Không Thể Không Yêu

Chương 71 : Kết 1

Ngày đăng: 16:59 18/04/20


Khả Hoan nhìn không rời mắt xuống gương mặt non mịn hồng hào của con, mãi đến khi hai mắt hơi có chút xót xót cô mới chớp chớp hàng mi, sau đó uể oải đứng lên đi đến bên cửa sổ và nhìn ra bầu trời xanh thẳm bên ngoài.



Từ khi về đến đây cô chưa một lần nào bước chân ra khỏi phòng ngủ. Hàng ngày ngòai việc chăm sóc con, cho con bú cô dường như không có việc gì khác để làm. Em bé còn ít tháng nên chỉ bú no là lăn ra ngủ, những lúc đó Khả Hoan chỉ biết ngồi thừ ra suy tư.



Cô nhớ lại những ngày còn ở thôn xóm, Tạp Trát Nhân ngày nào cũng túc trực bên cạnh cô, tuy rằng lúc đấy cô cũng rất lạnh lùng và tỏ ra xa cách với hắn nhưng hắn vẫn không ngừng nói chuyện làm cho cô vui, còn bế con ra ngòai tắm nắng nữa. Nhưng về đến đây rồi, không hiểu Tạp Trát Nhân bận việc gì mà cả ngày đều đi ra ngoài, cô muốn bế con ra ngòai tắm nắng hắn cũng không cho phép. Lý do hắn đưa ra là vì an toàn của cả hai mẹ con. Bất giác cô lại nhớ đến hắn.



Khả Hoan cười khổ, nơi đây còn có cái gì mà không an toàn nữa đâu? Đây không phải là địa bàn của gia tộc Cáp Lặc hay sao? Đã hơn mười ngày trôi qua, Khả Hoan có cảm giác cô như là một tù phạm, chẳng qua được nhốt trong một nhà tù cao cấp, hằng ngày có người hầu hạ cơm nước chu đáo. Bí bách khiến cho tâm tình Khả Hoan cực kỳ không tốt, cô lại nhớ nhung quê hương, nhớ cha mẹ, nhớ tới những ngày cô còn công tác với vị trí bác sỹ ngoại khoa.



Hôm nay Tạp Trát Nhân về sớm hơn mọi ngày, vừa bước vào phòng hắn đã nhận ra Khả Hoan đang rơi vào suy tư đến mức xuất thần. Hắn biết Mèo con đang rất cô độc và nhàm chán nhưng hiện tại hắn không thể để cho Mèo con bế em bé bước ra ngòai căn phòng này được. Từ khi phát hiện ra lòng dạ thâm độc của La Y, hắn không phút giây nào an tâm về sự an toàn của hai mẹ con, huống hồ hiện tại rất nhiều người trong gia tộc vẫn đang hoài nghi sự trong sạch của Mèo con, chỉ cần bọn họ bắt được Mèo con, không chừng sẽ không ngần ngại dùng hình để ép Mèo con khai ra những điều sai sự thật. Chỉ nghĩ tới đó hắn đã rùng mình không dám nghĩ tiếp nữa.



Cũng may cho hắn là một số kế hoạch sắp tới cho hai mẹ con hắn đang tiến hành rất thuận lợi, hắn tin rằng sau khi biết tin này Mèo con sẽ cực kỳ vui sướng.



Hắn nhón chân thật nhẹ đi đến phía sau lưng và ôm lấy Khả Hoan, cô hơi giật mình quay sang đùa hắn là sao hôm nay lại về sớm vậy.



Tạp Trát Nhân có chút áy náy nói: “Mấy hôm anh anh bận quá không có thời gian nói chuyện với em nhiều, em đang nghĩ gì vậy?”


Khả Hoan lập tức gật đầu. Cho dù Tạp Trát Nhân không nói rõ nhưng Khả Hoan cũng tự hiểu là để có được hai tấm hộ chiếu này Tạp Trát Nhân và Trát Phi đã mất rất nhiều công sức và tiền bạc đổi lấy. May mà nơi đây còn lạc hậu và hủ bại nên họ mới có thể dùng cách này để làm những chuyện phi pháp như vậy. Chỉ cần có thể trở về nhà, tên tuổi, quốc tịch…. chẳng có ý nghĩa gì với cô cả.



Cô xúc động hỏi: “Khi nào chúng ta có thể đi hả anh?”



“Đêm mai chúng ta bắt đầu đi, trước hết chúng ta âm thầm rời khỏi nơi này đi đến thủ đô, nơi đó mới có sân bay quốc tế”. Tạp Trát Nhân cũng không nói với cô rằng ngày mai bọn họ còn có trò hay xem trước khi đi.



Nhanh như vậy sao? Khả Hoan tự hỏi. Hiện tại dù cô cực kỳ vui sướng nhưng cô không khỏi lăn tăn một số vấn đề. Cô quay sang hắn mở lời: “Vậy gia tộc của anh thì làm thế nào bây giờ? Các anh không định đánh tiếp à?”



Đây là lần đầu tiên Khả Hoan đề cập tới vấn đề gia tộc và chiến tranh, Tạp Trát Nhân thật vui mừng vì Mèo con cuối cùng cũng mở miệng hỏi hắn những việc cá nhân, hóa ra Mèo con vẫn thực quan tâm tới mình?



Tạp Trát Nhân hôn nhẹ lên trán Mèo con nhẹ nhàng nói: “Hiện nay bọn anh đang bị hao tổn nguyên khí nên trong thời gian ngắn sắp tới chưa thể phản công. Nhanh nhất cũng phải mất một, hai năm nữa, với lại cũng còn phụ thuộc vào cục diện chính trị nữa”



Nhưng là, chỉ cần gia tộc bắt đầu phản kích, anh nhất định sẽ trở về sát cánh cùng cha và anh trai chiến đấu. Anh hi vọng vào thời điểm đó em và con đã có một cuộc sống thật vui vẻ và ổn định ở Trung Quốc…. Trong lòng Tạp Trát Nhân thầm nói.