Khó Được Kẻ Có Tiền
Chương 25 :
Ngày đăng: 04:02 19/04/20
Nhà hàng Kỷ Linh chọn là nhà hàng nổi danh cấp tinh của thành phố, chỗ ngồi đều là hạn chế, không biết Kỷ Linh dùng biện pháp gì mà đặt trước được.
Kỷ Linh chọn xong món, cười cười với người phục vụ, Nghiêm Nghĩa Tuyên nhìn bộ dạng hắn thong dong tự nhiên, lâm vào trầm tư.
Lần trước ăn cơm cũng vậy, Kỷ Linh tựa hồ đối với loại nhà hàng cao cấp này rất quen thuộc, giống như hắn vẫn thường xuyên ra vào những nơi thế này.
Nghiêm Nghĩa Tuyên nhớ rõ cảnh tượng lần đầu tiên mình nhìn thấy Kỷ Linh.
Hắn nằm ở đó, rách nát như một con rối.
Nghiêm Nghĩa Tuyên khi đó làm sao có thể nghĩ tới Kỷ Linh khi tỉnh táo lại, sẽ là dạng này.
Nghiêm Nghĩa Tuyên đã từng điều tra về Kỷ Linh.
Người này có thể nói là một thân nghèo hai bàn tay trắng, hơn nữa không có người thân, một mình dốc sức đi làm, lại cơ hồ lạc vào nhầm lối.
Thoạt nhìn là người ở tầng dưới của xã hội, nhưng hiện tại từ động tác ăn cơm của Kỷ Linh, có thể thấy được hắn rất có giáo dưỡng, cách nói năng ngày thường của hắn cũng không giống một kẻ thân thế phiêu bạt lẻ loi, một thằng nhóc mặc người xâu xé.
Hơn nữa ứng đối tiếp xúc với người khác cũng rất quen thuộc, Nghiêm Nghĩa Tuyên nhớ tới vài lần thân mật không nhiều lắm giữa bọn họ, thái độ của Kỷ Linh một chút cũng không giống người không có kinh nghiệm.
Trái lại còn khá thuần thục.
Nghĩ đến đây, Nghiêm Nghĩa Tuyên liếc mắt nhìn Kỷ Linh một cái.
Kỷ Linh cảm giác bị trừng mắt nhìn mà không thể hiểu được, hỏi: "Làm sao vậy? Đồ ăn không hợp sao?"
Nghiêm Nghĩa Tuyên không nói gì.
Chính vì đồ ăn hợp khẩu vị nên mới cực kỳ kỳ quái, rõ ràng đi cái xe còn rách như vậy, thế mà đặt nhà hàng cùng chọn món đều rất phù hợp với phẩm vị bắt bẻ của Nghiêm Nghĩa Tuyên.
Nghiêm Nghĩa Tuyên có đôi khi sẽ cân nhắc, Kỷ Linh đến tột cùng là có lai lịch gì?
Hai người cơm nước xong, Nghiêm Nghĩa Tuyên nhàn nhàn mà xem Kỷ Linh thanh toán tiền, Kỷ Linh tựa hồ ý thức được cái gì, cũng giương mắt nhìn anh ta, sau đó bị chế nhạo trong mắt anh ta chọc cười.
"Anh vẫn còn lo tôi trốn trả tiền à." Kỷ Linh nói, "Xong rồi, chúng ta đi thôi, tiến vào tiết mục chính ngày hôm nay."
Kỷ Linh biết Nghiêm Nghĩa Tuyên luôn khéo giả bộ, liền kéo theo Nghiêm Nghĩa Tuyên đi lên rạp chiếu phim trên tầng chót khu trung tâm thương mại thành phố.
Nhưng Nghiêm Nghĩa Tuyên vẫn nhịn không được bắt bẻ: "Phòng hát nhà chúng tôi cũng chiếu phim điện ảnh."
Kỷ Linh nhìn anh ta chớp chớp mắt, nói: "Nhưng là nơi này mới có thể thỏa mãn yêu cầu của tôi."
Nghiêm Nghĩa Tuyên hỏi: "Yêu cầu gì?"
Kỷ Linh lại không trả lời, hai người đi đến đại sảnh bán vé, xung quanh tất cả đều là người, poster bộ phim [Thổ lộ] kia được đặt ở vị trí dễ thấy nhất.
Quả nhiên là tới xem cái này.
Nghiêm Nghĩa Tuyên lại có chút ghét bỏ, Kỷ Linh trấn an anh ta nói: "Coi như làm điều tra thị trường đi, kỳ thật tôi cũng không biết vì cái gì lại bán vé tốt như vậy."
Kỷ Linh hỏi Nghiêm Nghĩa Tuyên: "Muốn bắp răng với Coca không?"
"..."
Nghiêm Nghĩa Tuyên tây trang giày da ở giữa một đám những người trẻ tuổi ăn mặc thời thượng đã rất đột ngột rồi, nếu còn cầm theo bắp rang nữa thì càng thấy không khỏe.
Nghiêm Nghĩa Tuyên vốn cho rằng Kỷ Linh sẽ đi mua vé rồi cùng vào, nhưng Kỷ Linh lại đi đến bàn phục vụ can thiệp một chút, lập tức có người tới đón tiếp.
Kỷ Linh quay đầu đối với Nghiêm Nghĩa Tuyên nói: "Mời đi thôi, Nghiêm thiếu gia."
Đó là ngạo mạn trời sinh của thượng vị giả.
Nghiêm Nghĩa Tuyên tiếp tục tiến lên phía trước, gần sát Kỷ Linh, đột nhiên giơ tay vỗ vỗ cổ áo Kỷ Linh, ái muội mà nói: "Giữa bằng hữu sẽ có hôn môi sao?"
Tiếp theo Nghiêm Nghĩa Tuyên nhéo cổ áo Kỷ Linh kéo hắn lại gần, nhìn đôi mắt hắn nói: "Tôi cũng không thiếu bằng hữu."
Nói xong anh ta đẩy Kỷ Linh ra, Kỷ Linh trọng tâm không vững lui về đằng sau vài bước.
"Ngày mai để Mạc Ngữ Lam liên hệ với trợ lý tài vụ của tôi đi." Nghiêm Nghĩa Tuyên lạnh nhạt mà bỏ xuống những lời này, xoay người tiến vào tiểu khu.
Ngay cả tiền cũng bảo hắn xử lý gián tiếp, Kỷ Linh bất đắc dĩ lắc lắc đầu, tự mình ngồi vào xe, lái rời đi.
Hắn vẫn luôn nỗ lực đem mình từ trong quan hệ kim chủ cùng bao dưỡng giải phóng ra, tuy rằng kỳ thật bọn họ cũng không phát sinh cái gì.
Nhưng Nghiêm Nghĩa Tuyên lại hoàn toàn ngược lại, mỗi một lần đều muốn củng cố loại quan hệ này.
Ở trong mắt anh ta, không có mối liên hệ với tiền, giữa bọn họ cái gì cũng không phải.
Nghĩ đến đây, Kỷ Linh cũng mê hoặc lên, sau khi không còn liên hệ tiền nong nữa, giữa bọn họ sẽ là cái gì?
Hoặc là nói, chính mình muốn cho bọn họ biến thành kiểu gì.
Kỷ Linh hôm nay hẹn Nghiêm Nghĩa Tuyên, kỳ thật còn có ý thử điểm mấu chốt.
Nghiêm Nghĩa Tuyên đến tột cùng có thể dung túng hắn tới mức nào.
Kỷ Linh nhớ tới nụ hôn kia ở rạp chiếu phim.
Kết quả còn đi sâu hơn dự định của Kỷ Linh.
Bộ điện ảnh thuận lợi hạ màn, Kỷ Linh đúng hẹn bắt được hoa hồng, đồng thời đội ngũ của hắn cũng trở nên nổi tiếng, càng nhiều chế tác lớn tới tìm hắn bàn chuyện hợp tác.
Thậm chí có bên giải trí truyền thông nguyện ý cùng hắn ký kết hợp đồng dịch vụ thuê theo tháng, để công ty hắn phụ trách quảng cáo các tiết mục trong tháng.
Từ góc độ của Kỷ Linh, hắn cũng dựa vào danh tiếng mời chào đến không ít người mới, rốt cuộc tạo được thành tích mới là đào góc tường người ta.
Hắn phân chia người trong đội ngũ tách thành mấy tổ, cho bọn họ tự mình đi triển khai dự án.
Mà bản thân hắn có nhiều tính toán hơn.
Tựa như Nghiêm Nghĩa Tuyên nói, hắn đang thường xuyên tiếp xúc với Diệp Văn Tâm, hy vọng thông qua bà thu được thêm nguồn tài chính duy trì.
Nói đến Nghiêm Nghĩa Tuyên, ngày hôm sau Kỷ Linh thật sự thông qua Mạc Ngữ Lam, đem số tiền lúc trước hắn mượn tới mua công ty trả lại cho Nghiêm Nghĩa Tuyên.
Sau đó bọn họ liền không hề liên hệ qua.
Kỷ Linh biết mình lại chọc Nghiêm Nghĩa Tuyên tức giận, chỉ là Nghiêm Nghĩa Tuyên tạm thời chưa biết lấy danh nghĩa gì tới chế tài hắn.
Nghiêm Nghĩa Tuyên thiếu gia khéo giả bộ, nhất định xuất binh phải có danh nghĩa.
Phảng phất như nếu không phải là kim chủ của hắn, Nghiêm Nghĩa Tuyên sẽ không hành động.
——————————
Tác giả có lời muốn nói:
Oa, ta chính là một tay tìm đường chết thiện nghệ, nhưng ta ngăn không được ông chủ Kỷ.