Khí Trùng Tinh Hà
Chương 968 : Tinh Thạch Vương hiện thân
Ngày đăng: 15:12 18/04/20
Lạch cạch!
Lạch cạch!
Lạch cạch! Lạch cạch! Lạch cạch!
Tốc độ của linh thú đó, có thể so với tia chớp, mỗi một lần lực trùng kích đánh xuống đều rất mạnh, hơn nữa đáng sợ nhất là tốc độ, phảng phất giống như từng đạo tàn ảnh xuyên qua trong động, khắp nơi trong đường hầm đều là ảnh ảo của nó.
Đáng tiếc, tốc độ của nó nhanh, tốc độ của Tần Vô Song cũng không chậm. Song kiếm Thiên Chi Khuê Lang, vô cùng linh tính, bị Tần Vô Song lấy ý niệm điều khiển, sử dụng giống như một tấm lá chắn ở phía trước.
Bất luận linh thú đó trùng kích như thế nào, Tần Vô Song cuối cùng vẫn nhanh hơn một bước, song kiếm chắn ở phía trước, khiến linh thú đó mỗi lần trùng kích đều vô công mà lui.
Linh thú đó xấu hổ quá thành giận, thân hình đột nhiên rung lên, huyễn hóa ra vô số đạo phân thân, giống như hạt mưa hướng về phía Tần Vô Song bắn tới.
Song kiếm Thiên Chi Khuê Lang, vẫn là hành động như cũ, huyễn hóa thành ngàn vạn kiếm quang, phảng phất giống như một cái võng lớn, không ngừng chặn lại trong không trung, đem tất cả ảo cảnh, ngăn cản toàn bộ, một cái cũng không thoát.
Linh thú đó hoàn toàn choáng váng, phủ phục trên mặt đất, há to miệng hít thở, đôi tròng mắt nhìn chằm chằm vào Tần Vô Song, tràn ngập vẻ tò mò, luồng chiến ý ngút trời đó, thật ra đã bị đôi song kiếm của Tần Vô Song làm tiêu hao đi rất nhiều.
- Hắc hắc, con chuột nhỏ, còn muốn đánh không?
Tần Vô Song cười tủm tỉm nói.
Căn cứ vào phỏng chừng của Tần Vô Song, con linh thú này, chí ít cũng là thực lực của Thiên Thần Đạo hai kiếp, nhưng trong huyệt động chật hẹp này, thần thông của linh thú này, hiển nhiên không thể thi triển ra hoàn toàn. Mà Tần Vô Song ở trong huyệt động, diện tích phòng ngự rất nhỏ, chỉ cần trấn thủ ở cửa, cho dù linh thú này tiến công mười năm, cũng không thể có thu hoạch gì.
Đương nhiên, Tần Vô Song cũng là có chỗ khắc chế. Uy lực của Thiên Chi Khuê Lang, hắn tựa hồ chỉ vận dụng một phương diện phòng ngự, đem đôi song kiếm sử dụng thành tấm lá chắn. Nếu nói về tính công kích, đó là một chút cũng không có.
Linh thú đó hiển nhiên cũng ý thức được điều này, dùng thú ngữ nói thầm:
- Nhân loại cổ quái, tại sao ngươi không tiến công?
- Nếu ta muốn tiến công thì ngươi phiền phức lớn rồi!
Tần Vô Song cười nói:
- Địa hình này mặc dù là địa bàn của ngươi, nhưng bất lợi để ngươi phát huy. Nếu ta đánh vỡ toàn bộ huyệt động này, đồng bạn của ta tiến vào, ngươi phiền phức càng lớn. Con chuột nhỏ, xem ra ngươi biết chúng ta tới bao nhiêu người.
Linh thú đó hừ lạnh nói:
- Nhân loại các ngươi, thích lấy nhiều địch ít!
- Ha ha, ta cũng không định lấy nhiều địch ít. Con chuột nhỏ, ta là vì tinh thạch mà đến. Chỉ cần ngươi nhường đường, ta sẽ không đánh ngươi.
Linh thú đó kêu lên:
- Ha ha, ngươi thích nói thì cứ nói đi, không cần xoa dịu. Ngươi nói đúng, trong nhân loại cũng có người xấu, nhưng cũng có người tốt, không thể vơ đũa cả nắm. Những tinh thạch này, ta đều thu hết. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Cũng may Chủ Thần Điện chuẩn bị cho bọn họ chiếc nhẫn không gian cất giữ tinh thạch vô cùng lớn. Bằng không, tinh thạch nhiều như vậy, thật sự là cất chứa không hết!
Đem tất cả tinh thạch, một khối cũng không để lại thu vào trong túi, Tần Vô Song cười nói:
- Vào đi, đây là chiếc nhẫn chứa vật của Chủ Thần, không gian đầy đủ, linh khí cũng đầy đủ, ngươi cứ tận hứng mà tu luyện. Còn tốt hơn ngươi trốn ở đây. Tu luyện trong chiếc nhẫn không gian của ta, bất cứ lúc nào nngươi muốn ra ngoài đổi gió đều có thể!
- Hắc hắc, ngươi nói cũng đúng!
Con chuột đó gãi gãi đầu, cũng là vô cùng khoái trá.
- Đúng rồi, con chuột nhỏ, Kim Quang Thử lông mao toàn thân là kim quang lấp lánh. Tại sao ngươi lại biến thành Ngân Quang Thử?
Lời này gợi lên chuyện thương tâm:
- Ai biết đâu? Ta vốn cũng có toàn thân kim quang, nhưng tới sau này, trường kỳ hấp thu năng lượng tinh thạch, không biết từ lúc nào, liền biến thành ngân quang. Ai, thật sự là mất mặt. Dấu hiệu của Kim Quang Thử chúng ta chính là lông mao toàn thân kim quang lấp lánh.
- Ha ha, nhìn không ra, ngươi rất hoài niệm cũ!
Tần Vô Song cười cười, lại nhìn quét qua một vòng trong động, muốn xem xem có để sót thứ gì khác không.
- Yên tâm đi, không cần nhìn. Mỗi một góc ở đây, ta đều rất quen thuộc. Nếu ngươi có thể tìm ra nửa khối tinh thạch dư thừa, ta coi như ngươi lợi hại!
- Hắc hắc, đi thôi!
Tần Vô Song mang theo Địa Linh Kim Quang Thử đó, hướng ra ngoài đi ra.
Ầm một tiếng, tử quang lao ra đường hầm, rơi xuống trên mặt đất bên ngoài. Vừa mới đặt chân, sắc mặt của Tần Vô Song liền biến đổi.
Tất cả mọi người đều ở đây, nhưng mà, bên cạnh bọn họ, lại có thêm một người, không sai, chính là Lôi Chủ Thần!
Lôi Chủ Thần, rõ ràng đứng ở đó, cười chế nhạo nhìn Tần Vô Song, khóe mắt tà động, lại nghiêm nghị lóe lên từng đạo sát ý.
- Vũ Tinh Hà, ngươi gạt ta giỏi lắm!
Lôi Chủ Thần lạnh lùng cười nói.