[Dịch] Khiêu Lương Tiểu Sửu Hỗn Thế Ký

Chương 88 : Quyển 8 - Chương 10

Ngày đăng: 20:17 01/09/19

Vệ Tử Hải trở lại nhà đá cũng không tỏ vẻ gì, vẫn lên giường ngồi thiền luôn như mọi hôm. Canh Đại cũng ung dung thản nhiên ngồi lên chỗ hắn nằm, tiêu hóa tri thức trong đầu. Ngày thứ hai, ngày thứ ba… Canh Đại và Vệ Tử Hải đều đang cẩn thận tiếp xúc đối phương, từng chút từng chút thò vòi của mình ra. Hai người không thể không cẩn thận, lòng người chẳng ai đo được, ai cũng không biết trong bụng đối phương rốt cuộc ẩn dấu cái gì. Thời hạn Vệ Tử Hải ở trong Huyết Hồn Hải đã gần hết rồi, may mà trước khi tới thời hạn ba tháng gã miễn cưỡng khống chế được trứng sâu quy phục. Huyết Hồn Hải có người qua cửa tới thời hạn mà vẫn chưa chết, cũng không yêu cầu rời đi, sẽ tự động gia hạn thời gian lần hai. Nếu như người qua cửa không yêu cầu, Huyết Hồn Hải sẽ lấy của người qua cửa mười giọt tinh huyết, một nửa tu vi để đổi lấy thời gian hai trăm năm. Lần thứ ba tiếp tục hai mươi giọt tinh huyết, hai phần ba tu vi. Một nửa tu vi có thể khác với tu vi hai trăm năm. Đối với Ma tu Hợp Thể Kỳ đã tu luyện, thời gian hai trăm năm có lẽ chỉ có thể làm họ luyện từ đầu kỳ Hợp Thể tới trùng kỳ Hợp Thể. Nhưng nếu mất đi nửa tu vi, vậy tương đương với họ phải tán nguyên anh đi, trở lại lúc vừa kết đan. Lại mất đi mười giọt tinh huyết, cao thủ Hợp Thể Kỳ nào có thừa nhận cái giá đắt như thế chứ? May là gã tỉnh lại đúng lúc! Lần đầu tiên kéo dài, gã dùng mười giọt tinh huyết, hồn phách của bốn gã Trùng tộc Phân Thần Kỳ để đổi lấy thời gian hai trăm năm. Bởi vì trộm săn Trùng tộc, làm gã suýt thì bại lộ. Thời gian hai trăm năm đối với người tu giả chỉ chớp mắt là qua, thấy thời gian của gã còn không nhiều lắm, gã lại càng không dám hành động thiếu suy nghĩ. Lần gặp mặt với Canh Đại kia, vừa vặn là lúc gã kéo dài thời gian thành công, lúc ấy tâm tình vẫn kích động không yên, chỉ lảm nhảm linh tinh với người mới. Sau đó nhớ tới thì gã hối hận vạn phần, xung động là ma quỷ a! Sau khi lỗ mãng thì càng thêm cẩn thận. Thọ mệnh Vệ Tử Hải sắp cán đích tám trăm năm cũng không phải vô ích. Hai tháng sau đó, Vệ Tử Hải để biểu hiện thành ý của mình, một mực lén chỉ điểm Canh Đại hong sấy nguyên liệu và thao túng hảo quyết, thậm chí sẽ giảng giải cho hắn một vài loại phối liệu trộn theo tỷ lệ sẽ sinh ra các kiểu thay đổi. Canh Đại bày tỏ phương pháp hữu hảo của mình rất đơn giản, mỗi ngày đều sẽ giữ lại một chút đỉnh phối liệu có thể ăn được mà không thể nhận ra thiếu sót rồi giao cho Vệ Tử Hải, đút cho tiểu Canh Nhị mỗi ngày tìm đến hắn đòi ăn. Vệ Tử Hải không phát hiện sự tồn tại của Canh Nhị, điều này làm gã thấy rất lạ. Tuy nguyên liệu giữ lại không nhiều lắm, nhưng tích lũy lại cũng không ít, người nọ giấu đi đâu hết rồi. “Ngươi chắc là chưa giết chết sâu quy phục đúng không?” Nghe thấy giọng nói vang lên trong đầu, Vệ Tử Hải thầm vui vẻ, thời gian hai tháng này cuối cùng cũng không vô ích, tiểu tử quái vật cuối cùng đã chủ động liên hệ với gã. Thực ra là Canh Đại cho tới hôm nay mới có thể vận dụng tinh thần lực trực tiếp nói chuyện với đối phương, trước đó hắn vẫn một mực cẩn thận tẩm bổ thần hồn bị hư tổn của mình. “Không có, ta chỉ có thể miễn cưỡng khống chế được nó.” “Tinh thần lực của ngươi rất lợi hại, lại có thể khống chế được sâu quy phục.” Vệ Tử Hải cười khổ, “Ngươi đang cười nhạo ta sao? Tiểu tử ngươi mới chỉ Ngưng Khí Kỳ 3, ngay cả ma đan cũng chưa kết được đã có thể khống chế sâu quy phục, như ta thì bõ bèn gì?” Canh Đại thẳng thắn truyền lời: “À, đó là bởi vì ngọn lửa ta dùng khá đặc biệt.” “Ngọn lửa? Khoan đã! Ý của ngươi chẳng lẽ… chẳng lẽ ngươi không những có thể khống chế sâu quy phục mà còn có thể giết được chúng?” Giọng Vệ Tử Hải truyền vào thức hải của Canh Đại mang theo run rẩy. Canh Đại kỳ quái nói: “Ta cho rằng khống chế nó càng khó.” Vệ Tử Hải thở dài một hơi, “Tiểu tử ơi, đây chính là sâu quy phục, có thể vây khốn nhưng khó giết. Ta không biết ngọn lửa trong cơ thể ngươi lợi hại tới đâu, lại có thể giết được trứng sâu quy phục. Tiểu Tử ngươi là một kẻ có phúc khí.” “Ha hả!” Nghe thấy có người khen mình có phúc khí, Canh Đại cảm thấy rất dễ nghe. Đúng thôi, hắn sao lại là quỷ xui xẻo được! Qủy xui xẻo? Vì sao hắn lại cảm thấy mình là một quỷ xui xẻo? Canh Đại quyết định chờ lúc về nghỉ ngơi lại nghĩ kỹ vấn đề này. “Nếu ngươi cần, ta có thể giúp ngươi tiêu diệt sâu quy phục. Nhưng trước khi chúng ta quyết định cùng xông ra khỏi Trùng thành, sâu quy phục mà chết thì sẽ bị Trùng tộc phát giác.” Vệ Tử Hải yên lặng hồi lâu. Canh Đại mất lợi thế của mình liên chuyên tâm hong sấy nguyên liệu. Tiểu Canh Nhị đã đợi mãi, hôm nay hong sấy liền mười loại nguyên liệu mà cũng chẳng có loại nào cho người ăn được, cũng may hạt sen Tử Kim hắn đang hong sấy có thể dùng để ăn. Trong trí nhớ của hắn, hạt sen hình như là một loại đồ ăn vặt khá ngon, rất thích hợp cho răng lợi trẻ con. “Chúng ta cần bàn kế thật tốt, xông ra khỏi Trùng thành chỉ dựa vào hai người chúng ta cũng không đủ. Trùng tộc giỏi về chiến thuật đánh bầy đàn, trừ phi tu luyện tới Độ Kiếp Kỳ, bằng không hai ta không có chút khả năng xông ra khỏi Trùng thành được.” Vệ Tử Hải dừng lại một chút, “Theo ta được biết, người trong Thiên cung Trùng mẫu hiện nay có thể sử dụng tinh thần lực hoặc là pháp bảo khống chế sâu quy phục, chỉ có hai người chúng ta. Trong Trùng thành không biết có bao nhiêu người, chúng ta cần nghĩ cách liên hệ với đám người ấy. Canh Đại chia ra một tia tâm thần, nói: “Nếu có cách nào bất ngờ khống chế được vạn người, có lẽ ta có cách giúp họ khống chế trứng sâu quy phục.” “Tốt quá!” Vệ Tử Hải vui quá, lập tức cười ngạo nghễ nói: “Khác biệt trình tự tu vi không thể dựa vào chút số lượng như thế là có thể bù đắp được. Ngươi thấy một gã tu giả đầu kỳ Hợp Thể, dù cho gã chỉ là một gã Ma trù, muốn đối phó với hai gã Ma tu đầu kỳ Phân Thần rất khó ư?” “Tiền bối, ta chỉ chờ những lời này của ngươi đấy!” Vệ Tử Hải cười ha ha trong thần thức của Canh Đại. “Nhưng trước đó còn phải phiền tiểu huynh đệ một việc. “Mời tiền bối nói.” “Ngươi cũng đừng khách sáo gọi ta tiền bối gì cả, hôm nay chúng ta đều là người gặp xui xẻo, cần dựa vào nhau, nếu ngươi nể mặt Vệ mỗ, thì cứ gọi Vệ mỗ một tiếng đại ca. Ngươi yên tâm, tiếng đại ca này, Vệ mỗ sẽ không để tiểu tử ngươi gọi vô ích đâu. Thế nào?” “Vệ đại ca, ngươi cứ nói trước về chuyện ngươi muốn nhờ tiểu đệ đi.” Vệ Tử Hải thấy Canh Đại không hỏi trước có lợi lộc gì thì thầm khen ngợi đối phương cũng là một người thông minh. Coi như là người hợp tác, gã càng muốn có một người hợp tác thông minh, nếu người thông minh nay còn không ích kỷ quá thì càng tốt nữa. Vệ Tử Hải tận lực khiến ngữ điệu của mình dịu nhẹ đi, nói: “Vệ mỗ muốn nhờ huynh đệ ngươi giúp Vệ mỗ hoàn toàn khống chế sâu quy phục trong đầu Vệ mỗ.” “Vệ đại ca ngươi không phải…” Vệ Tử Hải cười khổ, “Nếu ta có thể hoàn toàn khống chế sâu quy phục thì hiện giờ ta đã tìm Tiễn đưa đại tôn, nghĩ mọi cách rời khỏi Huyết Hồn Hải rồi, cùng lắm thì đi ra ngoài nhờ trưởng bối sư môn giúp ta diệt trừ sâu quy phục. Nhưng còn tiểu huynh đệ nếu có thể nắm giữ được sống chết của sâu quy phục thì vì sao không nhanh chóng rời khỏi đây?” “Ta mới đến được bốn năm, bây giờ về thì lỗ vốn quá.” Canh Đại bật thốt lên lời. Nói xong thì thấy lạ lúc nào hắn đã nhớ ra. “Đúng vậy, cái giá để tới Huyết Hồn Hải một chuyến cũng không nhỏ. Ngươi đã có thể khống chế được sâu quy phục, Thiên cung của Trùng mẫu này cũng chỉ là một nơi tu luyện tốt thôi. Nhìn những thiên tài địa bảo này, ở bên ngoài ngươi muốn mua cũng không mua được. Đừng lấy nhiều, mỗi ngày ngươi chỉ cần để lại chút ít thôi thì cũng đủ dùng cho ngươi tu luyện. “Trong khoảng thời gian ngắn thì được, ta cũng không muốn cả đời ở đây mãi. Như đại ca ngài nói ấy, trừ phi ta có thể tu luyện đến độ kiếp kỳ ở Trùng thành, bằng không sợ rằng còn chưa tìm được Tiễn đưa đại tôn thì đã phải chết ở đây trước rồi.” “Đúng vậy, tốt nhất là có thể xông ra khỏi Trùng thành rồi hẵng tìm kiếm Tiễn Đưa đại tôn. Như vậy càng an toàn cũng ăn chắc hơn. Canh đệ, ngươi lúc nào thì có thể ra tay?” “Chỉ cần đại ca tin ta, ta tùy thời có thể vì ngài cống hiến sức lực. So với Canh Đại, Vệ Tử Hải càng hiểu sâu quy phục hơn nhiều. Nếu nhân nô bị sâu quy phục điều khiển chết đi, Trùng tộc khống chế trực tiếp nhân nô ấy sẽ lập tức phát hiện. Trước khi chết, sâu quy phục sẽ phát ra một loại tín hiệu mà chỉ có Trùng tộc mới có thể nhận được, thiên phú ấy có phần giống với tộc Một Mắt. Mà khi nhân nô mất ý thức quá lâu, cũng sẽ kinh động Trùng tộc, thời gian này ước chừng có nửa khắc. Nói cách khác, Vệ Tử Hải ra tay đánh bại Vạn Nhân Tuyệt và Trương Tường, Canh Đại phải khống chế được sâu quy phục trong đầu hai người ấy trong vòng nửa khắc. Đáng tiếc Trương Tường và Vạn Nhân Tuyệt không thể tách ra, nếu muốn thu phục hai người phải đồng thời ra tay, bằng không sẽ kinh động một trong hai người, họ cũng rất có khả năng bị bại lộ. Từ khi trứng sâu quy phục vào trong cơ thể, Canh Đại cũng không lơi lỏng để con sâu này tự do bởi vì ngọn lửa trong cơ thể có thể khống chế được nó. Ngược lại, hắn một mực nghiên cứu công năng và nhược điểm của sâu quy phục. Sâu quy phục tuy mạnh, nhưng cũng không thể không có khuyết điểm. Khuyết điểm này chính là chỉ cần sâu quy phục không chết, hoặc là ký chủ không chết, người khống chế sẽ không phát hiện người bị khống chế đã thoát khỏi khống chế. Ngẫm lại cũng đúng, nếu như một con sâu khống chế tâm hồn nhân loại không có mảy may khuyết điểm thì nhân loại ấy đã sớm thành nô lệ của Trùng tộc từ lâu rồi. Biết được khuyết điểm ấy của sâu quy phục, vậy thì có thể ra tay nhằm vào khuyết điểm này. Vây chứ không giết, đây là mục tiêu Canh Đại theo đuổi. Nếu y lực của ngọn lửa nguyên thủy có thể vây khốn nó, như vậy những thứ khác thì sao. Canh Đại đã từng thử. Các loại vật chất được hắn vận chuyển vào đầu vây khốn sâu quy phục. Điểm ấy đối với người khác thì quả thực khó hiểu, não người không phải nơi có thể tùy tiện lăn qua lăn lại như thế. Nhưng thân thể của Canh Đại tựa hồ đã sinh ra một biến dị nào đó, hắn có thể tự do phân giải, tụ hợp hình thành các loại vật chất. Nếu cần thiết, thậm chí hắn có thể hóa thành nguyên tố nguyên thủy nhất. Có lẽ bây giờ hắn còn chưa làm được điều ấy, nhưng tương lai nâng cao theo tu vi, theo sự hiểu biết của hắn với các loại vật chất và nguyên tố, hắn muốn làm được điểm ấy cũng không khó. Nói cách khác, từ một trình độ nào đó, Canh Đại đã có thân thể bất tử. Chỉ cần thần hồn hắn không tắt, dù thân thể chỉ còn lại chút bụi mờ, hắn cũng có thể từ từ khôi phục như ban đầu. Sau khi thử từng loại, Canh Đại phát hiện sâu quy phục không những e ngại ngọn lửa có uy lực mạnh mà còn bất lực với một loại đất tên là ‘xá thân hủ thổ’. Sâu quy phục bị xá thân hủ thổ cuốn lấy sẽ thành thật tại chỗ, lực khống chế đối với ký chủ cũng sẽ giảm xuống mức yếu nhất. Tuy không thể hoàn mỹ như ngọn lửa nguyên thủy, nhưng chỉ cần tinh thần lực của ký chủ đó không quá kém thì có thể thoát khỏi khống chế của trứng sâu quy phục. Canh Đại không rõ trong thân thể hắn sao lại có lắm xá thân hủ thổ như thế, những xá thân hủ thổ ấy cũng có công năng sinh sôi tự động như tức nhưỡng vậy. Hắn chỉ cần tách một lượng xá thân hủ thổ cỡ đồng tiền từ thân thể, dùng hỗn độn ma khí bồi đắp, một lượng ấy sẽ sinh sôi mãi không thôi. Không giống ngọn lửa nguyên thủy, không thể tách rời để chuyển sang cơ thể khác. Kỳ diệu nhất là, sau khi dùng Vệ Tử Hải thí nghiệm, Canh Đại phát hiện xá thân hủ thổ được hỗn độn khí bồi đắp một khi tiến vào cơ thể, sẽ tự động hóa thành một phần nguyên tố hành thổ trong cơ thể, chứ không sinh ra bất luận nguy hại gì cho cơ thể, cũng không thể tách ra lần nữa. Lần thành công này làm Canh Đại và Vệ Tử Hải đều hưng phấn không ngớt, nhất là Canh Đại. Nên nhớ xá thân hủ thổ khống chế sâu quy phục cũng chỉ có hiệu quả trong cơ thể hắn, tuy hắn đề xuất có thể giúp Vệ Tử Hải, nhưng trong lòng cũng không chắc lắm. Thí nghiệm trên người Vệ Tử Hải thành công, còn lại chính là luyện tập tốc độ dùng nhanh nhất, thủ pháp ổn thỏa nhất đem xá thân hủ thổ đưa vào đầu người khác, tiến tới vây khốn sâu quy phục. Nếu muốn làm thì phải làm được tốt nhất, càng phải làm tới mức không chút sơ sót, luyện tập tròn một tháng mới quyết định ra tay. Lúc này hắn đã có khả năng dùng xá thân hủ thổ vây khốn một con sâu quy phục trong thời gian một tự (5′). Ngân Sí Trùng tộc phụ trách trông giữ họ hôm qua tới dạo một vòng, dựa theo lệ cũ của nó, khả năng ngày hôm sau không xuất hiện là rất lớn. Sau khi vào nhà ăn làm việc được chừng một canh giờ, Vệ Tử Hải tùy ý đi tới phía sau Trương Tường và Vạn Nhân Tuyệt, tay giơ lên như muốn lấy thứ gì ở trên giá đựng vật liệu. Trương Tường còn thấy lạ, bốn người họ ai mà chẳng có bản lĩnh cách không lấy vật, vì sao Vệ Tử Hải phải đi tới bên cạnh hắn. Vạn Nhân Tuyệt căn bản cũng chưa ngẩng đầu, hắn đang tự hỏi làm thế nào để thế kiếm tách biệt ngắn gọn cắt được cả dưa và trái cây màu vàng óng ánh kia. Cơ thịt cả người Canh Đại đều điều chỉnh tới trạng thái tốt nhất, chỉ chờ hai người kia vừa té xỉu liền lập tức ra tay. Không có thời gian cho họ chậm trễ, họ phải khống chế ngược được trứng sâu quy phục trong cơ thể hai gã Ma tu trong thời gian ba tự (= 1 khắc (15′) = 3 tự (5’x3)). Bỗng nhiên, Trương Tường và Vạn Nhân Tuyệt đồng thời ngã xuống. Một cao thủ đầu kỳ Hợp Thể tự dưng đánh lén, cho dù là hai gã Phân Thần Kỳ cũng chỉ có nước ngã xuống. Vệ Tử Hải nhẹ nhàng đón lấy một người. Canh Đại đã lướt tới bên cạnh Vạn Nhân Tuyệt, một tay che lên trán hắn, vận hành hỗn độn ma công đem một phần xá thân hủ thổ vào trong đầu hắn. Trong phòng ăn cực độ an tĩnh. Vệ Tử Hải càng khẩn trương tới cực điểm. Gã không những hộ pháp cho Canh Đại, đồng thời còn phải chú ý bên ngoài có Trùng tộc đi ngang qua hay không. Tuy hôm qua Ngân Sí đã tới, nhưng ai biết nó có tự dưng lên cơn tới đây dạo một chuyến hay không? Loại tình huống này cũng không phải chưa xảy ra trong quá khứ. Thời gian một tự trôi qua. Canh Đại bỏ Vạn Nhân Tuyệt xuống, chuyển dời tới bên Trương Tường. Vệ Tử Hải càng mau lẹ vô cùng, Vạn Nhân Tuyệt vừa mở mắt đã bị gã khống chế. Vạn Nhân Tuyệt vừa cảm thấy áp lực từ Vệ Tử Hải thì không nhúc nhích được. Dù hắn bị sâu quy phục khống chế, nhưng cũng không mất ký ức trong khoảng thời gian này. Dù vừa tỉnh lại không rõ xảy ra chuyện gì, hiện tại cực kỳ tỉnh táo, đầu óc không bị ai khống chế cũng đã đưa đáp án cho hắn. Trương Tường tỉnh lại. Vệ Tử Hải búng ngón tay, một ngọn lửa màu trắng chói lọi chạm vào trán Trương Tường. Trương Tường cũng bất động. “Các ngươi dùng tinh thần lực hoàn toàn khống chế sâu quy phục. Đừng mở miệng, có nghi vấn gì đợi lát nữa hỏi lại.” Trong đầu Trương Tường và Vạn Nhân Tuyệt đồng thời vang lên lời dặn dò của Vệ Tử Hải, hai người không hẹn cùng thở phào nhẹ nhõm. Canh Đại thấy không còn vấn đề gì nữa, lập tức quay lại vạc đồng hong sấy nguyên liệu. Trương Tường và Vạn Nhân Tuyệt cần thời gian khống chế sâu quy phục hoàn toàn, nhưng phối thái (món ăn đi kèm) trong nhà ăn tuyệt đối không thể đứt quãng, miễn để Trùng tộc kiểm tra thì gay to. Để bù đắp thiếu hụt của hai người này, Vệ Tử Hải và Canh Đại không dám bảo tồn thực lực, hai người làm việc của bốn người, mới không làm nhà ăn số 3 xuất hiện hiện tượng đứt đoạn. “Vị Trùng mẫu nương nương kia cũng ăn lắm quá đi. Ở đây có bao nhiêu nhà ăn cung ứng cho một mình nó?” Thấy Trương Tường và Vạn Nhân Tuyệt sau khi tỉnh lại tiếp nhận công việc của họ, Canh Đại nói đùa một câu. Lời nói đại bất kính kiểu này… Vệ Tử Hải lắc đầu, may là Trùng tộc quá tin vào khả năng của sâu quy phục nên cũng không thiết lập trận pháp nghe trộm nhìn lén trong nhà ăn. Bốn người vừa bận trò chuyện vừa xác định ý hợp tác. Toàn bộ Ma tu tới Huyết Hồn Hải chỉ để trải nghiệm, cuộc sống tốt đẹp còn chờ họ ở bên ngoài, không ai muốn vĩnh viễn ở lại Thiên cung Trùng tộc trong Huyết Hồn Hải làm nô lệ cả, để đi ra ngoài được họ phải hợp tác. Canh Đại cuối cùng cũng có thể chính đại quang minh xách Canh Nhị ra đút cơm, không cần mỗi lần lo sợ có người phát hiện nữa. Đồng thời có ba người khác phối hợp, hắn còn có thể chọn một số món ngon cho tiểu Canh Nhị nhà hắn ăn. Tốt xấu gì cũng ở nhà ăn một năm rồi, lại có Ma trù Vệ Tử Hải một lòng dạy dỗ, ngoại trừ hong sấy nguyên liệu, phương diện nấu nướng của hắn cũng tiến bộ nhiều, chỉ chờ khoe khoang trước mặt Canh Nhị thôi. Vệ Tử Hải trước chỉ nghĩ tên quái vật không mặt này có bí mật, nhưng khi thấy hắn xách một đứa trẻ cỡ hai ba tuổi, mặc hộ giáp hình rùa, béo mập mũm mĩm thì vẫn dại ra. Trương Tường càng vô thức dụi mắt, “Canh Đại, sao ngươi lại mang cả con và Huyết Hồn Hải nữa?” Canh Nhị ôm đùi Canh Đại, mỉm cười ngơ ngác với ba người khác, còn vẫy bàn tay nho nhỏ coi như chào hỏi. Vạn Nhân Tuyệt im lặng không nói gì, phát huy phong phạm lãnh khốc của Kiếm Tu, nhưng ánh mắt thường thường liếc về phía Canh Nhị của hắn đã bán đứng lòng hiếu kỳ khó nén rồi. “Em trai ta, không phải con trai.” Vệ Tử Hải thấy một đứa trẻ con nhỏ như thế, có cảm giác như bị sét đánh trúng. “Hắn bao nhiêu tuổi rồi?” “Ack,” Canh Đại cúi đầu hỏi Canh Nhị ôm bắp đùi hắn giả vờ ngây thơ, “Ngươi bao nhiêu tuổi rồi?” Canh Nhị vô sỉ vươn ba ngón tay. “Y nói y ba tuổi.” “…” Ba người Vệ Tử Hải tập thể im lặng. “Bây giờ ta có hối hận vì tỉnh lại rồi. Có lẽ vô tri vô giác chết, còn hạnh phúc hơn cả thấy hi vọng nhưng vĩnh viễn không thể đạt được nhiều lắm.” Trương Tường thì thào lẩm bẩm. Vạn Nhân Tuyệt lạnh mắt nhìn tiểu Canh Nhị, bỗng nhiên đi tới trước mặt y một bước, vươn ngón trỏ chọc lên mặt y một cái. “Này! Đừng trêu con ta!” “Không phải em trai ngươi à?” Trương Tường lập tức nắm bắt sơ hở. “Như nhau cả thôi.” “Như nhau cái rắm!” Vệ Tử Hải hối hận rồi, có lẽ ngay từ đầu gã không nên tin tưởng quái vật lai lịch bất minh, ngay cả khuôn mặt cũng không có kia. “Không sai.” Vạn Nhân Tuyệt vẫn im lặng đột nhiên mở miệng. Ba lớn một nhỏ cùng nhìn về phía hắn. “Rất đáng yêu, có thể chế thuốc sinh hoạt.” Vạn Nhân Tuyệt lạnh mặt, xoay người một kiếm chém một khối khoáng thạch thành mười sáu mảnh. Bốn người khác, “…” Tiểu đội bí mật của nhà ăn số ba thành lập từ đó, tất cả có bốn thành viên, cộng thêm một đứa trẻ nhỏ. Nê: đố biết Vạn Nhân Tuyệt là ai:”>