Khống Trùng Khống Thiên Hạ (Khống Trùng Khống Vận Mệnh)
Chương 164 : Trùng Sào hiển uy
Ngày đăng: 11:20 30/04/20
Đoàn 5 người hôi bào cẩn trọng che khuất đi khuôn mặt, bọn chúng như những bóng ma nhẹ nhàng phi thân qua từng cành cây. Nhóm người phương hướng đều nhắm vị trí Trần Duyên hạ lạc.
- Kì lạ, linh trùng này trước đây ta chưa hề nghe kẻ nào nói qua xuất hiện trong Ma Kiếm Lâm.
Hắn nhất thủ trảm sát một đầu linh trùng, bọn chúng không những sức sống mạnh mẽ lại thập phần điên cuồng. Dù thân thể bị chém làm hai nhưng vẫn có thể tiếp tục truy sát con mồi.
- Ta cũng lần đầu diện kiến chúng, có thể tình báo đã có sơ sót chăng?
- Đừng để ngoại vật lung lay, chúng ta chỉ có một mục tiêu duy nhất, các ngươi nếu thất bại đừng trách ta không niệm tình đồng môn.
Tên cầm đầu trầm giọng đe dọa, hắn đối với nhiệm vụ lần này chính là tiếp nhận không ít mạo hiểm. Xâm nhập Ma Kiếm Lâm vốn đã thập phần nguy hiểm, nếu chẳng may đạp chân vào lãnh địa yêu thú sẽ mang lại không nhỏ phiền phức.
- Không phải chỉ đi giết vài tên tiểu tử miệng còn hôi sữa thôi sao, hắn ỷ bản thân có sư phụ chống lưng nên miệng lưỡi lúc nào cũng giỡ giọng bề trên.
Tổ đội khẳng định có kẻ không phục, không muốn rước phiền phức vào người cũng chỉ thầm nghiến răng câm hận.
- Đợi đã, phía trước nguyên khí vô cùng hỗn loạn.
Một tên trong số chúng giác quan linh mẫn nhanh chóng phạt hiện dị tượng lên tiếng cảnh báo.
- Không lẽ có kẻ phục kích?
- Không, đây là lần đầu ta chứng kiến dị tượng này, khó có thể biết là dữ hay lành.
- Chiêu Trùng Sào này tuy lợi hại nhưng ngươi cũng không phải vô địch thủ, nếu như những kẻ ngoài kia tu vi quá nghịch thiên thì tất cả những gì ngươi tốn công thiết hạ đều trở nên vô dụng.
- Chu lão không sai, vậy chỉ còn một cách là tra hỏi tin tức từ hắn a.
Trần Duyên phất tay, bức tường linh trùng chợt mở làm lộ ra tên tu sĩ dường như đã không còn hình người. Trên thân không nơi nào lành lặn, hắn sức cùng lực kiệt chỉ có thể phát ra những tiếng ư ử khó khăn.
- Đành phải làm phiền lão nhân gia ngài một lần nữa ra tay a.
Trông thấy thảm trạng của hắn Trần Duyên lắc đầu ảo não, với thương tích kinh khủng trên người nếu không phải hắn tu vi cao thâm sợ rằng cũng khó mà sống nổi. Tên tu sĩ kia rõ ràng cũng khó sống được bao lâu Trần Duyên không thể nào bắt hắn moi ra được tin tức.
Chu lão hữu thủ đặt lên tên tu sĩ đầu lâu, sưu hồn thuật ngay tức khắc khiến hắn vốn chỉ còn lại một hơi tàn cũng không thể giữ lại. Sắc mặt lụn bại, tứ chi cứng ngắc. Thi thể ngay tức khắc bị đưa đi, túi trữ vật đã được Trần Duyên thu lấy.
- Lần này xem như số ngươi vẫn chưa tận, bọn chúng 5 người 3 tên Trúc Cơ Trung kì 2 tên còn lại tu vi cũng chỉ là Trúc Cơ Sơ kì. Một tên đã chết tại đây, cũng không phải là bất khả thi a.
Hắn xuất kì bất ý lợi dụng kẻ địch không đề phòng liền vận dụng tốc độ khó tin của Khô Mộc Đại Pháp thành công đưa tên kia vào chổ chết, nhưng như vậy cũng không có nghĩa những tên còn lại đồng dạng. Đồng bạn mất tích hẵn đã đánh động tới bọn chúng, lực đề phòng ắt hẳn phải dâng cao.
- Tên này là Ma Huyết Tông tu sĩ.
- Được, ta sẽ thiết lập bẫy rập chỉ chờ các ngươi một chân bước vào liền không thể toàn mạng ra ngoài.
Ma Huyết Tông danh tự đã khiến Trần Duyên sát khí trỗi dậy, bọn chúng cùng Ma Kiếm Tông vạn năm tử địch dù có thiết lập âm mưu này cũng không ngoài ý muốn.