Khống Trùng Khống Thiên Hạ (Khống Trùng Khống Vận Mệnh)

Chương 135 : Ma Huyết Tông nhị trưởng lão

Ngày đăng: 11:20 30/04/20


Agh…Agh…Agh… giết ta đi…



- Cầu xin đại nhân hãy cho tiểu nhân được chết…



Nam nhân huyết bào chậm rãi bước đi trên con đường nhỏ (giống như bờ đê hai bên là đồng ruộng ấy ^-^) hai bên đường đều là huyết hồ. Cảnh tượng khủng bố khiến kẻ khác phải nôn mữa. Hàng ngàn hàng vạn phàm nhân ngụp lặn thống khổ bên trong huyết dịch tanh tưởi của chính bọn họ, thi thể, nội tạng trôi lền bền không khác gì địa ngục.



- Đại…đại sư huynh, sư phụ lần này triệu kiến chúng ta không lẽ có chuyện hệ trọng.



Tên sư đệ nhỏ tuổi theo sau lại không thể nào nghiêm nghị như hắn, đã bao nhiêu lần đi qua đây không lần nào tên tiểu tử này tránh khỏi cảm giác ghê tởm. Hắn như in lần đầu được diện kiến sư phụ lão nhân gia đang ngăm mình trong huyết hồ này, mặc cho huyết khí tanh tưởi xộc lên mũi bên kia những tên cốt đột không ngừng ném phàm nhân xuống bên dưới.



Đại sư huynh hắn gọi không ai khác chính là Huyết Phong đã đột phá Trúc Cơ trung kì, trước khi tên Huyết Nha nịnh bợ kia xuất hiện vị đại sư huynh này chính là đệ tử lão đắc ý nhất.



Huyết Phong chỉ lẵng lặng lắc đầu, bước chân không hề ngừng nhịp cứ giữ nguyên tốc độ bước đi.



- Đệ tử Huyết Tu cùng đại sư huynh Huyết Phong xin cầu kiến.



Đến gần mật thất, Huyết Tu lặng lẽ đứng chờ bên ngoài chỉ dám phong một truyền tin phù vào bên trong.



Chừng ba hô hấp thạch môn nặng nề khai mở để lộ phía sau là một thạch động nho nhỏ chỉ đủ để một người bước qua. Huyết Phong dẫn đầu bước vào bên trong. Đi hết một quãng dài, trước mắt hắn dần lộ ra ánh sáng.



- Đệ tử Huyết Phong (Huyết Tu) bái kiến sư phụ.



Cả hai đồng thanh đầu cúi sát.



- Huyết Phong.



Giọng nói đầy tang thương, đây có lẽ đã gần như không phải tiếng người, âm thanh khan đặc đến mức khó có thể nghe ra.



- Có đệ tử.



- Nhiệm vu ta giao cho người đã hoàn thành chưa?



Huyết Phong mồ hôi chảy dài run giọng:




- Huyết Tu ngươi đã theo ta bao nhiêu năm?



- Đệ tử sư phụ ban cho được theo hầu tới nay đã hơn mười năm.



Huyết Tu kinh cẩn.



- Hahaha ngươi còn nhớ được quả không uổng công lão phu bồi dưỡng. Nay ta có điều này cần ngươi bí mật hoàn thành ngươi liệu đủ khả năng lãnh nhiệm trọng trách.



Lão hài lòng mỉm cười.



- Dù có lên núi đao xuống biển lửa đệ tử cũng không lùi bước.



Hắn vội vàng chứng tỏ lòng kiên trung.



- Ngươi lại gần đây.



Bàn tay khô gầy xuất hiện sau màn che.



Huyết Tu sợ hãi nhưng hắn không dám không nghe lời thận trọng từng bước tiến tới. Không chút tiếng động, hữu thủ khô gầy bất ngờ bắt lấy hắn thủ cấp.



- Sư…sư phụ…



Thân thể bị chế ngự Huyết Tu cảm giác điều không lành.



- Nếu ngươi đã một lòng trung thành thì hãy vì lão phu mà chết đi.



Lão lạnh lùng khóa chặt mọi cử động, không hề thương tiếc Huyết Tu bị ném về phía huyết hồ nơi Huyết Nha trị thương.



- Để ngươi sống cũng không ích gì, ít nhất cái chết của ngươi cũng khiến ta nhi tử thêm một phần hồi phục.



Huyết Tu thảm thương dần chìm sâu vào huyết dịch, ánh mắt hắn hiện rõ vẻ không cam tâm