Không Khoan Nhượng

Chương 49 :

Ngày đăng: 12:04 19/04/20


Ba mươi tiếng sau, Harvath hỏi qua tai nghe. “Ông có lạc quan không?”.



“Có”, gã Lùn trả lời. Gã nhìn qua thông tin đó một lần. “Abdel Salam Najib là một nhân viên tình báo Syria, hắn được cho là đã dùng bí danh Abdel Rafiq Suleiman”. Najib là cái tên thứ ba trong danh sách và bí danh Suleiman vốn thuộc về một người Harvath từng giết. “Thế còn Tammam Altal?” anh hỏi.



“Cũng là tình báo của Syria và người quản lý của Najib. Đó là mối liên hệ anh đang tìm kiếm phải không?” gã Lùn hỏi.



“Có thể”, Harvath nói, anh không muốn để gã Lùn biết gì. “Tôi không muốn ông chuyển cho tôi mọi thứ liên quan đến cả Najib và Al-tal người quản lý của hắn”.



“Tôi gửi ngay đây”.



Harvath tắt máy, tháo tai nghe và quay mặt về phía các đồng nghiệp của anh.



“Anh muốn giải thích cho tôi chuyện này chứ?” Finney vừa xoắn tay ra phía sau, vừa nhìn Harvath và hỏi.



“Vào ngày 23 tháng 10 năm 1983, một chiếc xe tải đưa thư báo màu vàng Mercedes Benz chứa thuốc nổ đã được lái tới Sân bay quốc tế Beirut.



Tiểu đoàn 1, Binh chủng Lính thủy đánh bộ số 8, Sư đoàn Thủy quân Lục chiến số 2 đã thiết lập trụ sở ở đó với tư cách là một phần của một lực lượng gìn giữ hòa bình đa quốc gia được cử đến để giám sát việc PLO[1]. “Người lái chiếc xe tải đi quanh chỗ đỗ xe ngay bên ngoài khu Lính thủy đánh bộ rồi bước đến chỗ chứa gas. Hắn lao qua hàng rào dây thép gai bao quanh khu đỗ xe, bay vào giữa hai trạm lính gác, xuyên qua một cái cổng và đâm vào hành lang của khu nhà”.



[1] PLO: Tổ chức giải phóng Palestine rút quân khỏi Lebanon.



“Sao bọn lính gác không bắn gã ngốc này?” Finney hỏi.




“Hắn đang điều trị ung thư phổi giai đoạn bốn ở Jordan”.



“Cái chết cận kề”, Parker khẳng định, “Có lẽ hắn càng quyết tâm muốn loại trừ anh”.



Harvath gật đầu như thể muốn nói, Có thể.



“Vậy những bí danh của Najib có liên quan gì tới Al-Tal?”.



Harvath nhìn sang Parker. “Abdel Rafiq Suleiman vốn là bí danh mà Khashan sử dụng khi tôi đuổi theo hắn tới một căn nhà an toàn của Hezbollah ở ngoại ô Breiut”.



“Rồi sao?”.



“Al-Tal cho Khashan bí danh đó”.



“Việc sử dụng lại bí danh không có gì là lạ”, Morgan lên tiếng.



“Trong một số trường hợp phải mất rất nhiều thời gian và tiền bạc để xây dựng đấy. Nếu một điệp viên quý giá có hồ sơ không quá cao, một cơ quan hoặc người quản lý nào đó có thể quyết định chuyển bí danh đó cho một điệp viên khác”.



Lúc ấy, Harvath biết chính xác anh sẽ hạ Abdel Salam Najib thế nào. Anh sẽ khiến người quản lý của hắn phải cho hắn lên bàn thờ.