Khói Bếp Ven Hồ
Chương 40 :
Ngày đăng: 20:27 21/04/20
"Tam Thiếu, Tam Thiếu." Mới đến nửa đường, Mai Sóc đã bị người ngăn lại, "Tứ tiểu thư bảo ta trở về Mai gia tìm ngươi, vừa vặn gặp được ngươi rồi."
"Thế nào?"
"Ngươi nhanh đến Hoành Chi hiên xem một chút, tất cả vật liệu gỗ đều bị mọt rồi."
"Mọt rồi hả?" Mai Sóc nhướng lông mày lên."Biết rồi, ta đi ngay."
"Vậy hương phấn kia..." Lâm Xước ngửa đầu lên quay đầu lại nhìn nàng.
"Đợi chút."
"Tam Thiếu, còn có việc?"
"Ngươi đến một cửa hàng hương phấn bên cạnh Túy Tuyết câu lan, tìm nam nhân điều hương phấn kia, ta mặc kệ ngươi muốn nói cũng tốt, trói cũng được, dẫn hắn trở về Mai gia."
"Trở về Mai gia?"
"Ừ, đến đó ngươi cứ nói mang điều hương phấn tới, tự nhiên có người chú ý ngươi."
"Được, ta sẽ đi ngay."
Bản thân nàng quay đầu ngựa lại, không đi đường cái, trực tiếp qua ngõ nhỏ, dừng ở cửa lớn Hoành Chi hiên. Nàng nhảy xuống ngựa, giang hai tay ra, ở trên lưng ngựa Lâm Xước sững sờ nhìn nàng.
"Xuống."
"Phải xuống thế nào?"
"Chân kia vắt qua, nhảy xuống, ta đỡ."
Ở trên lưng ngựa, hắn từ từ muốn vòng một chân qua, thân thể không ngừng ngửa ra sau, chân còn chưa có qua, thân thể lại ngã xuống trước, Mai Sóc chợt đón được hắn, hắn nhỏ giọng oán trách nói, "Cái mông ngã thật là đau."
"Ta xoa xoa." Nàng xem như thật đưa tay xuống dưới, doạ sợ đến Lâm Xước xoay người né ra, đây là đang ở trên đường cái.
"Buổi tối trở về xoa cho ngươi." Nàng khẽ cúi người xuống, dán vào bên lỗ tai hắn nhẹ giọng nói, hắn nghiêng đầu không để ý tới nàng, sau tai triệt để hiện ra màu hồng nhàn nhạt.
"Tam tỷ." Mai Đoan Nguyệt lao ra từ cửa lớn, "Ngươi đã tới thật rồi."
"Thế nào?"
"Ngươi đi xem một chút, ta chưa từng thấy vật liệu gỗ bị mọt thành bộ dạng này."
"Ta còn tưởng rằng rất lâu không có ấn cho ngươi, ngươi lại bắt đầu đau." Nàng thở hổn hển, dừng động tác lại, thân thể khẽ nhoài người về phía trước, nâng cao ở phía trên hắn, "Xoay người lại."
Lúc này trên người hắn cũng không mặc gì, hai tay chống ở trước ngực từ từ quay người sang đối diện nàng, trên gương mặt còn vọt lên hai đóa mây hồng nhỏ, trong cổ cũng hiện ra màu sắc trắng trẻo mũm mĩm, Mai Sóc cúi đầu mút vào xương quai xanh của hắn, hắn dựa lưng vào trên giường, trên xương bả vai mới vừa được đấm qua có một tý đau nhức, bả vai khẽ giật giật nhưng vẫn bị nàng phát hiện. "Thế nào? Trên lưng đau?"
Hắn gật đầu lại lắc đầu, Mai Sóc cười khẽ, "Một hồi phải một hồi không phải." Nàng ngồi dậy, ôm hắn giạng chân ở trên người mình, kéo ra hai chân quấn ở bên hông mình, tiếp tục cúi đầu tỉ mỉ liếm hôn ở giữa cổ hắn.
"Ừm." Hắn không ngừng phát ra rên rỉ mềm mại đứt quãng, người dưới bị nàng ôm trọn thật chặt, cũng không có động tác nữa, một tay hắn nắm cánh tay của nàng, một tay khoác lên trên vai nàng, bản năng nhẹ nhàng lắc lư eo của mình, Mai Sóc tiếp tục hôn hắn, tiếng rên khe khẽ không ngừng tràn ra từ giữa cánh môi khít.
***
Sáng sớm hôm sau, ngoài phòng truyền đến tiếng chim hót lanh lảnh, Mai Sóc ngồi dậy mặc quần áo thật nhanh, khi hắn mê mê mang mang mở mắt ra thì chạm khẽ một chút trên mặt, "Ngủ tiếp, ta phải đi rồi."
"Ưmh." Hắn ngủ đến đần độn u mê, lại nhắm nghiền hai mắt, Mai Sóc vừa mặc áo khoác vừa lắc đầu, "Bán ngươi cũng không biết."
Ra khỏi Tùng uyển, đang trở về Hạm Đạm viện vừa vặn gặp gỡ với Tần Mặc đối diện trên cầu đá, "Tam Thiếu."
"Mặc thúc, có chuyện gì sao?"
"Tối hôm qua ngươi qua đêm ở nơi nào?" Mặt hắn không chút thay đổi, trong tay còn bưng khay.
"Đây là cho ai, cần Mặc thúc tự mình đưa tới?"
"Đừng đánh trống lãng."
"Ta thì, cái đó, Tùng uyển."
"Tam Thiếu." Hắn thở dài nói, "Chỉ mấy ngày thì ngươi không thể kiềm chế một chút. Đợi đến lúc đại thiếu tìm người trực tiếp cầu hôn hạ sính, nếu lúc này lại lộ ra, ngươi muốn khóc cũng không kịp."
"Làm sao lại như vậy?"
"Đừng nói ta không nhắc tỉnh ngươi, Trình công tử kia lại là ở tại đối diện Trúc uyển."
"Được rồi, ta trở về qua đêm trong phòng mình." Nàng giang hai tay ra, "Tiệc toàn cá chép kia, chuẩn bị xong chưa?"
"Cái khác đều tốt, chỉ là món cá chép hóa rồng, nhất định phải tại chỗ mổ đao lấy miếng cá, không thể xảy ra lỗi, ta không biết nên chọn đầu bếp nào."
"Ta tới là được."
"Tam Thiếu, không phải là ta muốn đả kích ngươi, đây không phải là đang khắc gỗ còn phải đổi đao Hoa Hồ Điệp, ngươi được không?"
"Vậy..." Nàng đảo tròn mắt, cười nói, "Ta đột nhiên nghĩ đến ứng cử viên thích hợp nhất."