Khí Trùng Tinh Hà
Chương 966 : Phát tài
Ngày đăng: 15:12 18/04/20
Chủ ý mặc dù rất ác độc, hơn nữa, với sự quỷ dị của Vạn Thần Mê Tông Điện này, tiến vào cánh cửa tử vong, cho dù đó là Chủ Thần, cũng sẽ lạc ở bên trong.
Đây thực sự là một kế sách một hòn đá trúng hai con chim. Nhưng mà, Tần Vô Song lại lắc lắc đầu:
- Kinh Phong ta còn có lúc phải dùng, đừng nóng vội. Lôi Chủ Thần đó, muốn tìm được đến đây, cũng không dễ dàng như vậy đâu!
Quay đầu giao phó nói:
- Chư vị, các ngươi tới hỗ trợ thúc cháu Lỗ Đồng. Ta đi thăm dò xung quanh. Ta suy đoán, Vạn Thần Mê Tông Điện này, nhất định là trong động có động, có động thiên khác. Chúng ta hiện tại, khẳng định vẫn đang dạo chơi bên ngoài thôi!
Tất cả mọi người đều đồng thanh ứng đáp, tự làm việc của mình.
- Hắc Dực, ngươi đừng đi, đi cùng với ta!
Hắc Dực Biên Bức đang lo đi khai mỏ, nghe Tần Vô Song giao phó như vậy, mừng khấp khởi nói:
- Được!
Tần Vô Song mang theo Hắc Dực, hướng về chiếc cầu cầu vồng đó bay tới. Lúc này, chiếc cầu cầu vồng thật sự không thể là ảo cảnh nữa rồi.
Đi lên chiếc cầu cầu vồng, trong lòng Tần Vô Song nổi lên một loại cảm giác khác thường. Vạn Thần Mê Tông Điện này, quả nhiên là hư hư thực thực.
Xem ra Vị diện này, tất cả những thứ nhìn thấy, đều không có cái nào không có tính nguy hiểm gì.
Đi qua phần cuối của chiếc cầu cầu vồng, lại nhìn thấy ba đạo thang trời dài dặc, cứ kéo dài về hướng chân trời chưa biết, thang trời treo lơ lửng giữa trời, mang tới cho người ta một loại cảm giác vô cùng mãnh liệt đánh vào thị giác.
Mặc dù thang trời này rất rộng, nhưng hai bên hoàn toàn không có tay vịn, trống rỗng treo ở đó, từ dưới thấp nhìn lên cao, mặc dù là sườn dốc đi lên, cũng là cao ngất trời mây. Nếu là đi đến chỗ cao nhất nhìn xuống, cho dù là tu luyện giả Thần đạo, chỉ sợ cũng có run sợ kinh hãi.
Ba đạo thang trời này, hoàn toàn giống nhau, nhìn không ra bất cứ chỗ nào khác biệt. Duy nhất có điểm không giống chính là phương vị. Tần Vô Song nhìn chăm chú vào ba chiếc thang trời này, trong lòng nổi lên một loại cảm giác khác thường.
Chính vào lúc này, một đạo thanh âm truyền tới:
- Các ngươi hiện tại nhìn thấy chính là thang trời. Ba đạo thang trời này, phân biệt thông tới ba nơi. Một nơi là nhà tù Trấn ma giam giữ vô số Ác ma. Một nơi là kho bảo tàng cuối cùng của Vạn Thần Mê Tông Điện. Còn có một nơi, ha ha… còn có một nơi, ta căn bản không biết sẽ thông tới đâu, đó là một Truyền tống Thông đạo chưa biết phương hướng. Hy vọng vận khí của các ngươi đừng xấu như vậy, đi lên đường thông đạo đó, bằng không, ta không thể bảo đảm, nó sẽ đem các ngươi truyền tống đến nơi nào. Có khả năng rất lớn, sẽ biến mất trong không gian loạn lưu.
Tần Vô Song ngồi trên chiếc cầu cầu vồng, rất lâu sau không nói gì. Lần này, hắn phát hiện, ngay cả trực giác của bản thân có mạnh, vẫn không cách nào nhìn thấu được trong ba chiếc thang trời trước chiếc cầu cầu vồng này, rút cục đường nào là an toàn.
- Đội trưởng, thế nào?
Hắc Dực phảng phất cũng có chút lo lắng.
Tần Vô Song nói:
- Việc không nên trì hoãn, khẩn trương đi!
Lỗ Hùng đang muốn trả lời, Lỗ Đồng từ xa, cao giọng kêu lên:
- Đội trưởng, mời ngươi qua đây, có tình huống mới!
- Sao?
Tần Vô Song cùng bay lên vọt tới bên đó.
Tình huống là như vậy, khu vực phía bên Tây Bắc, khó khăn đào móc vô cùng lớn. Việc khai thác của bọn họ, gặp phải lực cản cực lớn.
Hiện giờ, cho dù mạnh như Thiên Thần Đạo ba kiếp, cũng không phá nổi khu vực đó. Nơi đó, giống như có gì phong ấn vậy.
- Đội trưởng, hiện tại tất cả công cụ của chúng ta đều dùng hết rồi, vẫn mở không được. Mấy vị Thiên Thần Đạo đại nhân này, nếu dốc hết toàn lực, khẳng định có thể mở ra. Nhưng linh lực của tinh thạch mặc dù cao, cũng rất yếu ớt. Một khi oanh kích phá hủy kết cấu của tinh thạch, vậy thì không đáng giá nữa. Chúng ta lo lắng ở trong này, có tinh thạch Cực phẩm, cho nên không dám tự tiện chủ trưởng, xin Đội trưởng xem xem!
Lỗ Đồng đem tình huống tỉ mỉ nói rõ một lần.
- Các ngươi dùng công cụ gì?
- Cái đục, chùy, búa, các loại công cụ đều có. Khi nên dùng đồ sắc bén thì dùng đồ sắc bén, khi nên dùng đồ cùn thì dùng đồ cùn. Hiện tại ở đây, nhất định phải dùng đồ sắc bén, hơn nữa lực đạo phải nắm giữ thật tốt. Không phải cậy lực, mà là khéo léo!
Lỗ Đồng khoa tay múa chân, giảng giải cho Tần Vô Song. Hiện tại, chỉ có thể xem xem Đội trưởng có cách gì, bọn họ đã nghĩ ra tất cả các cách rồi.
Tần Vô Song gật gật đầu:
- Tinh thạch xung quanh, đều khai thác không còn nhiều lắm sao?
- Cũng không còn nhiều lắm. Tổng cộng được hơn ba trăm vạn tinh thạch, trong đó tinh thạch Đại La Trung phẩm có một nửa, Thượng phẩm có một nữa, không có một viên tinh thạch Đại La Hạ phẩm nào. Đội trưởng, đây là một kỳ tích. Nếu nói khu mỏ tinh thạch như vậy, không có tinh thạch Cực phẩm, ta thật sự không tin!
Lỗ Đồng lúc nào cũng cường điệu.
Mấy trăm vạn tinh thạch Trung phẩm và Hạ phẩm, nếu đổi thành tinh thạch Nhất phẩm, đây quả thực chính là con số thiên văn. Nói cực kỳ giàu có, tuyệt đối không quá đáng.