Khoái Xuyên Chi Nhiệm Vụ Kỳ Quái
Chương 38 : Ôm ấp ảnh đế (2)
Ngày đăng: 05:17 19/04/20
“Xán Xán, khoan lên giường đã, rót cho tớ cốc nước trước đi.” Cô bé giường trên đưa cái cốc xuống dưới.
“Được rồi” Xán Xán nhận lấy cái cốc đặt lên bàn, cầm bình nước nóng lên bắt đầu rót nước vào trong cốc.
“Fuck!!!”
Xán Xán bị thanh âm như lật tung nóc nhà này dọa sợ, bình nước nóng run lên, lách tách một cái hơn phân nửa nóng đều tung tóe trên bàn.
“Lý Linh!” Lửa giận của Xán Xán tăng lên thoáng cái bùng nổ, suýt chút nữa trực tiếp giội số nước nóng còn dư lại qua.
Bạn cùng phòng còn đang nằm ở giường dưới nhanh chóng rời giường hỗ trợ, khẩn cấp cấp cứu mấy thứ đồ đạc trên giường khỏi trận lũ, tay chân luống cuống giúp lau bàn.
“Xin lỗi xin lỗi” Lý Linh cũng phát hiện mình vừa gây họa, vội vàng nhảy xuống giường giúp.
Chờ thật vất vả dọn dẹp xong, Xán Xán nghiến răng nghiến lợi hỏi, “Cuối cùng thì vừa nãy cậu gào cái quái gì thế?”
Vừa nhắc đến chuyện này, vẻ mặt của Lý Linh lập tức trở nên cực kỳ kích động, “Mấy cậu mau lại đây xem!”
Lý Linh lấy điện thoại di động của mình ra, ấn mở một cái video, hào hứng nói, “Cái video nhảy lầu này thật trâu bò!”
“Có người nhảy lầu sao lại khiến cậu kích động như vậy?” Cơn giận của Xán Xán vẫn chưa tan hết, tức giận nhìn chằm chằm vào video.
“…trời ạ…” Xán Xán không thể tin mở to hai mắt nhìn.
Gần đây có một cái microblog* đột nhiên hot lên. (*tiểu blog hay blog vi mô, một dạng blog có các bài đăng có nội dung thu nhỏ như câu nói ngắn gọn, hình riêng, hoặc liên kết đến video. Weibo cũng là một dạng microblog, nhưng ở dưới có nói tên của cái blog này nên mình sợ để weibo thì mọi người hiểu nhầm là tên nick, thật ra nó là một dòng tít thôi)
Blog này tên là “Mẹ nó quái lạ vì sao đang xem video tôi lại quỳ xuống”, phía sau kèm theo một cái video ngắn.
Từ lúc gửi đi đến nay chỉ trong một đêm đã có mười vạn lượt xem.
Khu bình luận bùng nổ.
“Cao thủ võ lâm!!!!”
“ĐM thật là đẹp trai!!!!”
“Bởi vì, bởi vì” Nam sinh không dám thở mạnh một cái, “Cậu Hoắc đã từng nói chúng tôi không cần báo cáo tình huống của bọn họ cho ngài…”
Hoắc Thiên Hoa hít sâu một hơi, “bọn họ” trong lời nói của nam sinh là chỉ bạn trai gái mà hắn quen. Bởi vì đều là tính chất chơi đùa mà thôi nên hắn không rảnh rỗi quan tâm bọn họ, quả thật hắn đã từng dặn dò việc này với những thuộc hạ và người phục vụ của hắn.
Hơi tỉnh táo một chút, Hoắc Thiên Hoa vỗ về chơi đùa màn hình điện thoại, “Người quay video là ai?”
“Chuyện này, chuyện này tôi không rõ lắm, chẳng qua nhất định là người trong trường của chúng ta.”
“Tra ra người quay đoạn video này cho tôi” Hoắc Thiên Hoa cười lạnh một tiếng, “Cho dù là người tôi không cần cũng không tới lượt người khác chỉ trỏ này nọ, tùy tiện bình phẩm!”
Nhưng trước kia khi những người đó chỉ trích cũng là do thấy ngài ruồng rẫy quá mức mà…
Trong lòng nam sinh thầm nghĩ, sau khi liếc nhìn sắc mặt của Hoắc Thiên Hoa lại nén trở về, “Vậy tôi sẽ đi tra ngay.”
—-
“Trời ơi! Từ trước tới nay ta luôn là học sinh ngoan, lại bởi vì nhảy lầu mà bị phạt! Chẳng lẽ là ta muốn nhảy lầu hả? Bọn họ không an ủi ta thì thôi đi, sao có thể khiến lòng ta tổn thương như thế!” Tịch Chu lau mắt ríu rít nói, “Hệ thống, đại bảo bối của mi đau lòng!”
“Đại bảo bối cút mẹ cậu đi!” Hệ thống suýt chút nữa buồn nôn đến chập mạch, bo mạch chủ sắp nổ liền mắng lên.
“Mi vậy mà lại nói tục!” Tịch Chu không thể tin mở to hai mắt nhìn, tủi thân vô cùng, “Hơn nữa mi còn mắng ta… Mi không thương ta sao?”
Hệ thống hít sâu một hơi, mỉm cười, “Đầu óc cậu bị lừa đá không sao cả, nhấn vào trong nước ngâm là được rồi, nếu cần thì tôi có thể giúp một tay.”
Tịch Chu lại khóc nức nở một trận, đau lòng mà tuyệt vọng, không ngừng nỉ non, “Hệ thống… Hệ thống…”
Bộ dạng thương cảm cuồng dại giống như thật sự bị đàn ông phụ tình vứt bỏ.
Bo mạch chủ của hệ thống rắc một tiếng vọt ra một trận điện lưu mãnh liệt, nó nhịn rất lâu mới chậm rãi nói, “Đại bảo bối, cậu còn nhớ ông xã nhà cậu không? Cậu còn nhớ tôi có thể phân biệt ông xã của cậu không?”
Bộ dạng thê thảm của Tịch Chu lập tức thu lại sạch sẽ, tư thế chính trực như cây tùng bách nhỏ, giọng nói trong trẻo chân thành.
“Hệ thống, ta thật sự cảm thấy mi là người bạn tốt nhất trong cuộc đời của ta, không ai sánh bằng.”