Khoái Xuyên Chi Nhiệm Vụ Kỳ Quái
Chương 54 : Ôm ấp ảnh đế (18)
Ngày đăng: 05:17 19/04/20
“Đương nhiên có thể” Tịch Chu cố nén nghẹn ngào nói.
“Vậy sau này em gọi tôi là A Sưởng đi.” Kiều Sưởng cười thân thiện với Tịch Chu.
Tịch Chu gật đầu, không khống chế được dùng ánh mắt miêu tả khuôn mặt anh tuấn của Kiều Sưởng.
“Sao vậy?” Kiều Sưởng sờ soạng gò má mình một chút, “Có thứ gì bẩn sao?”
“Không có” Tịch Chu miễn cưỡng nở nụ cười, “Vậy tôi về trước đây.”
Đợi sau khi Tịch Chu xuống xe, Kiều Sưởng nhắm hai mắt lại, cười khổ một cái.
Chỉ có trời mới biết lúc nãy anh muốn mặc kệ hôn lên bao nhiêu, nhưng anh không thể. Một khi dọa Miêu Chu, sợ rằng đời này anh không thể ở bên cậu nữa. Anh phải chậm rãi, kiên nhẫn một chút.
Kiều Sưởng nắm chặt tay mình.
Sau khi Tịch Chu xuống xe hơi hồn bay phách lạc, dựa vào một tiếng kêu, là cậu có thể xác nhận, đây tuyệt đối là người yêu mà cậu tìm kiếm đã lâu. Một tiếng “Chu Chu” kích thích khiến cả đáy lòng cậu rung động, thiên ti vạn lũ*, liên quan đến anh, có chút đau, nhưng tình cảm vô tận ấm áp lại càng nhiều hơn. (*mô tả mối quan hệ phức tạp và thân thiết)
Đó là một loại cảm giác trong vô thức, cậu tuyệt đối không thể nhận lầm.
Quả nhiên Kiều Sưởng là người yêu của cậu.
Mũi Tịch Chu có chút chua xót.
Cậu rất vui, nhưng đáy lòng lại cảm thấy hơi khó chịu. Gặp lại nhưng không quen biết, chỉ một mình cậu nhớ rõ trước kia.
“Kí chủ, khóc à? Muốn đổi khăn tay không? Một tích phân một hộp.”
Chút bi xuân thương thu* của Tịch Chu lập tức biến mất sạch sẽ, “Không cần, ta đưa mi một hộp khăn giấy thì mi có thể cho ta một tích phân không?” (*đa sầu đa cảm)
Cậu có thể tìm được ông xã đã là chuyện may mắn nhất trần đời rồi, người khác muốn còn không có cơ hội đâu. Cậu ở đây suy nghĩ mấy chuyện nhảm nhí này nọ, thật là rảnh đến phát hoảng!
Hệ thống dứt khoát, “Không thể.”
Tịch Chu không ngạc nhiên chút nào, cũng biết lúc nãy chỉ là hệ thống có lòng tốt đùa cậu một chút, trong lòng cảm thấy ấm áp. Cậu cười hì hì, “Hệ thống mi lại tắt máy suốt ngày rồi! Có phải ta và Kiều Sưởng ở chung khiến mi ghen tị không?”
Hệ thống: “…MDZZ.” (mẹ nó đầu óc có vấn đề)
“Nói thật, ta cảm thấy Kiều Sưởng chính là ông xã của ta” Vẻ mặt Tịch Chu nghiêm chỉnh, “Mi cảm thấy ta theo đuổi anh ấy thế nào mới được?”
“Anh ấy là ảnh đế nổi tiếng, ta chỉ là một học sinh nghèo khó, nếu không thì ta dứt khoát dùng sắc dụ dỗ thử, ta cảm thấy có thể lợi dụng sắc đẹp của ta một chút.”
Nụ cười của anh dần biến mất, ánh mắt thâm trầm đấu tranh.
So với Kiều Sưởng vóc người cao lớn cơ bắp rắn chắc, Tịch Chu lại có vẻ nhỏ gầy, nhưng cậu cũng không yếu ớt, mặc dù bắp thịt không to, nhưng đường nét ưu mỹ, nhìn vô cùng đẹp mắt.
Tịch Chu vẫn còn cúi đầu nhìn khăn tắm mình mang, cảm thấy toàn thân rất giống bị ánh mắt nóng hừng hực quét một lần.
Cậu ngẩng đầu nhìn lại, hai tay Kiều Sưởng vẫn ôm trước ngực, hai mắt mỉm cười.
Tịch Chu có chút hoài nghi nhìn anh một cái, cuối cùng vẫn cảm thấy khả năng cao ánh mắt nóng bỏng mà cậu cảm nhận được là ảo giác của mình.
“Đi thôi.”
Kiều Sưởng đi phía trước, Tịch Chu thì nhìn chằm chằm vào hông của anh, muốn tìm vết sẹo kia.
Đáng tiếc khăn tắm của Kiều Sưởng buộc hơi chặt, trùng hợp che chỗ kia lại.
Tịch Chu hơi gấp gáp.
Hậu quả nhìn chằm chằm chính là, khi Kiều Sưởng dừng lại, Tịch Chu không thể ngừng kịp, trực tiếp đụng vào.
Hai cơ thể trần trụi áp sát vào nhau.
Trơn mềm cực nóng.
Nơi tiếp xúc giống như bị điện lưu đảo qua, đùng một cái, ngọn lửa chợt bùng lên.
“Thịch–! Thịch–!”
Tịch Chu vội vã lùi về sau một bước, bên tai đỏ rực.
Nhìn thấy Kiều Sưởng xoay người lại, Tịch Chu nuốt nước miếng một cái, vội vã xua tay, “Tôi không cố ý!”
Ánh mắt Kiều Sưởng u ám, nếu Tịch Chu nhìn kỹ còn có thể phát hiện ra ngọn lửa đang bừng cháy hừng hực trong đó. Đáng tiếc là lúc này cậu hơi hoảng hốt, không dám đối mặt với Kiều Sưởng.
“Tôi biết.”
Tịch Chu chỉ nghe thấy một câu trầm thấp khàn khàn, chờ lúc cậu nhìn lên, chỉ thấy bóng lưng cường tráng.
Chân dài khẽ nâng, Kiều Sưởng liền bước vào trong bể nước nóng.