương kêu lên:

- Kẻ sĩ có thể giết không thể sỉ nhục, Nã Ba Tuần đại nhân. Các ngươi muốn tìm tòi Thần hồn của ta, đó là sỉ nhục lớn ta, ta thà chết chứ không chịu nhục!

- Không phải là người không chịu là được!

Lôi Chủ Thần cười lạnh.

Tuyết Điêu Vương đột nhiên cười điên cuồng:

- Ta cùng lắm thì, tự bảo vệ Thần hồn của mình. Ngươi cứ việc đến mà tìm tòi, ta tự bảo vệ Thần hồn, không giết chết được ngươi, chí ít cũng có thể khiến ngươi bị thương! Đến đi, tìm tòi đi, cùng lắm thì, ngọc đá cùng tan!

- Đả thương hắn? Ngươi biết vị đại nhân này là ai không?

Nã Ba Tuần mỉm cười khinh miệt.

Đại Tượng Vương rít gào nói:

- Nã Ba Tuần đại nhân, các ngươi liên tục bức bách, thật sự muốn bức bách chúng ta đến mức ngọc nát đá tan sao? Hiện tại mấy trăm vạn Thú Triều đã kết thành? Nếu các ngươi không chịu nói lý lẽ, vậy chúng ta chỉ cần vỗ hai tiếng là xong. Các ngươi là cao thủ, là cường giả, không sợ Thú Triều. Ta xem xem những người khác của Đại lục Phong Vân các ngươi, có sợ Thú Triều hay không? Trước sau cũng chết, còn hơn là sống không bằng chết, chết có khí phách!