Khí Trùng Tinh Hà

Chương 963 : Chủ Thần rời đi

Ngày đăng: 15:12 18/04/20


Nhưng mà, chỉ dựa vào số lượng một ngàn nhân mã mà Đại lục Thiên Tượng bọn chúng mang tới, muốn đối kháng với Thú Triều mấy trăm vạn, hiển nhiên là như châu chấu đá xe.

Đinh Vân Độ cũng không có kích động như vậy, đi làm chuyện nóng đầu này. Hắn biết, căn bản muốn giải quyết vấn đề, vẫn là Đại lục Phong Vân!

Cho nên, hắn quyết định tránh chỗ mạnh đánh chỗ yếu. Mũi nhọn của Thú Triều, đối kháng không được, nhưng có thể tìm Đại lục Phong Vân nói chuyện lý lẽ.

Đinh Vân Độ một khi quyết định ra tay, bản lĩnh của cấp bậc Chủ Thần, quả quyết là vô cùng đáng sợ. Với thế sấm vang chớp giật, liền tìm đến căn cứ của Đại lục Phong Vân, điểm danh muốn Lôi Chủ Thần ra ngoài gặp mặt.

Hiển nhiên, Đinh Vân Độ khẳng định không gặp được Lôi Chủ Thần. Chửi bậy nửa ngày, phía bên Đại lục Phong Vân một bóng người cũng không có.

Chuyện này đã hoàn toàn chọc giận Đinh Vân Độ, hắn cảm thấy tự tôn của bản thân bị khiêu chiến tan tác tơi bời. Từ lúc nào, một Chủ Thần lại bị người ta khinh thường đến mức độ này chứ? Xem hắn là không khí sao?

- Lôi Chủ Thần, ngươi đã co đầu rụt cổ không ra, vậy đừng trách ta sử dụng thủ đoạn dã man. Chúng ta đều là người có thân phận, ngươi cũng đừng hy vọng thủ đoạn của ta, không giết được những thuộc hạ của ngươi?

Một tia khắc chế cuối cùng của Đinh Vân Độ, vẫn là không có tác dụng gì, căn bản không có người nào đáp lại hắn.

Giới hạn lập tức bị phá tan, Đinh Vân Độ tức giận quát một tiếng:

- Một khi đã như vậy, vậy xin đắc tội rồi!

Song chưởng mở ra, một thanh đại đao giống như mãnh hổ rít gào trong tay hắn. Song chưởng rung lên, hóa thành ánh đao xé trời hủy đất trong không trung, chém thẳng xuống.

Xoẹt!

Ánh đao tuyệt luân cực nhanh xoẹt qua, chém vào bức tường bên ngoài kiến trúc cực đại của căn cứ.

Ầm!

Vết nứt giống như tơ nhện, xuất hiện trên tường ngoài. Tiếp theo, toàn bộ tòa thành phảng phất cũng lay động, trong tòa thành, đột nhiên truyền ra vô số tiếng kêu kinh hoàng.

Vô số đạo thân ảnh, từ trong căn cứ chạy trốn ra ngoài, ồn ào hướng về phía sau chạy trốn.

Nã Ba Tuần vốn co đầu rụt cổ ở bên trong, biết không ra mặt, toàn bộ căn cứ sẽ bị hủy diệt, tất cả mọi người sẽ bị tàn sát sạch sẽ.

Bất chấp khó khăn, vọt ra ngoài, thấp giọng hạ khí nói:

- Vân Độ Chủ Thần, hai bên chúng ta đã ký ước định tạm thời ngưng chiến, ngươi thân là Chủ Thần, hà cớ gì lại xé bỏ hiệp ước?

- Hiệp ước? Ngươi còn không biết xấu hổ nhắc đến hiệp ước? Kêu Lôi Chủ Thần ra ngoài lý luận!

Đinh Vân Độ vô cùng tức giận hét lên.
Lâm Kinh Phong lại cung kính quỳ gối:

- Chủ nhân, thuộc hạ bất kính, thuộc hạ bất kính!

- Được rồi, đây là ngươi phụng mệnh hành sự, sẽ không đắc tội. Làm tốt lắm!

Trên mặt Lâm Kinh Phong phảng phất giống như bị roi quất trúng, Thần hồn bị khống chế, một ý niệm của chủ nhân liền có thể tiêu diệt hắn, cho dù hắn có hàng vạn dị tâm, cũng không dám biểu hiện ra.

Huống hồ, cổ độc của Thần Cổ Khôi Lỗi Thuật, đó là ngay cả Thần hồn cũng bị tẩy não. Không những khiến hắn kinh sợ, còn có thể tẩy não hắn, thay đổi một cách vô tri vô giác, khiến hắn phải trung thành và tận tâm với chủ nhân!

Thiết Hoằng và Hắc Dực Biên Bức trái lại thấy nhưng không hề ngạc nhiên. Ngay từ đầu, bọn họ có chút kỳ quái đối với sự xuất hiện đột nhiên của Lâm Kinh Phong, lập tức liền nghĩ thông suốt.

Hóa ra, Lâm Kinh Phong và Hắc Dực cũng giống nhau, cũng là bị bào chế thành Khôi Lỗi. Nhận thức của mọi người đối với Tần Vô Song, không tránh khỏi cao hơn một tầng. Phải biết rằng, Lâm Kinh Phong được xưng là thiên tài mười vạn năm mới gặp một lần, là đệ tử quan môn đắc ý nhất của đệ nhất Chủ Thần Đại lục Phong Vân a!

Bảy đại Thú vương, lúc này cũng hoàn toàn bái phục Tần Vô Song. Người trực tiếp có thể thu phục Lâm Kinh Phong, còn đem Chủ Thần đùa bỡn đến mức độ này, còn xem là đơn giản được sao?

Người này hiện giờ trẻ tuổi như vậy, đã cường hãn như vậy, tiền đồ sau này còn đột phá đến mức nào nữa? Các Thú vương vốn cảm thấy có chút do dự, lần này đã hoàn toàn tin tưởng kiên định.

- Tinh Hà đại nhân, ta xem như phục ngươi rồi!

Sư Vương tán thưởng từ tận đáy lòng nói.

Mấy đại Thú vương khác, cũng sôi nổi gật đầu:

- Tinh Hà đại nhân, chúng ta hiện tại có thể nói là vô cùng có tự tin. Tin rằng, ngươi nhất định sẽ mang chúng ta thoát khỏi cảnh nguy khốn.

Tần Vô Song xua xua tay:

- Đừng vội tâng bốc ta. Dụ Lôi Chủ Thần đi, đây cũng là một chiêu nguy hiểm. Có thể giành được phần thắng cuối cùng hay không, còn cần vào cơ duyên của chúng ta. Ta vẫn là giữ câu nói đó, ta không phải chúa cứu thế của Ô Thước Tinh các ngươi, tất cả vẫn là dựa vào cố gắng của bản thân các ngươi. Nhất định phải đi ra bên ngoài, đây là mấu chốt để Ô Thước Tinh các ngươi thoát khỏi khống chế.

- Đúng, Tinh Hà đại nhân, bất kể như thế nào, Cự Thú Tộc chúng ta, sinh tử sau này đều theo ngươi. Hy vọng ngươi đừng ghét bỏ mới đúng!

- Ha ha, không cần nói những chuyện này. Mọi người một khi đã là đồng minh, theo lý nên giúp đỡ lẫn nhau, đồng lòng hiệp lực!

Tần Vô Song thật ra không cường thế quá mức, nhưng lần này, địa vị lãnh đạo của hắn cũng đạt được sự củng cố hoàn mỹ.