Khống Trùng Khống Thiên Hạ (Khống Trùng Khống Vận Mệnh)
Chương 205 :
Ngày đăng: 11:21 30/04/20
Hôm đó Trần Duyên đi tới tiểu kiều, bước theo sau hắn Kim Liên mĩ phụ chăm chú đứng nhìn.
- Liên nhi.
- Ân tướng công.
Hắn sắc mặt không rõ buồn vui nhìn xuống ao sen thơm ngát.
- Hạ Thảo tình hình cũng may nhờ nàng nhanh tay xử trí nếu không ta sẽ ân hận cả đời.
- Tướng công đừng nói như vậy, Hạ Thảo tỉ chỉ đang bế quan tiềm tu thôi. Chờ ngày tỉ ấy xuất quan sợ rằng chàng cũng không còn thương thiếp như trước nữa.
Kim Liên không muốn thấy Trần Duyên tự tổn thương chính mình, mĩ phụ ỷ ôi bắt lấy tay hắn.
- Nàng cả ngày chỉ biết câu dẫn ta, Hạ Thảo là nương tử của ta nàng cũng không ngoại lệ. Chờ khi nàng ấy tỉnh dậy chúng ta rốt cuộc cũng có thể đoàn tụ rồi.
- Thiếp sinh ra chính là để câu dẫn chàng nha. Với lại Mộc Linh Quả chàng đưa cho tỉ ấy chính là cực lớn cơ duyên nha, Huyền Vũ Hồng Liên của thiếp khiến Hạ Thảo tỉ thanh tĩnh tu luyện nên thiếp cảm nhận được một áp lực cực lớn từ tỉ ấy, thậm chí còn ẩn ẩn muốn vượt qua chàng.
Sau khi Bách Niên Chi Chiến qua đi, trong lúc Trần Duyên vẫn còn đang chán nản vì một chuyến đi công cốc thì sư phụ hắn đã sai người mang tới một túi trữ vật. Bên trong chỉ đọc nhất một thứ quả, thông qua truyền âm phù Trần Duyên biết được báu vật hắn cầm trên tay chính là vạn năm Mộc Linh Quả hắn liền không nghĩ ngợi đưa cho Hạ Thảo phục dụng. Thần thông thì Trần Duyên hắn không thiếu, chỉ cần Hạ Thảo đột phá thì tu vi cũng sẽ nhanh chóng đề tăng.
Sau khi hấp thụ tất cả tinh hoa từ Mộc Linh Quả, Hạ thảo bỗng nhiên rơi vào trạng thái tiềm tu. Trần Duyên lo sốt vó tìm khắp điển tích cuối cùng hắn cũng đã nhận ra Mộc Linh Quả cùng Mộc Linh Thể có mối liên kết vô cùng huyền diệu. Dù không thể biết được nguyên nhân tại sao nàng lại rơi vào tình trạng này nhưng theo lời các bậc tiền bối ghi chép lại, đây ắt hẳn là đại cơ duyên khó cầu.
- Tướng công! Thì ra chàng cùng Liên muội lên đây, khiến thiếp tìm kiếm hai người khắp nơi.
Chu Lệ Ảnh mĩ phụ yêu kiều bước tới, nàng tóc dài suôn mượt xỏa xuống che đi bờ vai gợi cảm. Nơi đây ngoài Trần Duyên đã không còn nam nhân nào khác, mĩ phụ cũng không cần quá giữ kẻ đạo bào trễ nãi bởi vì nàng theo lời tỉ muội biết được tên sắc lang này rất yêu thích tao lãng nữ nhân nha.
- Ha ha ha ta chỉ đột nhiên hứng thú cùng Kim Liên tại đây ngắm nhìn ao sen này thôi.
- Tên hèn hạ, dám chủ ý đánh lén ta.
Đứng trước ba tên Trúc Cơ tu sĩ, Kim Nhu không hề buông lỏng đề phòng. Nàng bội kiếm chém xuống khiến tia sáng kia lộ nguyên hình, một cây châm bạc dài chừng bàn tay người tỏa ra âm khí nặng nề.
- Ả có chút bổn sự, Nhị Miêu. Nếu như Tam Thử không thể làm gì được ả ta thì đệ cũng hãy tham chiến đi.
Không ngoài dự đoán, Kim Nhu thực lực không thể xem thường. Nàng càng đánh càng hay chỉ sau vài hô hâp đã nghiền ép tên tu sĩ kia khiến hắn phải liên tục chống đỡ, hình châm pháp bảo gần như không có cơ may thi triễn đòn thế phản công.
- Phốc…ah…
Bội kiếm của nàng theo một hướng vô cùng hiểm hóc đâm tới, Tam Thử không thể lẫn tránh. Lưỡi kiếm đòi mạng chỉ phút chốc nữa thôi sẽ hái xuống hắn đầu lâu. Không dễ dàng đầu hàng, Tam Thử liều mạng giơ Âm Ngân Châm lên chống đỡ.
Kết cục cái mạng may mắn còn có thể giữ lại nhưng 3 ngón tay cùng Pháp Bảo của hắn bị nàng bội kiếm gọt sạch.
- Tam Thử để ta giúp ngươi cầm xuống ả tiện nhân này.
Nhị Miêu muốn xông lên kẻo đêm dài lắm mộng nhưng tất cả đều đã muộn màn, trong xe ngựa Trần Duyên tính nhẫn nại đã bằng không. Dây dưa nữa ngày nếu như không sớm rời đi ắt hẳn sẽ đánh động tới những thế lực đồn trú gần đây. Trần Duyên hừ lạnh triệu hồi ra một đầu tiểu trùng nho nhỏ bí mật ném ra ngoài
Lão đại của Súc Sinh Bang, Đại Cẩu tráng hán song thủ thậm chí còn lớn hơn bắp chân người vẫn còn đang vẻ bình chân như vại. Hắn sắc mặt bất biến rõ ràng là không hề có ý định ra tay. Nhưng nào biết rằng tử thần thật sự không nhắm vào hai tên kia mà đã tiếp cận rất gần hắn.
- Hửm? Bóng đen này là…Ahhhh…
Đại Cẩu tinh thần có chút lơ là, ngay tức khắc hắn đã phải trả giá bằng cả tính mạng. Một bóng đen cao lớn che khuất ánh mặt trời, Đại Cẩu quay người muốn biết rõ thực hư nhưng tiếp đón hắn chính là miệng lớn chứa chấp hàng vạn răng nhọn. Địa Long Khâu được Trần Duyên giải phóng sức mạnh thật sự mở rộng miệng lớn cuống lấy tên tu sĩ Đại Cẩu kia vào trong đồng thời lặn xuống mặt đất để lại một hố sâu to tướng.
- Đại ca…
Hai tên kia đang vây công Kim Nhu cũng nhận ra bọn hắn lão đại lâm nguy không khỏi hoảng hốt kêu la thất thanh. Cơ hội đã tới, mĩ nữ không hề có ý định nương tay, Pháp Bảo bội kiếm cắt một đường sắc ngót. Hai kẻ kia đầu lâu bay lên không trung, trên mặt vẫn còn đọng lại nét sợ hãi.