Khống Trùng Khống Thiên Hạ (Khống Trùng Khống Vận Mệnh)

Chương 5 : Nhiệm vụ đầu tiên, kẻ theo dõi

Ngày đăng: 11:18 30/04/20


Thân ảnh đáp xuống là 1 tiểu nha đầu chỉ khoảng 12, 13 tuổi tóc còn buối tròn ở 2 bên, vừa đi lại có tiếng chuông ngân phát ra từ chiêc chuông nhỏ đeo bên hông trong rất vui tai.



Cô gái nhỏ vừa xuất hiện chúng đệ tử liền lui ra, nói giỡn tiểu bà nương này là hòn ngọc trên tay của Thất Trưởng Lão, là nữ trưởng lão duy nhất trong Thập Đại Kim Đan của Ma Kiếm Tông độc công siêu quần. Mà tiểu bà nương này lại được chân truyền từ Thất Trưởng Lão một thân độc công có chút thành tựu.



Tiểu la lị nhảy chân sáo, dáng vẻ thiên chân vô tà đến gần Trần Duyên. Nàng tên là Hà Diệu, từ nhỏ được mang từ bên ngoài về. Xung quanh không có ai dám lại gần nàng vì sợ độc công của Thất Trưởng Lão, ngoại trừ Trần Duyên.



Từ nhỏ hắn đã chạy đi chơi khắp Ma Kiếm Tông, thường xuyên dắt tiểu la lị này đi phá làng phá sớm. Lúc thì nhổ lông con sâm cầm quý của Thất Trưởng Lão, lúc thì bức râu tiểu Hà Miêu mà sư phụ hắn nuôi để trông chừng động phủ. Có thể nói là không việc ác gì không làm.



Kể từ khi bắt đầu tu luyện thì hắn và Hà Diệu không còn gặp nhau như trước nữa nhưng mỗi lần gặp lại tiểu la lị luôn làm nũng đòi hắn dẫn đi chơi.



-Tiểu nha đầu lâu rồi không gặp tu vi tinh tiến rất nhiều đấy.



Trần Duyên nở nụ cười trêu trọc.



-Nha đầu cái gì, muội sắp trở thành 1 thiếu nữ rồi đấy.



Tiểu la lị vừa nói vừa cố ý ưỡn ngực lên theo kiểu bà cô đây đã trưởng thành rồi.



Trần Duyên phì cười:



-Được rồi muội sắp trở thành thiếu nữ rồi.



-Khi nào lớn muội sẽ làm thê tử của sư huynh.(sướng quá rồi còn gì^_^)



Trần Duyên mặt đen lại không ngờ tiểu nha đầu này vẫn còn nhớ lời hứa lúc nhỏ.



-Ca ca khi nào lớn thì muội sẽ làm thê tử của huynh.



1 tiểu nha đầu khoảng chừng 7 tuổi ngây thơ nói. (7 tuổi?? Ngây thơ VL)



-Được thôi, nhưng phải đợi muội trưởng thành đã.



1 đứa bé kháu khỉnh nói.



Kí ức tràn về trong đầu Trần Duyên như mới hôm qua. Hắn chợt ngẫng người thì thấy Hà Diệu mở đôi mắt to tròn nhìn hắn, ho khan 2 cái hắn quyết định đổi chủ đề.



-Hôm nay sư muội tới đây để nhận nhiêm vụ à?



-Không muội muốn trả nhiệm vụ, muội đã xuống núi làm nhiêm vụ đã nữa tháng rồi cũng may là gặp sư huynh. Đợi muội nhận điểm cống hiến xong sư huynh dẫn muội đi chơi nhé.



Trần Duyên bất đắc dĩ lắc đầu từ chối.



-Không được bây giờ ta phải nhận nhiệm vụ không dẫn muội đi chơi được.



-Nhưng đan điền của sư huynh? Chẵng lẽ đã hoàn toàn bình phục rồi.



Hà Diệu suy đoán nhìn về phía Trần Duyên.
Khi hắn bước vào quán trọ thì 1 tên tiểu nhị dáng người thấp bé nhanh nhẩu chạy tới.



-Khách quan tới dùng bữa hay nghỉ lại ạ?



-Cả 2.



Trần Duyên không mặn không nhạt nói.



-Dẫn ngựa của ta vào chuồng chăm sóc cẩn thận, cho nó ăn thật no.



Tiểu nhị liền gọi ngựa phu dắt Xích Lân Mã đi rồi dẫn Trần Duyên đến nhận phòng. Bước đến phòng hắn liền móc ra mấy khối ngân lượng đưa cho tiểu nhị rồi căn dặn:



-Giờ thân mang cơm lên phòng ta.



Tiểu nhị mừng rỡ vội vâng vâng dạ dạ rồi xuống lầu tiếp tục công việc.



1 lúc sau có kẻ mặt hắc bào bước vào.



-Cho ta đặt phòng sát ngay phòng của tên mới vào.



Hắc bào nhân nói.



Tiểu nhị nghe liền biết có chuyện không ổn, trong lúc hắn đang do dự hắc bào nhân quát:



-Nhanh lên ta đang gấp.



Áp lực của Luyện Khí 5 tầng làm tên tiểu nhị không thở nổi hốt hoảng dẫn hắn đi nhận phòng.



Vào phòng, Trần Duyên ngồi tĩnh tọa trên giường, không phải là hắn không muốn tu luyện mà ở đây làm gì có linh mộc Giáp đẵng mộc thuộc tính cho hắn tu luyện.



Giờ thân đến tiểu nhị rất đúng giờ mang cơm lên cho hắn. Trong lúc dùng cơm Trần Duyên phát hiện có mảnh giấy trên mâm cơm, hắn lật ra xem.



-Ở bên phòng khách quan có hắc bào nhân có vẻ là đang theo dõi ngài, cẩn trọng.



Trần Duyên nghi hoặc, ai lại theo dõi hắn. Rốt cuộc có mục đích gì.



Nghĩ mãi không ra hắn quyết định không suy nghĩ nữa.



-Tên kia chọn phòng sát bên thì đêm nay hẵng có biến. Nếu hắn dám qua ta sẽ cho hắn điều bất ngờ.



Trần Duyên lấy trong túi trữ vật ra 1 bình nhỏ, đắp chăn lên gối rồi rắc cái thứ bột màu đen lên. Quá trình làm rất cẩn thận như sợ bị dính vào người.



Chuẩn bị xong mọi thứ hắn thổi đèn chui xuống gầm giường.



Đêm hôm đó quả nhiên từ ngoài cửa số có bóng đen bước vào.