Khó Được Kẻ Có Tiền

Chương 63 :

Ngày đăng: 04:02 19/04/20


Cuộc chiến tranh đoạt công ty giữa hai người thừa kế Nghiêm gia, chính thức kéo màn.



Nghiêm thị phát ra thông cáo, đại cổ đông Nghiêm Nghĩa Lễ đưa ra lời triệu tập đại hội cổ đông bất thường, yêu cầu một lần nữa bỏ phiếu biểu quyết chức vụ chủ tịch của đổng sự Nghiêm Nghĩa Tuyên.



Tin tức này vừa ra, cổ phiếu Nghiêm thị đi theo ngã giá.



Bắt đầu từ đó, cuộc phân tranh bên trong Nghiêm thị chính thức phơi bày, rất nhiều số liệu lộ diện ra, tất cả mọi người chú ý tới không phải Nghiêm Nghĩa Tuyên có thể bảo vệ được sản nghiệp Nghiêm gia hay không, mà là Nghiêm Nghĩa Lễ có thể từ Nghiêm Nghĩa Tuyên đoạt thức ăn từ miệng hổ hay không.



Đầu tiên chính là khởi xướng đại chiến dư luận.



Nghiêm Nghĩa Tuyên chỉ trích Nghiêm Nghĩa Lễ dưới tình huống Nghiêm Thị đang hoạt động bình thường mà bụng dạ khó lường, quấy nhiễu sự phát triển của công ty, miêu tả Nghiêm Nghĩa Lễ thành con sói cường thủ hào đoạt; Nghiêm Nghĩa Lễ đáp lại bằng cách chỉ ra việc Nghiêm Nghĩa Tuyên duy trì tư duy bảo thủ lâu dài khi ra quyết sách, nhiều lần làm mất cơ hội tốt của công ty, theo lý nên xuống đài.



Dù sao cũng là anh em nội chiến, phần lớn người bên ngoài vẫn bảo trì thái độ tọa sơn quan hổ đấu(*), nhưng những nhân viên bên trong tập đoàn lại thành đối tượng bị lung lạc.



((*) Tọa sơn quan hổ đấu: Ngồi trên núi xem hổ đánh nhau)



Nghiêm Nghĩa Tuyên nhiều lần tiến hành trấn an nhân viên, Nghiêm gia là gia tộc lâu đời trong lịch sử, Nghiêm Nghĩa Tuyên là người thừa kế chính thống của tập đoàn, đối với từng nhân viên đều có tình cảm thâm hậu, mọi người cùng tiến cùng lui. Mà Nghiêm Nghĩa Lễ thì đối với Nghiêm Nghĩa Tuyên phê bình, luôn miệng nói vì công ty, nhưng kỳ thật là vì tư tâm bản thân, muốn đẩy công ty vào tình trạng biến động. Hoạt động của Nghiêm thị vẫn luôn rất ổn định, chỉ cần Nghiêm Nghĩa Tuyên còn ở đây một ngày, thì sẽ luôn phát triển ổn định.



Đồng thời bởi vì Nghiêm Nghĩa Lễ có bối cảnh hải ngoại, câu thông thuận lợi với người đầu tư, so với Nghiêm Nghĩa Tuyên hướng nội hắn càng có được sự ủng hộ từ nguồn vốn nước ngoài, nhiều lần bàn bạc thảo luận với họ tìm kiếm đầu phiếu.



Nghiêm Nghĩa Tuyên là người chưởng quản công ty gia tộc, cùng với rất nhiều thân thích trong dòng họ Nghiêm gia là một thể thống nhất, Nghiêm Nghĩa Tuyên vẫn luôn chú trọng đoàn kết gia tộc, cơ hồ chưa từng làm chuyện gì gây tổn hại tới lợi ích gia tộc, giờ khắc này rất nhiều người Nghiêm gia nguyện ý bỏ vốn vì Nghiêm Nghĩa Tuyên thu thập cổ phiếu trên thị trường.



Nhân viên công ty, nhà đầu tư cùng những người nắm giữ cổ phiếu có quyền biểu quyết trên thị trường chứng khoán, đều là đối tượng tranh đoạt, sau khi người cầm quyền tiền nhiệm Nghiêm Tế Sinh qua đời, hai vị công tử Nghiêm gia đánh nhau đến đầu rơi máu chảy.



Không thể không nói đây là hậu quả xấu mà Nghiêm Tế Sinh đã để lại.



Bởi vì thiên vị mà xử lý phân tranh gia tộc hồ đồ, trách sao Nghiêm gia cho đến giờ càng suy sụp, người Nghiêm gia càng ngày càng ly tán.



Kỷ Linh tắt đi tin tức tài chính và kinh tế, trong lòng vô cùng không tán đồng.



Nhưng Nghiêm Tế Sinh đã qua đời, lúc này có nói cái gì cũng vô dụng, chỉ có thể chờ sau khi kết quả bỏ phiếu của đại hội cổ đông ra tới, mới tính là trần ai lạc định(*).



((*) Trần ai lạc định: bụi trần rơi xuống, ý nói đến hồi kết thúc.)



Ngày đó khi Kỷ Linh tới Cẩn Viên, gặp phải cuộc hội đàm của ba anh em Nghiêm gia, Nghiêm Duyệt Thi phát biểu một bài "Tuyên ngôn độc lập", tuy là hồn nhiên non nớt, nhưng lại là lời cầu khẩn trong lòng Nghiêm Nghĩa Tuyên; Tiếp theo là Nghiêm Nghĩa Lễ tung ra lời tuyên chiến, rồi vỗ vỗ mông tiêu sái rời đi, để lại hai người Kỷ Linh cùng Nghiêm Nghĩa Tuyên ở nhà ăn.



Lúc ấy trong lòng Kỷ Linh cảm thấy cũng rất loạn, hắn tới để oán giận Nghiêm Nghĩa Tuyên, chính là khi gặp rồi lại thấy cảnh tượng Nghiêm Nghĩa Tuyên bốn bề thọ địch.



Trong lúc nhất thời Kỷ Linh cũng không biết nên thương hay nên giận nữa, hắn quay đầu nhìn Nghiêm Nghĩa Tuyên còn đang trầm mặc, rũ mắt không động đậy, Kỷ Linh hận không thể túm anh ta lại, liều mạng lay lay một trận, hỏi xem rốt cuộc anh đang nghĩ cái gì.



Ngay cả Kỷ Linh, trong tình huống lúc đó, cũng không biết nên làm sao bây giờ, cho nên hắn đứng lên, cũng không nói bất luận cái gì, vội vàng rời khỏi Cẩn Viên.



Sau khi hắn trở về, cuộc chiến tranh đoạt quyền khống chế Nghiêm thị đã đến hồi so chiêu.



Mắt thấy hai người tranh chấp càng ngày càng gay cấn, Kỷ Linh xem Nghiêm Nghĩa Tuyên mắng Nghiêm Nghĩa Lễ ở trên tin tức mà không khỏi bật cười.



Nghiêm Nghĩa Tuyên khi đối mặt với Nghiêm Nghĩa Lễ vẫn luôn là thái độ ngẫu nhiên thì châm chọc một chút, lười cùng nhà ngươi ồn ào, nhưng kỳ thật oán hận trong lòng cũng giống như một chiếc sọt, đầy sọt cũng có thể bức bách con người ta nóng nảy cắn lại.



Ngày đại hội cổ đông bất thường sẽ chính là ngày quyết định thắng bại giữa Nghiêm Nghĩa Tuyên và Nghiêm Nghĩa Lễ. Bảy ngày trước đó là hạn cuối cùng để đăng ký cổ quyền, đó là ngày mà Kỷ Linh tự định ra thời điểm quyết định cho mình.




Anh ta rốt cuộc thừa nhận, thừa nhận anh ta bất an.



Cuối cùng cũng thừa nhận anh ta đối với quan hệ cùng Kỷ Linh tràn ngập chờ mong.



Kỷ Linh cười, vừa rồi khi anh ta dùng tay chạm vào cái trán đã làm nó dính đầy bùn đất, Kỷ Linh duỗi tay lau giúp tí bùn, nói: "Anh đã nói, anh tin tưởng tôi mà."



Kỷ Linh ôm chặt Nghiêm Nghĩa Tuyên.



Tiểu thiếu gia của hắn rõ ràng thiếu thốn tình yêu như vậy, mọi người nói anh ta là cái hạt giống đa tình, nhưng mà kỳ thật, anh ta căn bản không có can đảm đi yêu a.



"Tin tưởng tôi, Nghiêm Nghĩa Tuyên, tôi không gì là không làm được, toàn tâm toàn ý, đem bản thân giao cho tôi đi, một đời có lợi."



Nghiêm Nghĩa Tuyên nghe xong bật cười, cũng ôm trở lại, làm cho lưng Kỷ Linh dính đầy bùn đất: "Đúng vậy, cậu là ông chủ Kỷ không gì không làm được, có thể làm tới cả ông trời mà."



Kỷ Linh kéo ra khoảng cách, tiếp theo hôn lên môi Nghiêm Nghĩa Tuyên, hai người đầu tiên là nhợt nhạt đụng chạm, sau đó cuốn lấy lẫn nhau.



Đầu xuân nắng sớm, lúc ấm lúc lạnh, chính là lại tươi đẹp động lòng người.



Bên dưới cảnh xuân, Nghiêm Nghĩa Tuyên hôn môi Kỷ Linh, mơ mơ màng màng mà nghĩ, Cẩn Viên mỹ lệ rốt cuộc đã có người cùng anh chia sẻ.



Kỷ Linh một phen bế Nghiêm Nghĩa Tuyên lên, nhưng mới bước được hai bước đường ruộng lại thả xuống dưới, nói: "Ai nha, không được, bế không nổi."



Nghiêm Nghĩa Tuyên cười to không ngừng, lôi kéo hắn đi về hướng nhà chính.



Bọn họ vọt lên trên lầu, vào phòng tắm của Nghiêm Nghĩa Tuyên, Kỷ Linh bỏ Nghiêm Nghĩa Tuyên vào bồn tắm, mở vòi hoa sen, để nước ấm bao phủ hai người.



Làn nước ấm áp cuốn trôi bùn đất trên người bọn họ, giữa màn hơi nóng dần dần bốc lên, Kỷ Linh hôn môi rồi lướt xuống thân thể Nghiêm Nghĩa Tuyên.



Cái gì mà cổ phiếu cùng quyền khống chế đều đi tìm chết đi, hắn hiện giờ chỉ muốn sa vào trong ôn hương thôi.



Nghiêm Nghĩa Tuyên câu lấy cổ hắn, hơi hơi nhíu mày, thừa nhận ngọt ngào lại mê hoặc đánh sâu vào. Trên mặt anh vẫn luôn hồng nhuận, híp đôi mắt nhìn Kỷ Linh, sương mù trong mắt dần dần tan đi, chỉ để lại tình yêu tràn đầy.



Kỷ Linh hôn khóe mắt anh, nói: "Em yêu anh, Nghiêm Nghĩa Tuyên."



——————————



Tác giả có lời muốn nói:



Surprise! Không nghĩ tới chuyện thu phục đầu tiên chính là tình cảm đi, kỳ thật là kém đâm thủng, đâm thủng cũng phải thông qua cãi nhau...



Ngọt ngọt ngào ngào mới bắt tay đi đánh tiểu quái thú.



Kỳ thật Nghiêm Nghĩa Lễ vẫn luôn là cái phông nền thúc đẩy cốt truyện a, hắn tạo thành phản cảm lớn như vậy ta không nghĩ tới _(:3 Z)_



Cái kia, ngày mai tạm dừng một ngày, <(_ _)>, bởi vì đề cập tới vấn đề thương nghiệp, ta sợ ta quýnh lên lại mất logic, trước đó đều không có thời gian sửa QAQ, thỉnh thứ lỗi.



Jojo: Kỳ thật tui rất muốn chuyển xưng hô của Nghiêm thiếu và ông chủ Kỷ sang "Anh - Em" cho thân mật. Chính là ông chủ Kỷ khi còn là Tống Bá Lân vốn nhiều tuổi hơn Nghiêm thiếu, với cả hắn tâm cao khí ngạo như vậy xưng "Em" liệu có thích hợp?? Hoặc là nghe có buồn nôn quá không?? Cuối cùng, là một kẻ sủng thụ, tui quyết định...