Không Thể Làm Ngơ (Tfboys Version)
Chương 38 : Kết thúc - Em là người anh yêu
Ngày đăng: 10:40 18/04/20
... Một lúc sau ...
- Bác sĩ, cô ấy sao rồi?
Tuấn Khải chạy đến hỏi bác sĩ
- Cô ấy tỉnh lại rồi, mọi người có thể đưa cô ấy về nhưng đừng bắt cô ấy làm những việc nặng, xương cô ấy còn đang yếu
- Cảm ơn bác sĩ nhiều lắm
Thiên Tỉ cứ lia lịa cuối đầu khiến mọi người cũng phải bật cười
- Vào trong thôi
Vương Nguyên vừa vào đã thấy bóng dáng liu xiu kia đang ngồi uống nước, vội chạy đến ôm chầm lấy
- Di Di, cậu tỉnh rồi
- Hả??? - cô bị Vương Nguyên làm giật mình đến ngây ra, rồi khẽ cười - đừng như đứa con nít vậy - cô đẩy Vương Nguyên ra - cậu nói xem, bổn tiểu thư này ở cái bệnh viện chán rồi nên muốn tỉnh để đi chơi, chứ có gì như bộ dạng bị thương đâu mà cậu phải lo lắng thế
- Thế hả? - Vương Nguyên cười nham hiểm - thế này thì sao? - cậu đụng nhẹ lên vai Di Di làm cô nhăn mặt vi đau
- Thằng nhóc này, muốn chết hay sao mà ...
Hai người đang cười đùa vui vẻ thì thấy Vương Tuấn Khải và Dịch Dương Thiên Tỉ bước vào. Tuấn Khải nhìn thấy cảnh tượng thì tim tự nhiên như nhói lại
- Ờ ... - Giọng Di Di ngân dài nhưng mắt vẫn nhìn cậu - mọi người vẫn tốt chứ?
- Như thường ấy mà - Thiên Tỉ cười để lộ núm đồng tiền trên môi
- Bọn tớ cậu biết đó, rất là tốt nhưng mà xem ra đại ca thì không hẳn là tốt đâu
Vương Nguyên nhếch môi rồi Vương Tuấn Khải đến ngồi bên cạnh cô, rồi hai người kia cũng ý tứ một chút, chỉ cười nhẹ rồi bước ra ngoài không quên đóng cửa, để dành thời gian riêng tư cho ai đó
- Anh... không giận em chứ?
Không khí đang im lặng làm cho Di Di có chút ngột ngạt nên cô vội lên tiếng
- À, đương nhiên là không rồi, em tỉnh lại là tốt chứ nói gì đến giận hay không? - Tuấn Khải xoa đầu cô
Reng!!!
Tiếng điện thoại vang lên, là của Di Di, Tuấn Khải thay cô nghe máy, vừa bắt máy lên đã
Giá như cuộc hành trình này không bao giờ kết thúc
Chợt có người nắm tay cô, theo phản xạ liền quay lại
- Di Di, làm người yêu anh nhé? - Vương Tuấn Khải nắm tay nhìn cô, miệng luôn cười để lộ răng khểnh
- Ừm - cô gật đầu
Vương Tuấn Khải mừng rỡ, đứng dậy hét lên
- VƯƠNG TUẤN KHẢI MÃI LÀ NGƯỜI YÊU CỦA DI DI!!!
Mọi người chỉ biết cười thầm cái tính cách trẻ con tìm ẩn của cậu
Rồi Di Di cũng vô thức đứng lên, nắm chặt tay Tuấn Khải
- DI Di CŨNG MÃI LÀ NGƯỜI YÊU CỦA VƯƠNG TUẤN KHẢI!!!
- Em nói xem - cậu kéo cô ngồi xuống ghế - cảm nhận về anh coi nào
- Để coi - cô chóng cằm - à, tự luyến
- ... * lườm* nói gì anh nghe không rõ - cậu nhếch môi, đẩy mạnh cô xuống ghế, ép sát cô vào một góc
- Ờ thì anh đẹp trai, soái, đúng là không thể làm ngơ được vẻ thần tượng trời phú này mà - cô lắc đầu
- Tốt - câu thả cô ra, định chỉnh đốn lại bình thường thì
- Khoan đã
- Gì nữa?
- Mau lại đây
Di Di kéo nhẹ cậu xuống, đôi môi chạm nhẹ lấy môi của đối phương, mặt Tuấn Khải đỏ bừng lên
Mọi người cùng nhau nhắm mắt lại tận hưởng cái bầu không khí yên tĩnh, tinh khiết này. Chiếc xe cứ thế phóng nhanh như gió, chạy đến ánh dương của bầu chân trời kia. Ai nói tiểu thư ngang bướng không thể bị chinh phục? Ai nói một chàng trai lãng tử không thể không yêu một cô nàng hóng hách?
Thanh xuân thật tuyệt vời, giá như không bao giờ kết thúc. Những tâm tư của kí ức như vừa thoáng qua bất chợt lại tái hiện trong cảm xúc của mỗi người. Vứt bỏ hết u sầu của thời thanh xuân để dang rộng đôi cánh, tiếp tục bước đi trên hành trình dài
* Khoan đã, cấm chạy, còn nữa, đôi lời của tác giả sẽ là một phần đầy thú vị, thông báo cho các bạn những tin hot, chờ đón nha, chưa kết thúc đâu ^.^ *