Không Có Kiếp Sau

Chương 30 : Quyết định của olivia

Ngày đăng: 18:04 18/04/20


“Ở đó không có phi thuyền gì hết.” Mặc kệ Olivia với Mục Căn nói thế nào, Alpha vẫn kiên quyết không thừa nhận.



Đối với người máy, hệ thống quét hình là đôi mắt của họ, thứ gì không quét ra nghĩa là không tồn tại, thành ra chiếc thuyền kia hoàn toàn không tồn tại trong mắt Alpha.



“Nhưng bác Alpha, ở đó có một con thuyền lớn như vầy! Dài như vầy nè!” Mục Căn bị kết luận của các bác dọa sợ ngây người, cảm giác rét run sau lưng cũng ngày càng rõ. Để chứng minh mình nhìn không sai, cậu còn kéo Olivia lên làm chứng.



“Ollie cũng thấy đúng không?”



Sắc mặt Olivia xanh mét, nặng nề gật đầu.



Thị lực hắn tốt hơn Mục Căn nhiều, thứ hắn nhìn thấy tự nhiên cũng nhiều hơn Mục Căn. Ban nãy lúc nhìn lướt qua, hắn thậm chí thấy rõ cả quốc quy đế quốc vẽ ngoài thân thuyền.



Không phải quốc huy của đế quốc ngày nay, mà từ xưa lắc xưa lơ trước kia, thời đại Louis đệ nhất.



Thời điểm Mục Căn và các bác đang tiến hành thảo luận kịch liệt về đề tài “Ở đó rốt cuộc có phi thuyền hay không”, người máy A vẫn đứng cạnh như vật trang trí bỗng lên tiếng:



“Tôi có thể thấy một con thuyền ở đó.”



Người máy chữ cái & Olivia & Mục Căn & Manh Manh: !!!!



Chẳng lẽ người máy A không phải người máy công trình gì gì đó, mà là một vũ khí bí mật tài ba?



Thoáng cái, tiểu A trong mắt người máy chữ cái cao lớn thần bí hơn rất nhiều, biến thành đại A (orz).



Cơ mà Alpha chỉ trầm mặc một lúc lâu, sau đó muốn người máy A bê mình tới gần cửa sổ lần nữa. Lẳng lặng “nhìn” chốc lát, hắn tiếp tục mở miệng:



“Tôi cũng thấy phi thuyền kia.”



Không đợi các người máy khác đáp lời, hắn đã nói thêm: “Khỏi cần dùng hệ thống quét hình, cứ nhìn bằng hệ thống hình ảnh thông thường là được rồi.”



Bốn trăm năm trước, hàng loạt vũ khí ảo giác được sản xuất, nhằm giúp người máy khỏi bị vũ khí ảo giác tấn công, người ta bắt đầu thiết lập người máy phải sử dụng hệ thống quét hình để quan sát vật suốt hành trình, nhờ vậy họ có thể phân biệt chân tướng mọi việc càng thêm lý tính. Nhóm Alpha hiển nhiên là thành viên trong số những người máy ấy, thân máy của họ được lắp thêm thiết bị quét hình cao cấp nhất, thiết bị đó cấu thành “mắt” bọn họ. “Mắt” sẽ thu thập các loại tin tức thông qua thiết bị truyền, tập trung tại điểm cuối trên màn hình tối, hình ảnh hiện ra sau cùng là tỉ mỉ chuẩn xác nhất.




Từ bé tới giờ không sợ trời không sợ đất, chỉ hơi sợ ma, Olivia đột nhiên cảm giác âm hồn cũng chẳng kinh khủng mấy.



“Cám ơn cậu, nếu Ollie xỉu, tớ cũng sẽ khiêng cậu về!” Nhìn thoáng qua Olivia đầy cảm kích, Mục Căn lập tức nâng tay khoe cơ bắp của mình, cực kỳ tự tin cam đoan với Olivia.



“Phì –” Olivia bật cười.



Hắn không nghĩ Mục Căn có thể khiêng mình lên thật. Tuy chiều cao cả hai không cách biệt lắm, nhưng trọng lượng lại không cùng cấp bậc.



Olivia thầm nhắc nhở bản thân tuyệt đối không được té xỉu, bằng không Mục Căn chắc chắn không khiêng mình về nổi.



Vì thế, dưới sự điều khiển của Epsilon, phi thuyền bọn họ chậm rãi tiếp cận thuyền âm hồn nọ.



Khi cách thuyền đối phương một khoảng, bọn họ đã chẳng cần nhóm Alpha quét xem phi thuyền này có thật hay không:



“Là thật rồi…” Tim Mục Căn đập thình thịch, cậu nhỏ giọng nói.



“Ừ.”



“Đẹp ghê…”



“Ừ.”



“Mình chuẩn bị lên thôi nhỉ?”



“… Ừ.”



Nhìn mặt Mục Căn, Olivia thấy tim mình thoáng điềm tĩnh lại, lần đầu tiên hắn ra một quyết định na ná mạo hiểm.



28/09/2015