Không Có Kiếp Sau

Chương 27 : Tình hữu nghị khó có được

Ngày đăng: 18:04 18/04/20


Cuối cùng, Olivia vẫn mặc cái quần chẳng chút nghệ thuật vào.



Lúc này, khi Mục Căn lại hỏi hắn muốn ăn gì, Olivia quyết đoán cự tuyệt. Để ngăn Mục Căn hỏi thêm câu nữa, hắn bèn dời mắt lên màn hình, TV vốn dùng để quan trắc tình huống di chuyển đang phát một bộ phim hoạt hình.



Olivia chỉ định xem lướt qua, nhưng trông thấy hình ảnh đang chiếu lại không dời nổi mắt nữa, theo dõi tình tiết một lát, hắn bỗng hét ầm lên!



“ĐÂY, ĐÂY, ĐÂY LÀ ‘CUỘC PHIÊU LƯU CỦA KHAM MANH MANH’!!!” Hét to thế đấy, Mục Căn bị dọa hết hồn.



Cẩn thận liếc qua màn hình, bấy giờ trên ấy đang chiếu bộ phim hoạt hình duy nhất mà Mục Căn có – “Cuộc phiêu lưu của Kham Manh Manh”, nhưng…



“Có, có vấn đề gì sao?” Mục Căn gãi đầu.



“VẤN ĐỀ LỚN ẤY CHỨ!!!!!!!” Giọng nói tự mang dấu chấm than, Olivia gian nan dời mắt khỏi màn hình, khuôn mặt phóng đại lập tức áp sát Mục Căn. Mục Căn bị hắn cứng rắn ép lui hai bước, sau đó không thể động đậy nữa, vai bị hai tay Olivia túm chặt.



“Tập này tôi hoàn toàn chưa xem bao giờ! Đây là tập mấy?” Olivia hỏi Mục Căn vô cùng nghiêm túc.



Mục Căn đần ra, hơi quay đầu nhìn màn hình một cách khó khăn, cậu đã sớm thuộc làu làu nội dung, tức thì giải đáp vấn đề của Olivia: “Tập 205.”



Trong thời gian Olivia ngủ, Mục Căn sợ Manh Manh chán, bèn để lại “Cuộc phiêu lưu của Kham Manh Manh” cho nó xem, nội dung trước Manh Manh xem rồi, thành ra bắt đầu xem từ tập 201, xem đến tận khi Olivia tỉnh ngủ, đúng lúc tới tập 205.



“CÁI GÌ!!!!!!” Olivia lại gào lên! Lần này, không chỉ Mục Căn, ngay cả nhóm các bác đang xếp hành nghiêm chỉnh trước TV cũng xoay màn hình tối sang đây.



“Mau mau nói! Cậu có bao nhiêu tập ‘Cuộc phiêu lưu của Kham Manh Manh’? Ý tôi là – mấy tập sau tập 200 ấy?!” Olivia hưng phấn cực kỳ, gương mặt vốn tái nhợt thoáng hồng lên.



Mục Căn lại gãi gãi đầu.



“Bốn trăm tập ~ thì ‘Cuộc phiêu lưu của Kham Manh Manh’ có tổng cộng bốn trăm tập mà?” Vì đã xem gần hai mươi lần, Mục Căn rất quen thuộc với bộ phim, song mỗi lần thấy hai chữ “Kết thúc” sau tập bốn trăm, cảm xúc trong cậu vẫn sục sôi hệt như lần đầu xem kết cục vậy.



Olivia sợ đơ người —
“…” Hiện Olivia đã chẳng biết nói gì mới tốt, hắn cúi đầu, sau một lúc mới ngẩng đầu lần nữa, giọng nói ẩn chứa sự dè dặt khó phát hiện, hắn nhỏ giọng hỏi Mục Căn: “Xin hỏi, cậu muốn tặng miễn phí bộ phim hoạt hình quan trọng như thế cho tôi thật sao?”



Hắn đặc biệt nhấn mạnh hai chữ “miễn phí”.



“Ừ, thật mà. Cậu không phải bạn tớ sao? Ba ba nói, bạn bè với nhau phải biết san sẻ nha ~” Tuy Mục Căn chưa từng có bạn, nhưng ba ba vẫn giải thích từ bạn bè cho cậu nghe.



Bất đồng với người máy, trong cuộc đời ngắn ngủi của mình, nhân loại sẽ trải qua vô số sự kiện và hằng hà cảm xúc. Trên đường đời, họ sẽ gặp được người thân, người yêu, bạn bè, người qua đường và kẻ thù, họ sẽ vì những người này mà nếm trải tình thân, tình yêu, tình bạn, đạo nghĩa và thù hận. Những tình cảm ấy, đến tận cuối đời người máy cũng chẳng hiểu được, song họ lại cho đây là chuyện Mục Căn nhất định phải trải qua trong tương lai, thế nên mới vắt cạn óc, lật hết tất cả sách nói về tình cảm, rồi quy nạp tổng kết cho Mục Căn biết.



Bạn bè, là khi trong túi áo con chỉ còn mỗi quả trứng rồng, nhưng con vẫn sẵn lòng chia cho bạn con phân nửa — người máy A bảo với Mục Căn như thế.



Mắt Olivia sáng lên ngay tắp lự.



“Được, kể từ giờ cậu là bạn tôi.” Giọng điệu trở nên hết sức trịnh trọng, giờ đây, đổi thành Olivia vươn tay về phía Mục Căn.



“Ừ.” Vươn tay bắt tay Olivia, Mục Căn cười ngây ngô.



Lúc này, cậu nào hay biết mình vừa thu hoạch được một tình bạn hiếm có cỡ nào.



Tình bạn của một kẻ tàn ác cả đời cô đơn chiếc bóng, mai sau bị người đời đánh giá là hung bạo tàn nhẫn.



Mà “kẻ tàn ác ấy”, cũng nắm giữ một cơ hội giúp thay đổi vận mệnh tương lai của mình.



Và căn nguyên hết thảy chỉ bắt nguồn từ hai trăm tập “Cuộc phiêu lưu của Kham Manh Manh” thôi.



—–



Nghe bảo bạn Gà bây giờ còn trẩu hơn cả bạn Cỏ, tận 35t trở lên mới động dục lận =)) Khổ thân Cỏ, phải đợi chừng hai chục năm nữa =))))