Khống Trùng Khống Thiên Hạ (Khống Trùng Khống Vận Mệnh)
Chương 58 : Bình Thảo Lang 16+
Ngày đăng: 11:19 30/04/20
Mặt trời đã lên cao, chúng nữ nhân xung quanh nhìn thấy Trần Duyên bước ra lều cùng nhị nữ liền biết chuyện gì xãy ra. Các nàng mang vẻ mặt tiếc nuối khi nhìn thấy dáng đi kì là của hai tỉ muội liền trêu chọc.
Từ đằng xa Lăng Hải sắc mặt âm trầm, hắn không ngờ Trần Duyên lại dám nhúng tràm vaò lãnh địa của hắn.
Nhìn thấy dáng đi buồn cười của nhị nữ Trần Duyên liền đoán được các nàng không thể dễ dàng tiếp tục cùng đồng hành. Từ túi linh thú Kim Thiết Nghĩ cao hơn người thường sừng sững hiện ra trước vẻ kinh nghi của các nàng.
Trần Duyên mỉm cười ôm nhị nữ vào lòng nhảy lên để hai tiểu la lị ngồi trên thân thể Kim Thiết Nghĩ dưới ánh mắt ghen tị của nữ nhân xung quanh. Mặt dù ngượng ngùng nhưng tỉ muội nàng lại không thể làm trái ý Trần Duyên chỉ có thể chịu những lời trêu đùa từ các sư tỉ.
Trần Duyên nhảy xuống tay xoa đầu Kim Thiết Nghĩ.
-Lần này phải nhờ vào Tiểu Kim ngươi rồi.
Kim Thiết Nghĩ quay đầu không để ý tới hắn nhưng cũng không hề chối từ.
Mĩ phụ Lương Tiểu Xuân nhìn thấy dáng vẻ chìu chuộng chăm sóc nữ nhân của hắn đối với nhị nữ cũng khiến nàng an tâm phần nào. Đêm qua nhũng gì diễn ra bên trong làm sao tránh khỏi thần thức của tu sĩ Trúc Cơ kì. Tới giờ nàng nhớ lại tú nhan liền hơi phớt hồng, không ngờ tiền vốn của hắn lại ngạo nhân tới vậy. Cả đêm không chỉ nhị nữ bị hắn dằn vặt mà chính nàng cũng không thể nào yên giấc. Cái thứ to lớn dữ tợn kia cứ hiện ra rõ mồn một trong tâm trí mĩ phụ, cảm giác lén lút quan sát nhị nữ phủ phục dưới chân hắn khiến tim nàng đập nhanh. Ngay khi hai tiểu la lị quy phục hắn thì chính nàng cũng tiết thân, bàn tay dính đầy mật dịch được nàng liếm mút hưởng thụ, giờ đây không còn đạo bào kín cổng cao tường nữa mà thay vào đó là váy dài phớt hồng để lộ cái cổ trắng hồng khiến cả nữ nhân cũng phải ghen tỵ.
Nhìn thấy mĩ phụ Trần Duyên tặc lưỡi không thôi, dáng người ngạo nhân của nàng làm hắn suýt chút nữa thất thố. Nếu như Trần Duyên biết được mĩ phụ đoan trang kia cả đêm lén lút nhìn hắn thao nữ nhân rồi tự an ủi thì không biết phấn khích dường nào.
Y theo kế hoạch đoàn người xuất hành vượt qua Hà Linh Sơn, nhị nữ ngồi trên Tiểu Kim khiến chúng đệ tử xung quanh hướng ánh nhìn ao ước, ánh mắt nhìn hướng Trần Duyên lại càng thèm khát nồng đậm. Nam nhân nhẹ nhàng chăm sóc nữ nhân của mình thì đối với các nàng không có gì thỏa mãn bằng.
Trần Duyên xoay người đâm ngón tay vào mắt cự lang rồi xoắn chặt, nhãn cầu lẫn não bộ bị phá hủy, chỉ còn kịp chu lên tiếng thảm thiết.
Những đầu Bình Thảo Lang còn lại huyết tính đại giãm, nỗi sợ lấn át làm đàn cự lang tỉnh táo hơn. Trước mắt chúng bây giờ không còn là nhân loại mà là ác quỷ tràn đầy huyết tinh. Sát khí từ người hắn tỏa ra khiến yêu thú phải kiên dè, có lẽ Trần Duyên vẫn chưa thỏa mãn, hắn lại một lần nữa như bóng đen điên cuồng lao vào giữa bầy đàn.
Từng con cự lang ngã xuống thậm chí có những cái chết không toàn thây khiến huyết nhục xuất hiện khắp nơi. Mặt trời đã lưng chừng sau núi, ánh hoàng hôn phủ bóng khiến màu vàng buồn bã bao trùng lấy đồng cỏ tràn đầy huyết nhục. Đứng trước chúng nữ hiện giờ là thanh niên tóc đen xõa dài được cơn gió mang theo mùi huyết tinh tanh nồng tung bay. Trên người chiếc áo đã bị xé nát từ khi nào lộ ra cơ thể rắn chắc từng bắp thịt hiện lên rõ ràng, cả người không chổ nào là không dính máu nhưng đôi mắt hắn lại không hề mất đi vẻ sắc bén ban đầu. Những vết thương do yêu thú để lại chỉ tăng thêm khí chất hoang dã trong con người hắn.
Dưới chân Trần Duyên bây giờ là hàng chục xác cự lang, chính hắn cũng không biết được số lượng của chúng.
-Hahaha..............
Bỗng nhiên hắn cười lớn, tiếng cười vang vọng hoà cùng sát khí khiến lũ Bình Thảo Lang không tự chủ lùi lại.
Từ đằng xa một tiếng hú dài làm bọn chúng chú ý, như đã nhận được mệnh lệnh nào đó đàn cự lang tự động tháo chạy. Khung cảnh Trần Duyên đứng giữa hàng trăm cự lang cuồng tiếu đã để in sâu trong lòng thiếu nữ.
Cuối cùng không khí đã yên tĩnh trở lại vừa đúng lúc màn đêm kéo tới. Trần Duyên rão bước lại gần nụ cười tràn đầy vẻ yêu chìu của hắn làm các nàng òa khóc xông tới ôm lấy Trần Duyên. Tam Trưởng Lão bên kia cũng rung động không kém, hình ảnh oai hùng của hắn cũng làm tâm tư của nàng xáo trộn, nhìn thấy vết thương trên người hắn cũng chỉ là ngoại thương không có gì chú ý nàng liền thăm hỏi vài câu ném cho hắn đan dược chữa thương rồi cũng vội vàng rời đi.
Tuy thương thế không nặng nhưng cũng sẽ ảnh hưởng tới căn cơ sau này nếu không chữa trị kịp thời. Nhìn thâý chúng nữ xinh tươi như hoa Trần Duyên cũng không còn lo lắng thương thế nữa, hắn cùng hai tiểu la lị đi vào trong lều.