Khí Trùng Tinh Hà
Chương 971 : Con đường thang trời
Ngày đăng: 15:12 18/04/20
Tần Vô Song bình thản ung dung, phảng phất giống như căn bản không nghĩ đến bọn họ lựa chọn như thế nào. Nhưng bọn người Thiết Hoằng, đều là vành mắt nổi đỏ, Đội trưởng nhân nghĩa như vậy, bọn họ xem như đã nhận thức rồi.
Đội trưởng như vậy, sao cho phép bọn họ không quên mình phục vụ?
- Đội trưởng, ngươi chạy trốn đi, không cần lo cho chúng ta!
Thiết Hoằng kêu lên.
- Đúng vậy, Đội trưởng, ngươi chạy trốn đi. Cho dù chúng ta có chết cũng không cần lo. Chỉ cần Đội trưởng ngươi chạy thoát được, sau này nhất định có thể báo thù cho chúng ta!
Tần Vô Song thản nhiên nói:
- Ta là Đội trưởng, ta là người quyết định, các ngươi không cần nói nữa!
Một đám hán tử đều là đôi mắt đỏ bừng, không kìm được nắm chặt tay, bằng mọi cách cố gắng kìm nén trong lòng.
- Nhị vị, các ngươi chính là Chủ Thần cường giả, thoải mái một chút, không cần nói dài dòng.
Tần Vô Song thật ra không kiên nhẫn nổi thúc giục nói.
Lôi Chủ Thần và Đinh Vân Độ trao đổi ánh mắt, cuối cùng vẫn là Lôi Chủ Thần cười lạnh nói:
- Đến phía cuối chiếc cầu cầu vồng đó xem trước rồi hãy nói. Vân Độ Chủ Thần, ta dẫn đường, ngươi bọc hậu, thế nào hả?
- Ha ha, được thôi được thôi. Lôi Chủ Thần, mời!
Hai tên xấu xa vô sỉ, trước đó còn tranh nhau đến đỏ mặt tía tai, trực tiếp gọi thẳng tên nhau, lúc này lại có thể cười tủm tỉm, không biết xấu hổ lấy tư cách Chủ Thần để xưng hô với nhau.
Trong lòng Tần Vô Song cười thầm, đến điểm cuối của chiếc cầu cầu vồng? Đây chính là điều hắn muốn. Cách thang trời càng gần, ý đồ càng có lợi!
Con chuột nhỏ bất đắc dĩ nói:
- Tên gia hỏa ngươi, thật sự là sát tinh. Vừa mới ra đã đụng phải loại chuyện phiền phức này, được rồi, ta hiện tại không còn chọn lựa, biết rõ là hố lửa, cũng phải cùng nhảy xuống với ngươi.
Đi đến phần cuối của chiếc cầu cầu vồng, ba đạo thang trời thông thiên đó, khí thế rộng rãi, mang tới cho người ta một loại cảm giác mờ ảo. Chỉ cần có người tiếp cận, thanh âm đó liền sẽ vang lên.
Thanh âm đó vang lên một lần, đem tình huống của thang trời đó giới thiệu một lần.
Ba đạo thang trời, phân biệt thông tới ba khu vực. Tàng bảo khố, Ngục giam Ác ma, và phương hướng chưa biết đi về đâu.
Lôi Chủ Thần và Đinh Vân Độ lại trao đổi ánh mắt, dùng thần thức trao đổi với nhau:
- Vân Độ Chủ Thần, ngươi cảm thấy tiểu tử này, sẽ không lừa gạt chúng ta chứ?
Đinh Vân Độ cười khổ nói:
- Ngươi có chắc chắn Huyết chú đó của hắn là giả hay không?
- Ta không chắc chắn, tiểu tử này cho dù có Thánh Hoàng Thần Khí, có chút át chủ bài cũng chưa biết được.
- Nói như vậy, ngươi muốn đáp ứng đề nghị của hắn sao? Hay là giải quyết nhanh chóng tiêu diệt bọn chúng?
- Hừ, trước hết xem xem bọn chúng chọn thang trời nào. Nếu bọn chúng đi về hướng tử lộ, chúng ta hà cớ gì phải ngăn cản, thuận nước giong thuyền để bọn chúng đi là được rồi.
- Vấn đề là, ngươi nhìn ra đường nào là sinh lộ? Đường nào là tử lộ không?
Đinh Vân Độ cười cười, dựng thẳng ngón tay cái nói:
- Sảng khoái, ta phát hiện tên gia hỏa ngươi vẫn là có chút thú vị!
Nhìn theo đoàn người Thiết Hoằng rời đi, cho đến khi biến mất hoàn toàn, Tần Vô Song mới quay đầu lạnh lùng nhìn hai người đó:
- Nhị vị, hai đường thang trời này, chọn một cái đi!
- Tiểu tử, không chọn không được sao?
Lôi Chủ Thần hắc hắc cười nói.
- Ngươi đừng nói với ta lại hối hận đấy!
Tần Vô Song lạnh lùng nói.
- Ha ha, đợi đã đợi đã, dù sao chúng ta cũng không vội. Thủ hạ của ta đã đưa linh thú của Thú Tộc tới, ta đưa mấy con vào dò đường, xem xem đường nào là đường của Tàng bảo khố!
Lôi Chủ Thần đĩnh đạc nói.
- Cao, vẫn là ngươi suy nghĩ chu toàn.
Tần Vô Song cũng lạnh lùng nói:
- Đợi, ai nói chúng ta phải đợi? Nhị vị, nếu sợ chết, vậy thì đừng ham muốn Thần khí của ta, ta đi một bước trước, các ngươi tới hay không tới, thì tùy các ngươi!
Nói xong, thân hình Tần Vô Song nhấc lên, tử quang ngút trời, hướng về một đường thang trời trong hai đường còn lại bay lượn mà lên.
- Tiểu tử, đứng lại, thật sự tưởng rằng chúng ta không dám giết ngươi sao?
Hai người này thật ra lưu manh, trực tiếp đuổi tới.
Nổ vang, phần cuối thang trời, phảng phất giống như một cánh cửa lớn ầm ầm mở ra.
- Ha ha, hoan nghênh các ngươi tiến vào thế giới thang trời, thế giới thang trời này, một khi tiến đến, không có đường quay lại, duy nhất chỉ có xông vào đến cùng.
Thanh âm khi cửa thang trời đóng lại, thản nhiên nói.
Lôi Chủ Thần và Đinh Vân Độ đều ngẩn người, thầm thì nói:
- Lẽ nào vận khí tốt, tiến vào Tàng bảo khố sao?
- Đừng nằm mơ, đường mà bọn họ đi vào, chính là Tàng bảo khố. Đường chúng ta chọn, hoặc là Ngục giam Ác ma, hoặc là nơi chưa biết, nhị vị, hoan nghênh tiến vào lữ trình tử vong, ha ha…
Tần Vô Song cười chế nhạo. Âm Dương Tử Vân Dực thúc giục cực hạn, tiến nhập vào trong hư không.
- Đuổi theo!
Lôi Chủ Thần và Đinh Vân Độ vô cùng giận dữ, cấp tốc đuổi theo