Không Thể Làm Ngơ (Tfboys Version)

Chương 40 :

Ngày đăng: 10:40 18/04/20


... 5 tháng sau ...



Thời gian: Sáng ngày 18/6



Địa điểm: Biệt thự ROSE ( nhà Di Di )



- Con gái, giờ này vẫn còn ngủ sao?



Thiên mama gõ cửa phòng của bảo bối Thiên gia



- Mama, thường ngày con vẫn dạy trễ vậy mà? Kêu chi sớm vậy?



Trên giường, Thiên tiểu thư của chúng ta vẫn còn nằm ì ra đó, cuộn chăn khắp mình, tối hôm qua cô thức khuya để làm bài tập hè nên sáng nay dậy muộn là phải



- Mẹ nói cho con biết, hôm nay là ngày con chào đời đấy



- Gì cơ? Ngày con chào đời á? Nếu vậy sao con đã biết nói biết đi nhanh thế?



- À mama nhầm, hôm nay của 15 năm trước là ngày con chào đời đấy



- À, là hôm nay sinh nhật con chớ gì



- Vâng bảo bối yêu dấu



- Vậy mọi người ăn sáng vui vẻ, hôm nay con chỉ có ước nguyện là muốn ngủ thôi



- Tuyết Nhi, mama nói cho con biết, giờ này con muốn ngủ chứ gì? Được, vậy để mama xuống tiễn Tuấn Tuấn đi



- Cái gì? Vương Tuấn Khải lên sao? - cô dựng cả người lên, vỗ vỗ mặt rồi - chờ con 5 phút, con xuống ngay



Mama ở ngoài chỉ nghe được tiếng đổ, bể của chai lọ rồi tiếng rớt điện thoại, lục quần áo, thật bó tay đứa con gái hậu đậu này mà



... 5 phút sau ...



Dưới nhà, Vương Tuấn Khải ôn nhu ngồi uống trà với gia đình Di Di



- Cháu càng ngày càng soái đó nha



Thiên chủ tịch cười rồi rót cho cậu ly nước



- Chủ tịch quá khen - cậu cúi đầu



- Mọi người ngồi đợi chút, Tuyết Nhi sắp xuống rồi - Thiên mama đi xuống vẫn lắc đầu



- Có chuyện gì à? - Thiên chủ tịch ngạc nhiên hỏi



- Em đã nói tối hôm qua anh nên coi chừng con bé, bảo nó ngủ sớm mà



- Anh nghỉ nó đi ngủ sớm nên thôi



- Baba mama con xuống đa... ayia!!!



Chưa nói được bao nhiêu chữ, thân hình Di Di nhỏ bé của chúng ta đã không may đáp đất một cách an toàn



- Lại sao nữa bảo bối? - Thiên baba cười



- Không có gì


- Đương nhiên là không



- Vậy thôi - cô xụ mặt - thế kêu em lên đây làm gì?



- Thay đồ - cậu cười rồi mở tủ đồ cô ra - để coi



Di Di an phận ngồi trên giường bấm điện thoại, thật ra đang chat với Vương Nguyên



Di Di sinh nhật vui vẻ









Cảm ơn cậu nhìu, thế không sang đây chơi à?









Chắc không được rồi









Chán vậy









Có đại ca sang mà còn chán gì?









Không có bạn thân đương nhiên là chán rồi









Hì hì, nói đùa chứ khi nào luyện tập ở công ty xong thì tớ sẽ sang









ukm, mà công ty cậu ở đâu thế?



Bắc Kinh



Ơ? Gần thế mà không sang chơi?



Để coi đã, thôi bye



Bye







- Xem ra cái tủ đồ này còn ảo diệu hơn căn phòng của nó nữa? - Tuấn Khải lẩm bẩm



- Sao cơ?



- Không có gì, mặc bộ này đi



Cậu đúng là có mắt thẩm mỹ nha, áo sơ mi tinh khiết kết hợp chân váy xòe xanh dương nhạt



- Được rồi, em mặc - rồi cô vào phòng tắm thay đồ



5 phút sau đã thấy thiếu nữ của chúng ta lên sàn, nhìn như công chúa



- Không được, vẫn còn thiếu gì đó - cậu nhìu mày, lấy ra thêm chiếc mũ vành màu nâu nhạt, đội lên đầu cô, thế này mới đẹp chứ?



- Làm quá - cô bĩu môi



Rồi hai người cùng nhau dạo phố, chen vào những chỗ đông đúc để fan khỏi phát hiện, cô được Tuấn Khải dẫn đi chỗ này chỗ kia, trên môi lúc nào cũng nở nụ cười, nụ cười này không biết bao lâu đã bị dập tắt vì sự cô đơn nhưng bây giờ nó đã trở lại trên môi cô rồi. Cô chỉ lặng lẽ nhìn Tuấn Khải vui đùa dắt cô đi chơi, thu gọn hết những khoảnh khắc này vào trong mắt mình vì cô biết, rồi sẽ phải xa cậu lần nữa, sớm thôi. Cô không trách cậu, thần tượng của bao nhiêu người mà, nhất là mùa hè này lịch trình của cậu lại dày đặc hơn, không biết khi nào mới có thể được gặp cậu lần nữa?