Khống Trùng Khống Thiên Hạ (Khống Trùng Khống Vận Mệnh)
Chương 133 : Hạt giống Hồn Khí
Ngày đăng: 11:20 30/04/20
Đã hơn ba tháng Trần Duyên tĩnh tu nơi đây nhục thể không hề xê dịch, ngay cả song mục cũng không buồn nhẹ mở. Hữu thủ mở rộng nâng cao ngang ngực áo, từng đợt không khí dao động mắt người có thể trông thấy.
Từng tia linh khí huyền ảo dần biến chuyển thành nhiều hình thù lúc thì cái thuẫn, trường giáo, mũi tên, trường kiếm, đại phủ… tất cả đều cực kì chân thực. Nếu không phải những thứ này vốn không hiện hữu, sợ rằng sẽ có người thật sự nhầm lẫn.
Hơn trăm lần biến ảo cuối cùng Trần Duyên cũng hít một hơi dài, hắn khẻ nắm chặt lấy hữu thủ dự tính thu công thì lộ vẻ chần chừ. Một khắc do dự Trần Duyên liền mạnh mẽ một lần nữa đẩy chân khí lên cao, tuấn mã, hư ảnh hư hư thực thực như muốn sống lại trên tay hắn.
Qua hàng vạn lần biến hóa, đối với Trần Duyên không khác nào hô hấp dù nhắm mắt hắn cũng không tốn một chút sức lực mọi chuyện nhẹ như nước chảy mây trôi.
- Hừm…
Hư ảnh chưa kịp hình thành đã trong một khoảng khắc tan biến. Trần Duyên cũng không vội thất vọng, hắn cũng đã dự tính từ trước. Những thứ vũ khí vô tri kia dù sống động không một chút tì vết nhưng nếu đem ra đánh đồng với với tồn tại sinh linh khác nào đem một trời cùng một vực ra xem xét.
- Tu vi đúng là chưa đủ.
Trần Duyên không muốn cưỡng cầu, trước mắt chính là thủ đoạn khó lường mà trong lúc vô tình hắn ngộ ra.
Lúc còn là một tên tiểu hài tử Trần Duyên hắn ưa thích dùng nước đường vẽ trên mặt đất khiến cho đàn kiến nho nhỏ từ xa liền đánh hơi tìm thấy nhưng kì lạ thay bọn chúng lại không hề hỗn loạn như trước đây. Những con kiến này vây lại thành những hình thù trước đó hắn đã vẽ dù có kì quái đến đâu.
- Các ngươi đừng để cho ta thất vọng.
Trần Duyên vổ nhẹ túi linh thú, hàng trăm linh trùng dưới sự không chế của hắn dần thay hình đổi dạng. Đại thuẫn to lớn hình thành, dù chưa thể hoàn thiện như hắn kì vọng nhưng chỉ lần đầu ra tay mà thu được thành quả như vậy đã là không tệ.
- Chân…chân khí của ta…
Song thủ run run, đại thuẫn trên cao cũng không một chút dự báo liền tan rã. Có lẽ dự tính ban đầu của Trần Duyên liền không thuận buồm xuôi gió.
- Là do khí tức bị xung đột sao?
Hàng trăm Phệ Huyết Trùng chính là hàng trăm sinh linh khác biệt, dù bọn chúng là động loại nhưng khí tức lại không thể nào đồng nhất.
- Hời… có lẽ tu vi của ta còn chưa đủ để sáng tạo công pháp mới chăng?
Qua ngàn vạn năm những bậc tiền bối thân cam tạo hóa chưa hề vắng bóng, dù chỉ là công pháp nhất cấp thấp kém cũng chính là tích tụ của hàng ngàn năm tu tập cùng lĩnh ngộ của một tên tu sĩ Kim Đan. Với tu vi Trúc Cơ kì của hắn mà lại có tham vọng sáng tạo mới công pháp sợ rằng nói dễ hơn làm.
Hắn chán chường dù ban đầu vốn không hề ôm bất kì hi vọng chỉ có điều kết quả lại càng khiến hắn ảo não.
- Hahaha không hỗ là kẻ kế thừa y bát của lão phu, tầm mắt cũng khác xa kẻ tầm thường.
Sắc mặt Trần Duyên xạm lại, thứ Hồn Khí này sợ rằng không phải dễ dàng đạt được.
- Chính là ý tứ này.
- Tiểu tử ngươi không cần phải tuyệt vọng, lão phu thấy ngươi vẫn còn cơ hội.
Chu lão vuốt vuốt râu đĩnh đạc đạo.
- Cơ hội?
Trần Duyên mắt sáng quắc.
- Thật ra bên trong ngươi từ lâu đã dần hình thành Hồn Khí chỉ là ngươi còn lịch luyện quá thấp không thể nào cảm nhận.
Tin tức chấn động từ miệng Chu lão khiến Trần Duyên ngỡ ngàng.
- Là…là sự thật.
Hắn môi mấp mấy.
- Không lẽ lão phu lại lừa dối tiểu bối.
- Bên trong ngươi não hải đã hình thành hạt giống Hồn Khí, chỉ có điều Hồn Khí này không được chú trọng nuôi dưỡng nên chưa phát huy hết uy lực.
Chu lão một tay để trên trán Trần Duyên khí tức bá đạo bộc phát, hắn cảm nhận cả người như đứng trước một thanh đại đao khổng lồ, nặng nề ý chí sát phạt.
- Lão phu liền dùng hồn khí của bản thân kích phát của ngươi bước đầu tiểu hạt giống hồn khí.
- Là thành công hay thất bại đành phải nhờ vào số mạng của nhà người. Khà…khà…khà…
Lão điên cuồng cười lớn.
- Ah…ah…
Não hãi bất ngờ bị trùng kích. Trần Duyên thần hồn như bị hàng ngàn hàng vạn đại đao thay nhau bổ xuống, thống khổ dày xéo khiến con người ucngx trở nên điên dại.