Khoái Xuyên Chi Nhiệm Vụ Kỳ Quái
Chương 10 : Đứa trẻ đi lạc (10)
Ngày đăng: 05:16 19/04/20
Trong lòng Tịch Chu không nhịn được hồi hộp một cái, cả người lui về phía sau rụt lại một chút, “…anh, sao vậy?”
Dụ Cảnh trực tiếp vây cậu giữa mình và cửa, con ngươi như sao lúc này chứa ánh sáng lạnh, ẩn giấu vẻ tức giận.
Tịch Chu dựa chặt cửa, trong lòng bồn chồn, kéo khóe miệng nói, “…anh rốt cuộc làm sao vậy… anh như vậy khiến em có chút sợ hãi…”
Dụ Cảnh nhắm hai mắt lại, hít thở sâu một cái, đợi lần nữa mở mắt đã khôi phục dáng vẻ quân tử khiêm tốn trước kia, khí thế bén nhọn trên người biến mất không còn một mảnh. Hắn dịu dàng nói, “Không có chuyện gì, anh thấy em ra ngoài lâu, lo em bị cóng thôi.”
Tịch Chu thở phào nhẹ nhõm, không khí khẩn trương lúc nãy khiến cậu hơi bất an, “Em không sao, có mặc áo khoác ở ngoài mà, rất ấm áp.”
“Đây là?”, ánh mắt Dụ Cảnh dời đến phong thư màu hồng trên tay Tịch Chu.
Tịch Chu có chút đắc ý, giơ phong thư lên cao hứng nói, “Anh, đây là thư tình người khác đưa em, tuy chưa nhìn thấy vẫn không xác định được nhưng xem màu sắc này thì nhất định là phải. Có phải anh rất hâm mộ hay không? Có phải sức hút của em trai anh đặc biệt lớn hay không!”
Ánh mắt Dụ Cảnh có chút ám trầm, cười nói, “Ừ, Chu Chu giỏi nhất, anh rất hâm mộ.”
Hắn quả thật rất hâm mộ, vì sao người khác có thể quang minh chánh đại theo đuổi em trai hắn, vì sao người khác luôn mơ ước Chu Chu của hắn.
“Chẳng qua Chu Chu ngay lập tức sẽ thi đại học rồi, bây giờ không phải thời điểm để yêu sớm”, Dụ Cảnh cười lấy phong thư trong tay Tịch Chu ra, “Lỡ như ảnh hưởng đến thành tích thi đại học sẽ không tốt.”
Tịch Chu lập tức như đưa đám, nhìn thư tình trong tay Dụ Cảnh, cuối cùng đấu tranh một cái, “Anh, em không yêu sớm, có thể để em xem một chút hay không, đây chính là bức thư tình đầu tiên của em đó!”
Dụ Cảnh vươn một ngón tay lắc lắc với Tịch Chu, dịu dàng xoa đầu cậu, “Chuyện này không thể được, Chu Chu không phải em nói muốn một lòng một dạ ôn tập sao? Nếu như em nhìn nhất định sẽ phân tâm.”
Tịch Chu ũ rũ cúi đầu đi ngang qua Dụ Cảnh, “Em đi làm đề đây.”
Ánh mắt Dụ Cảnh cưng chiều, “Ừa, đi đi.”
Dụ Cảnh suy tư trong nháy mắt, gật đầu.
Khi Dụ Cảnh nhận được thông báo thực tập, kết quả của Tịch Chu cũng được công bố, một trăm ba mươi điểm vượt qua điểm chuẩn, chỉ kém trạng nguyên tỉnh thi đại học cùng bọn họ ba điểm.
Tịch Chu ôm điện thoại khóc lóc kể lể với Dụ Cảnh, “Vẫn thua ba điểm! Nếu em thi nhiều hơn ba điểm là có thể làm trạng nguyên rồi, tên có thể được thông báo toàn tỉnh!”
“Chu Chu rất muốn nổi tiếng hả?”, Dụ Cảnh ngạc nhiên nói.
“Cũng không phải vậy”, Tịch Chu bĩu môi, “Em chỉ cảm thấy đáng tiếc thôi, anh nói em huyền lương thứ cổ một thời gian dài như vậy, nếu như không thể ôm danh trạng nguyên đại học về, khiến cho những trạng nguyên đại học lúc trước xấu mặt a! Anh xem nếu em lấy được danh hiệu trạng nguyên, khi người khác nói với anh nhất định phải nói là, haiz cậu xem, đó không phải là anh trai của trạng nguyên sao!”
Tịch Chu cười hì hì, cho dù hiện tại Dụ Cảnh cách điện thoại cũng có thể tưởng tượng dáng vẻ cười đến hai mắt lấp lánh của Tịch Chu, “Bây giờ Chu Chu cũng đã khiến anh rất tự hào rồi, chờ em nhập học, chúng ta đã học cùng một trường rồi.”
Tịch Chu lập tức từ trên giường lật dậy, càng nghĩ càng hưng phấn, “Đúng, hai anh em chúng ta đều học đại học tốt nhất toàn quốc, nói ra nở mày nở mặt đó!”
“Chu Chu muốn đến tham quan trường học tương lai của mình trước không?”, Dụ Cảnh cười hỏi.
“Được!”, Tịch Chu lập tức đồng ý, chẳng qua rất nhanh lại buồn rầu nói, “Tạm thời còn chưa được, đám kia trong lớp em giao hẹn tuần sau cùng nhau ăn cơm chia tay, chúc mừng thoát khỏi biển khổ. Nếu như đến chỗ đó của anh trước cũng quá dằn vặt, còn phải gấp gáp trở về, bằng không chờ em theo bọn họ tụ tập xong rồi đến?”
Tay cầm điện thoại di động của Dụ Cảnh nắm chặt lại, “Chu Chu muốn đi ăn với bạn cùng lớp?”
“Ừa!”
“Nhớ kỹ không được uống rượu, về nhà sớm”, Dụ Cảnh vừa cười vừa nói, nhưng đôi mắt một mảnh ám trầm.
Hắn còn nhớ rõ bức thư tình đó, nói là sau khi Tịch Chu thi đại học xong sẽ trả lời. Nếu như ở bữa tiệc cô bày tỏ với Tịch Chu, cô gái ưu tú như vậy, Chu Chu có từ chối không?