Khó Được Kẻ Có Tiền

Chương 60 :

Ngày đăng: 04:02 19/04/20


Kỷ Linh lập tức khởi động trình tự cơ cấu lại công ty.



Thật ra hắn vẫn luôn có cái ý tưởng này, nhưng nề hà liên lụy quá nhiều, lần này mượn ngọn gió Đông, chỉnh đốn công ty một chút.



Hắn trưng cầu ý kiến các đại cổ đông, cũng mở một hội nghị cổ đông, Nghiêm Nghĩa Tuyên phái giám đốc tới, đại diện La Huyên vốn dĩ đã ở cao tầng công ty Kỷ Linh, đại cổ đông chỉ có La Giáng là tự mình tới.



"Tự mình tới có phải thực hạ giá không? Sớm biết thế này tôi cũng phái người tới." La Giáng vẻ mặt hối hận.



Kỷ Linh đối với hắn nói: "Cậu tự mình tới, đợi lát nữa sau khi tan họp tôi mời cậu ăn một bữa, những người khác sẽ không có lộc này đâu."



Lúc này La Giáng mới vui vẻ lên.



Kỷ Linh thành lập công ty phim mới, riêng bộ phận marketing tuyên truyền vốn có sẽ được đưa ra ngoài thành công ty con, bố cục vốn cổ phần công ty mẹ con có biến hóa rất nhỏ.



Cổ phần La Giáng chủ yếu ở công ty giải trí marketing, tài chính Nghiêm gia chủ yếu nhập vào bộ phận phim ảnh, cổ phần La Huyên được chia sang cả hai bên.



Đây là sự phân quyền mà Nghiêm thị mong muốn, La Huyên cũng tỏ vẻ không có dị nghị gì. Kỷ Linh làm người sáng lập doanh nghiệp, có quyền bỏ phiếu lớn hơn rất nhiều các cổ đông khác, bảo đảm tuyệt đối quyền khống chế công ty của hắn.



Đồng thời, Kỷ Linh đem trụ sở công ty từ tòa nhà văn phòng kia dời ra ngoài, dọn vào tòa nhà mới riêng biệt, số tầng không cao, nhưng vị trí địa lý cũng không tệ lắm, thời điểm treo biển hành nghề, nhân viên mới cũ công ty đều cảm thấy rất kích động.



La Giáng sau khi nghe xong, cảm thấy không thể tưởng tượng: "Kỷ lão đệ cậu đã phát rồi, đã có thể có riêng tòa nhà của mình rồi."



Kỷ Linh xua xua tay nói: "Sao có thể, là sản nghiệp của Nghiêm Nghĩa Tuyên."



La Giáng lại chấn động lần nữa: "Được nha, cậu cùng anh ta quan hệ tốt như vậy, đưa cho căn nhà lớn như vậy."



Kỷ Linh lại nói: "Nào có hào phóng như vậy, tôi phải trả tiền, ký hợp đồng thuê nhà, miễn cưỡng được chiết khấu."



La Giáng lập tức sửa lại khẩu khí: "Chẳng thú vị gì cả, vẫn là kẻ đi thuê. Cậu phải nỗ lực vào a Kỷ lão đệ, Nghiêm gia làm địa ốc, vậy mà cậu cũng chưa có thể có riêng một căn nhà, có phải mị lực vẫn chưa đủ hay không a."



Kỷ Linh: "..."



Kỷ Linh sắp xếp mọi chuyện ở công ty thỏa đáng, một lần nữa lập hồ sơ, dọn tới địa chỉ mới, đến lúc này công ty Kỷ Linh mới tính là tiến sang một giai đoạn mới.



Tài chính Nghiêm thị theo cơ cấu mới của công ty Kỷ Linh dần dần về đúng chỗ, Kỷ Linh can thiệp vào toàn bộ quá trình tiếp xúc với Nghiêm thị, xác thật không nhìn ra được dấu hiệu thiếu tài chính từ bọn họ.
Kỷ Linh cười cười, nói: "Ý anh hai cô là, chờ khi cô chín chắn hơn, cô có thể dùng lý trí mà nhìn nhận tình cảm của mình."



Nghiêm Duyệt Thi hỏi Kỷ Linh: "Yêu đương mà đòi hỏi lý trí sao?"



Lần này đến phiên Kỷ Linh nghẹn lời.



Nghiêm Duyệt Thi tiếp tục hỏi: "Những khi anh cùng anh hai ở bên nhau, thì đều suy xét hợp hay không hợp, nên hay không nên, tương lai về sau phải như thế nào sao?"



Kỷ Linh nghĩ nghĩ, thẳng thắn thành khẩn mà nói: "Không có."



Nghiêm Duyệt Thi tựa hồ lâm vào trong suy nghĩ của mình, cô nói: "Hơn nữa anh hai một bên nói muốn tôi trưởng thành lên, một bên lại muốn quản tôi gắt gao, đây không phải là tự mâu thuẫn sao."



Cho tới nay, Nghiêm Duyệt Thi đều vẫn duy trì sinh hoạt vô lo vô nghĩ, cô phóng thoáng hoạt bát, nhưng điều đó không đại biểu cô ngốc nghếch.



Cô có sự thông minh cùng nhạy bén giống như anh hai mình, trước kia cô chưa từng nghĩ tới những vấn đề như vậy, nhưng lần thất tình này đã làm cô bắt đầu tự hỏi.



Cô nói nói, trong ánh mắt ánh lên lệ quang, cô hỏi Kỷ Linh: "Gần đây tôi vẫn luôn suy nghĩ, suy nghĩ rất nhiều, tôi có bắt buộc phải lớn lên hay không. Mà chờ khi tôi chín chắn rồi, có phải thật sự sẽ không còn bị người ta quăng như bây giờ nữa không?"



Kỷ Linh không thể trả lời cho có lệ, thành thật mà nói: "Không, cho dù là người như thế nào, thì đều sẽ có thời điểm bị thương tổn."



Nghiêm Duyệt Thi gật gật đầu, ánh mắt phóng ra xa, nước mắt rốt cuộc không đột phá ra khỏi phòng ngự của cô.



Thật ra bản thân Nghiêm Duyệt Thi còn chưa ý thức được, cô đã chín chắn rồi. Sở dĩ cô cảm nhận được thương tâm, bởi vì đây là cái giá của trưởng thành.



Mà bản thân Kỷ Linh cũng nhận thấy, khi chim non đã nổi lên ý tưởng muốn cất cánh bay cao, thì thời khắc rời tổ cũng sắp tới rồi.



——————————



Tác giả có lời muốn nói:



Ngô, gần đây nội dung về muội muội hơi nhiều chút, bất quá sẽ có chỗ hữu dụng.



Mùng một tháng sáu vui sướng ~ hôm nay tất cả mọi người đều là nhi đồng.