Không Muốn, Không Muốn Buông
Chương 4 :
Ngày đăng: 20:22 20/04/20
« Hôm nay em muốn dùng căn phòng này, anh mau mau đem anh hai đi chỗ khác đi, không cần quấy rầy em. »
« Nga ? Tính toán ra tay làm thịt tiểu bảo bối của em hả ? »
Đoạn Thiên cự nhiên nhìn chằm chằm ta không thèm tiết chế, rồi châm biếm Khổng Văn : « Anh nghĩ rằng hiệu suất làm việc của em và anh giống nhau sao ? Đối với loại mang tế bào động vật này, em chỉ cần một ngày xong … »
Trời ạ ! Nó cự nhiên làm một cái thủ thế thật đáng sợ, làm cho ta thiếu chút nữa té xỉu.
Ô ô ô, ta như thế nào lại nuôi dưỡng ra một tên vô sỉ, hạ lưu, không thèm để ý đến thân nhân như vậy chứ ! Oa …
Chờ một chút!
Không thích hợp!
Ta bỗng nhiên nhớ tới một vấn đề quan trọng, ngẩng đầu hỏi: “Em trai, cái gì tiểu bảo bối? Em quen bạn gái?”
Nó nó nó … cự nhiên dùng ánh mắt coi thường liếc nhìn ta một cái : « Toàn bộ trường học đều biết em thích người đó, anh làm anh hai kiểu gì vậy ? »
Ta còn chưa kịp an ủi lòng tự trọng vừa bị dẫm nát của ta, liền bị câu nói tiếp theo của nó làm cho trợn mắt há to miệng.
« Là thầy Quang dạy môn vật lý mới tới trường năm nay ! »
Ta thiếu chút nữa té xỉu.
Khổng Văn ở bên cạnh cự nhiên nói : « Trông rất được, em không phải gọi thầy ấy theo tên hiệu chứ ? »
Ta bỗng nhiên xoay người, ngón tay chỉ vào trên mũi của Khổng Văn, hét to : « Anh anh anh … anh cự nhiên …. Cự nhiên …. Cự nhiên khen người khác xinh đẹp ! »
Ta phi phi phi...... Ta không phải ý này.
Ta là nói ..... Là nói......
Vừa định giáo huấn hai người này là phải biết ‘tôn sư trọng đạo’, hai người họ đã xem ta như không tồn tại.
« Không gọi tên hiệu, gọi là cục cưng ! Tên Ám Dạ Lưu Quang, tên gọi tắt Lưu Quang. » Tiểu tử này cự nhiên còn cảnh cáo một câu : « Chỉ cho phép em gọi thầy ấy như vậy, còn các người không được gọi. »
Ta sắp sắp hôn mê đến nơi rồi, rốt cuộc cũng nhớ tới vấn đề quan trọng nhất hiện tại là gì : « Đoạn Thiên ! Em trai ! Em … em thích con trai ? »
Đoạn Thiên nhìn nhìn, nhăn nhăn cái mũi : « Em cũng không giống như anh không có tiền đồ như vậy….. »
Ta thở phào một hơi.
Hiện tại đành phải để lòng tự trọng đáng thương của ta sang một bên, tuy rằng nó hiểu lầm ta là đồng tính luyến ái, nhưng chỉ cần đứa em trai thân yêu duy nhất của ta bình thường là được rồi, về sau sẽ chậm rãi giải thích lại cho nó hiểu.
Ba ba, mụ mụ, con sẽ hảo hảo chiếu cố em ấy......
Ta mở miệng cầu xin tha thứ: « Khổng Văn ..... Khổng Văn ..... »
Ai ngờ hắn lại cuối đầu hôn lên môi ta rồi buồn bã nói : « Em kêu như vậy, sẽ làm anh nổi điên. Anh cũng không muốn đem em biến thành rất đau. »
Rất đau? Vì cái gì rất đau?
Đáng tiếc câu hỏi của ta không thể phát ra tiếng, bởi vì hắn đã dùng đôi môi của hắn ngăn chận lại miệng của ta.
Oa!!!!
Đầu lưỡi của hắn mạnh mẽ chui vào trong miệng ta càn quấy, truy đuổi theo đầu lưỡi chung quanh chạy trốn của ta, cuối cùng vẫn bị hắn bắt được – cuốn lấy, dây dưa, cắn mút.
Ô ô ô...... Hô hấp không được......
Đáng giận nhất là tay hắn cự nhiên hoạt động còn mãnh liệt hơn lúc trước, rất có tiết tấu mà ở trên ‘nụ hoa nhỏ’ của ta niết một cái kéo một cái.
A a a! Khổng Văn, mau ngừng.
Thật khó chịu a !
Ngươi là đồ bại hoại chuyên môn khi dễ tiểu động vật ….. Sai, là khi dễ bạn học thiện lương đáng yêu.
Thân thể theo tay hắn một chút một chút phát run, thật là khó chịu!
Buông buông! Ta muốn hét to lên, để cho ta hét to lên a! Ô ô ô...... Không cần ngăn chặn miệng của ta như vậy.
Nóng quá a! Nóng quá a!
Khổng Văn, ngươi mất cảm giác nên không thấy nóng sao? Ta nóng quá a!
Ngươi nhất định cũng thực nóng có phải không, nhìn xem mặt của ngươi đều sung huyết hết cả rồi kìa. (máu dê đó =.=)
Khổng Văn rốt cuộc cũng có chút lương tâm buông tha cho kẻ sắp nghẹt thở chết là ta, để cho ta há to miệng mà hít thở không khí.
Vù vù...... Hít thở thông suốt chính là cảm giác tốt nhất, ta thiếu chút nữa hướng hắn nói cám ơn, nếu hiện tại ta có thể phát ra thanh âm.
Tốt lắm, tay hắn cũng buông tha cho ‘nụ hoa nhỏ’ đã muốn sưng vù đỏ lét.
Ta vừa định cho hắn một nụ cười thật tươi. Nhưng trời ạ ! Hắn cự nhiên cúi đầu một ngụm đem nó ngậm vào miệng
Không chỉ có thế, còn … còn cắn nhè nhẹ lên nó.
—- còn tiếp ——