Khống Trùng Khống Thiên Hạ (Khống Trùng Khống Vận Mệnh)
Chương 149 : Lật tẩy thi thành âm mưu
Ngày đăng: 11:20 30/04/20
Song Hà Quốc một tiểu quốc cực kì nhỏ bé do phàm nhân gầy dựng, nơi đây đất đai cằn cõi trồng trọt khó khăn chứ đừng nói đến thiên tài địa bảo có thể tồn tại. Đổi lại nhờ địa thế cằn cõi này mà Song Hà Quốc lại có thể ung dung tồn tại.
- Đây mà là phàm quốc sao? Nếu gọi là thi quốc cũng không sai a.
Trần Duyên bỏ công gần ba tuần trăng mới có thể lần mò được tới đây, Song Hà Quốc thật ra cũng chỉ là một thành trì nơi mà nhân loại yếu nhớt phải lẫn tránh để tồn tại.
Cầm trên tay Truy Thi Ngọc, Trần Duyên dùng ánh mắt không thể tin nổi nhìn xuống tòa tiểu thành ngập tràn thi khí. Truy Thi Ngọc là một thứ đặc thù pháp khí, từ sau khi bị Chu lão âm khiến bản thân rơi vào vòng vây thi đàn Trần Duyên liền dùng hơn vạn điểm cống hiến để đổi lấy. Chỉ cần cách đó trăm bước có cương thi thì Truy Thi Ngọc sẽ phát thanh quang cảnh báo.
- Khôi Lỗi Tông không ngờ lại cao tay tới mức này, cả gan biến một tòa tiểu thành hơn vạn phàm nhân trở thành cương thi, một bút này không phải quá lớn đi.
Trần Duyên kinh hoàng cũng là điều dễ hiểu, đồ sát một thành đã là một bước đi mạo hiểm nhưng để biến hàng vạn thi thể đó thành cương thi thì cái giá bỏ ra quá đắt, để những cương thi kia có thể từ từ trưởng thành trở thành vũ khí sắc bén thì thời gian tiêu tốn phải mất hơn ngàn năm. Một đại âm mưu thuận lợi được bày ra ngay trước mũi Ma Kiếm Tông.
- Một tòa tiểu thành nho nhỏ này đương nhiên đại tông phái các ngươi cũng lười để ý tới, cũng phải thôi, nơi đây linh khí hạn hẹp dù có thu nạp ngàn năm cũng không thể bằng Ma Kiếm Tông một năm tu luyện.
Chu lão hơi chút ngoài ý muốn nhìn xuống những dáng người xiêu vẹo lang thang khắp nơi. Bọn họ đã bị thi hóa không còn tính người.
- Chu lão có tra xét thấy xung quanh có kẻ nào canh gác không?
Để đề phòng Trần Duyên liền nhờ Chu lão cảnh giới, dù hắn thần thức có vượt trội thì cũng không thể nào sánh bằng Nguyên Anh kì tu sĩ.
- Hừm ta cảm nhận được ít nhất có hai tồn tại là tu sĩ Trúc Cơ kì, một tên đang tiến tới gần đây. Còn lại hơn mười tên Luyện Khí kì đệ tử.
Quả nhiên lời Chu lão không sai, từ xa một tên hôi bào tu sĩ chân đạp pháp khí bay tới.
- Phía trước là kẻ nào, còn không nhanh rời đi hay là ngươi muốn để mạng lại đây.
Trung niên tu sĩ miệng hét dài, không hề để Trần Duyên vào mắt.
Hàng vạn Phệ Huyết Trùng trở nên cứng rắn, bọn chúng dần kết hợp tạo thành một cái lồng lớn, bao bọc lấy kẻ thù bên trong.
- Đây chính là Giáp đẵng cấp hai trận pháp sao?
Trông thấy tu sĩ Trúc Cơ dễ dàng không khác gì tiểu kê bị giam cầm Trần Duyên cũng thật sự cảm thán pháp trận uy lực. Không ngờ tên kia dù chỉ mới đột phá Trúc Cơ chân khí còn đôi chút phù phiếm nhưng lại vô thanh vô tức khiến hắn không kịp trở tay đành bị giam lỏng.
- Khốn kiếp thả ta ra…
Nữ nhân điên cuồng lấy trong người nào là cung, nỏ, chùy…không ngừng hướng tù lung công kích nhưng tất cả đều thất bại.
- Ả không phải là thương gia chứ.
Nhìn thấy hơn trăm món pháp khí bị lôi ra Trần Duyên buồn cười thầm nghĩ.
- Bằng hữu xin hãy nương tay, ta cùng sư muội sẽ dày công báo đáp.
- Dày công báo đáp sao? Vậy thì ngươi hãy nói ra âm mưu của Khôi Lỗi Tông của các ngươi cho ta nghe nếu không…
Nhìn thấy sư đệ dễ dàng bị bắt giữ trung niên sắc mặt càng tái mét. Hắn cắn răng quyết tuyệt.
- Nếu ngươi đã không chừa cho ta con đường sống thì dù có chết ta cũng muốn kéo theo thứ gì đó làm đệm lưng.
- Tự bạo. ha ha ha nếu ngươi mất ba đầu linh trùng này ắt hẵn cũng không hề nhẹ nhõm a.
Hắn phóng thi sát về phía bọn Tiểu Huyết, còn bản thân thì liều mạng lui về điên cuồng nhìn ba đầu linh trùng đáng ghét kia bị oanh tạc.