Khoái Xuyên Chi Nhiệm Vụ Kỳ Quái
Chương 103 : Thế giới hiện thực (24)
Ngày đăng: 05:18 19/04/20
“Bên Lý Kiến Quốc có biết chuyện vắc-xin phòng bệnh hay không?” Ngô Chấn gõ gõ ngón tay lên mặt bàn, vẻ mặt bình tĩnh hỏi.
“Hẳn là không biết, thuộc hạ đã hỏi người bên dưới của Lý Kiến Quốc, cũng không phát hiện hắn và bọn Tịch Chu có dấu hiệu tiếp xúc. Có thể hôm nay Lý Kiến Quốc đến thật sự chỉ do khá hiếu kỳ về hành tung của ngài.”
Lúc này sắc mặt Ngô Chấn mới dịu đi một chút, “Được rồi, anh lui xuống đi.” Nói xong, hắn lật một xấp tài liệu trên bàn, suy tư nhìn một tờ trong đó chốc lát, trên mặt xuất hiện nụ cười quỷ quyệt độc ác. Vắc-xin phòng bệnh đã giao cho nhân viên nghiên cứu khoa học, đoán chừng không bao lâu sẽ có kết quả, còn hai kẻ cầm vắc-xin phòng bệnh trong tay uy hiếp người của hắn cũng không cần thiết phải lưu lại trên thế giới này nữa.
Bên ngoài khu an toàn, trong một tiểu khu bỏ hoang.
“Phó trưởng khu Lý, chẳng qua chỉ là giao dịch vắc-xin phòng bệnh mà thôi, cần phải lén lén lút lút thế này sao?” Tịch Chu kiểm tra súng trên tay, trêu ghẹo nói, “Còn đặc biệt chạy ra ngoài khu an toàn để làm giao dịch nữa chứ.”
Vẻ mặt Lý Kiến Quốc cẩn trọng, “Chỉ là cẩn thận mà thôi, chắc hẳn đội trưởng Tịch cũng không muốn để trưởng khu Ngô biết chuyện hai chúng ta giao dịch vắc-xin phòng bệnh, có thể bớt gây phiền phức đương nhiên là tốt.”
Tịch Chu cười ha ha một tiếng, hài lòng giao súng trong tay cho Kê Hạo, bắt tay Lý Kiến Quốc, “Phó trưởng khu Lý quả là người sảng khoái, nhân viên nghiên cứu của ông đã kiểm tra xong chưa? Nếu như không có vấn đề gì chúng tôi phải đi giết tang thi rồi, đúng lúc thử số vũ khí ngài đưa tới cho chúng tôi.”
“Chuyện giết tang thi không cần gấp gáp” Lý Kiến Quốc nói, “Không bằng bàn đến vấn đề sau này. Đội trưởng Tịch có ý định hợp tác với tôi không?”
“Hợp tác?” Tịch Chu khiêu mi, “Hợp tác chuyện gì?”
“Ngô Chấn là người thế nào sau khi đội trưởng Tịch giao dịch lần trước với hắn nhất định cũng hiểu rõ.” Vẻ mặt Lý Kiến Quốc bình thản nói, “Nếu hôm qua tôi không chạy tới đúng lúc, nói khó nghe thì, chỉ sợ hôm nay tôi có thể thành công gặp được đội trưởng Tịch hay không cũng là vấn đề. Trinh sát của Ngô Chấn đã bị tôi gạt bỏ, hắn không biết chuyện tôi lấy được vắc-xin phòng bệnh. Dưới tình huống như vậy, nguy cơ của đội trưởng Tịch nhất định còn lớn hơn nữa, để vắc-xin phòng bệnh chỉ nằm trong tay mình, tất nhiên hắn sẽ giết người diệt khẩu.”
“Vậy để bọn Lâm Chí ra ngoài làm nhiệm vụ khác.”
Bạch Diễm ngay cả mắt cũng không mở, lười biếng nói, “Không cần, dị năng ăn mòn kia chẳng qua chỉ tạm thời áp chế những người khác, dưới tình huống bình thường chỉ cần hai ngày là đủ để khôi phục rồi. Chỉ là chỗ tôi có linh đan cơ bản nhất, sau khi ăn xong là có thể lập tức khôi phục.”
Xế chiều hôm đó, đội ngũ Tịch Chu và Từ Nguyên lần lượt tiếp cận mục tiêu, Từ Nguyên nhìn mấy người Tịch Chu phía trước, lộ nụ cười sâu xa ngoài ý muốn.
“Lên trước khoảng một ngàn mét nữa sẽ tiến vào phạm vi thi triều.” Từ Nguyên nói, “Đội ngũ hai chúng ta hành động xa nhau thì sợ rằng đối phó tang thi có chút khó khăn, không bằng hành động chung.”
Tịch Chu dứt khoát nói, “Tôi đồng ý.”
“Đã vậy, không bằng để người dị năng trong đội mở đường trước, người thường xử lý tang thi lọt lưới.” Từ Nguyên chậm rãi nói, “Không biết ý đội trưởng Tịch thế nào?”
Tịch Chu mỉm cười, “Chuyện này không có gì khác với sắp xếp bình thường của chúng tôi, đương nhiên là đồng ý.”
Ánh mắt Từ Nguyên quét tới Tịch Chu và mấy người dị năng khác một vòng, sau đó liền gật đầu với Tịch Chu, lên xe tải bọn họ lái tới.
“Sao tôi lại cảm thấy hắn có gì đó không bình thường?” Đỗ Việt nhíu mày hỏi. Trước khi lên đường, đội trưởng Tịch đã bảo với bọn họ phải cẩn thận đội ngũ đối phương, hắn đã sớm chuẩn bị kỹ càng, còn dò hỏi tất cả tin tức về đội ngũ kia trước khi xuất phát. Nhưng hiện tại, hắn nhìn tên Từ Nguyên kia, luôn cảm thấy có chút khác biệt so với lời đồn, trong lòng cảm thấy có chút khó chịu.