Không Thể Không Yêu

Chương 36 :

Ngày đăng: 16:59 18/04/20


Khả Hoan mỗi ngày đều phải nằm nghiêng người tránh va chạm, miệng vết thương tuy rằng đã kết vẩy nhưng vô tình chạm phải cũng rất đau đớn.



Khoảng thời gian này Khả Hoan có thêm người bạn mới là A Mạn Đạt, bà luôn tỏ ra ôn nhu hiền dịu với Khả Hoan, chu đáo mang đồ ăn thức uống, giúp Khả Hoan bôi thuốc trị thương. Bà làm cho Khả Hoan có cảm giác có mẹ ở bên cạnh, sau cú shock sẩy thai, lại bị tra tấn bi thảm khiến tinh thần của Khả Hoan trở lên cực kỳ yếu ớt và nhạy cảm. Vì muốn có thể tự nói chuyện cùng bà và Tạp Trát Nhân, Khả Hoan nảy ra ý định học tiếng bản ngữ.



Tạp Trát Nhân thì gần như ngày nào cũng túc trực bên cạnh cô, thấy Mèo con bày tỏ nguyện vọng học tiếng ả rập hắn tưởng rằng Mèo con trong cơn hứng trí nhất thời ham thích, liền lập tức đồng ý trở thành giáo viên ngoại ngữ cho cô.



Mấy ngày liền Khả Hoan thích thú a a ô ô học nói, đến A Mạn Đạt tuy rất bận rộn với các việc vặt cũng không nhịn được cười khi nghe hai người vừa học vừa cười nói vui vẻ. 3,4 ngày trôi qua, Tạp Trát Nhân mới phát hiện ra Mèo con quả là có năng khiếu ngoại ngữ thiên bẩm, chỉ cần hắn dạy qua vài lần cô ngay lập tức có thể thực hành với A Mạn Đạt. Vui vẻ với khám phá này, Tạp Trát Nhân quyết định không đùa cợt nữa mà nghiêm túc dạy cô thổ ngữ.



Khả Hoan dần dần quên mất chuyện bi thảm vừa qua, cố gắng dưỡng thương thật tốt để còn có sức lực cùng Tạp Trát Nhân rời khỏi nơi này.



Không khí tươi vui trong phòng này trái ngược hẳn với không khí căng thẳng ngưng đọng trong phòng nghị sự. Chiến sự tại thủ đô diễn biến trở lên phức tạp. Đang lúc phiến quân dành thế thượng phong, chính phủ lâm thời rơi vào thế bí lại nghĩ ra cách hướng tới mẫu quốc là nước Pháp để cầu cứu.



Người Pháp lập tức đồng ý và phái 10 vạn quân sang cứu viện khiến cho tình thế đảo chiều, phiến quân không thể nào dùng sức đánh lâu dài được vì quân chính phủ giờ rất mạnh.



Trát Phi nhìn cha nói: “Xem ra lần này chúng ta phải về căn cứ một chuyến, sau đó củng cố quân đội toàn lực công chiếm thủ đô mới được”.




Lúc này đây Tạp Trát Nhân cũng khiếp sợ nhìn cô, thì ra là thế, hóa ra tên La Y khốn kiếp kia dám đổi trắng thành đen, làm cho Mèo con chịu bao nhiêu khổ cực, còn……..còn mất đi đứa con của hắn và Mèo con nữa chứ. Tạp Trát Nhân sắc mặt trở lên âm trầm, nhìn qua có vẻ dữ tợn, La Y, sớm hay muộn ta sẽ bắt mày phải trả giá.



A Mạn Đạt thấy không khí có vẻ căng thẳng, bà liền ngừng động tác xoay người nhìn vào gương mặt đang tức giận của Tạp Trát Nhân, đến ngay cả Khả Hoan cũng càm giác được không khí cấp bách. Cô bắt đầu bủn rủn, Tạp Trát Nhân vốn hỉ nộ vôhường, đây là điều cô sợ nhất.



Hắn như cảm nhận được sự lo lắng của Mèo con, Tạp Trát Nhân hít một hơi thật sâu, cố áp chế cơn tức giận, đó là chuyện riêng của hắn và La Y, không thể vì thế mà làm kinh sợ Mèo con. Hắn nhẹ nhàng nâng cằm Mèo con lên. Khả Hoan ánh mắt vấn nhìn xuống dưới, cô sợ phải đối diện với hắn lúc này. Bất ngờ Tạp Trát Nhân nhẹ nhàng hôn lên trán Mèo con, sau đó lướt xuống mí mắt.



A Mạn Đạt mỉm cười tiếp tục tra thuốc cho Khả Hoan, riêng Khả Hoan lúc này không hiểu gì cả, không phải là hắn vừa mới tức giận sao? Quả là hỉ nộ vô thường.



Không khí ấm áp không được bao lâu thì nghe có tiếng chân bước, vài giây sau âm thanh cất lên: “Tạp, chú xuống đây một lát”.



Tạp Trát Nhân cứng người, sau đó lớn tiếng lạnh lùng đáp: “Anh đi đi, nơi đây không ai chào đón anh”.



Trát Phi cũng không chịu nhượng bộ: “Anh đếm đến 10 nếu chú không xuống anh sẽ xông vào. Hay là chú thích anh dùng bạo lực ? Một, hai, ba…”