Khống Trùng Khống Thiên Hạ (Khống Trùng Khống Vận Mệnh)
Chương 65 : Tam nữ nhớ nhung 18+
Ngày đăng: 11:19 30/04/20
Đi ngang qua Dạ Thành, không khí ở đây Trần Duyên lần đầu trông thấy. Đại thành lớn nhất do Phong Ma Sơn chưởng khống luôn tấp nấp người giờ đây lại đông hơn gấp trăm lần. Tin tức trong Lục Tin Phù khẳng định đã lỗi thời, từ phương xa người ngựa không ngừng kéo tới.
Rất nhiều đệ tử đã được rút từ chiến trường với yêu thú trở về nhằm khống chế tình hình hỗn loạn ở đây. Không để tâm những chuyện phiền phức này, Trần Duyên phóng thẳng Phong Ma Sơn mới là nơi hắn thi hành nhiệm vụ.
Trong tín phù có nhắc tới đại lễ đã gần kề nhưng thật ra còn hơn mười ngày nữa tông môn mới mở đại môn tuyển nhận đệ tử, hắn nhàn nhã trở về động phủ. Lần này ra ngoài lịch luyện xông vào hiểm cảnh nhưng thu hoạch cũng không ít, Trần Duyên cảm giác chân khí trong cơ thể đang rất xung mãn, đây là dấu hiệu tu vi của hắn đã đạt tới đỉnh phong có thể dễ dàng đột phá.
Đằng sau vách núi thẳng đứng Trần Duyên phóng người xuống đứng trước cửa động, hắn phất tay mở ra hộ pháp đại trận nhẹ nhàng tiến vào. Không có hình ảnh tam nữ chờ đón, Trần Duyên cố ý không muốn cho các nàng phát hiện hắn che dấu khí tức từ từ tiến vào bên trong.
Đứng trước mật thất tu luyện, từng tiếng nữ nhân rên rĩ theo cơn gió nhẹ nhàng truyền vào tai. Đoán trước điều gì Trần Duyên nham hiểm cười lén lút đi vào bên trong. Không khí dâm loạn bao trùm bởi hai mẫu nữ Linh Diệu, Linh Diệp, hai cơ thể chín mộng không ngừng cọ xát.
Song thủ không ngừng vuốt ve an ủi đối phương, tiểu khẩu không ngừng rên lên, từng nhịp thở đứt đoạn.
-Hờ… nữa Trần Duyên cho thiếp nữa đi.
-Thì ra là hai nữ nhân vừa an ủi lẫn nhau lại còn tưởng nhớ tới ta.
Trần Duyên mừng thầm, ngay khí hắn chực xông tới thỏa mãn nổi nhớ mong của hai nàng thì chợt cảm giác có kẻ tiếng tới, không ai khác chính là bóng dáng của tiểu nữ nô Hạ Thảo.
Mĩ phụ thong dong đi tới mật thất tu luyện, bỗng từ sau một bóng đen lao tới chộp lấy chiếc eo thon dài hắc thủ hữu lực che đi tiểu khẩu. Nàng không ngờ bên trong động phủ ngoại bất nhập nội bất xuất này lại có kẻ tiến vào, nữ nhân cố gắng vùng vẫy hòng trốn thoát.
-Đừng… ah ah ah…
Một lần nữa hoa tâm của nàng rung động. Cứ như vậy mẫu nữ nàng lần lượt bị hắn ra vào khiến cả hai cứ rên rĩ không thôi. Nhìn qua nữ nhi tóc tai rối bời, trên khuôn mặt ngây thơ ngày nào giờ đây chỉ còn nhục dục, nàng đã không kềm chế được bản thân dòng linh tuyền từ miệng cứ chảy ra không dứt. Bị cơn khoái cảm xâm chiếm tâm trí, tiểu khẩu tham lam tiến lại gần liếm lấy từng dòng linh tuyền kia.
Cảnh tượng hai mẫu nữ dùng chiếc lưỡi đinh hương liếm láp lẫn nhau trông thật ma mị. phía trên Trần Duyên cũng không hề rãnh rỗi, Hạ Thảo nghĩ ngơi đã hồi phục thể trạng, nàng liền nhanh chóng lao vào dòng chiến.
Tiểu cô nương được hắn dùng lưỡi tận tình chăm sóc làm cho ngọc cước của nàng run rẫy nếu như không có song thủ của hắn ôm lấy kiều đồn căng tròn kia khẳng định Hạ Thảo đã khuất phục.
Cuối cùng tam nữ đã như quân bại trận, thấy nam nhân mà các nàng một mực yêu thương vẫn chưa hề phóng xuất liền cố gượng dậy. Tam đãng phụ đồng thời bắt lấy cự long mà vuốt ve, ánh mắt không che dấu được nỗi nhớ nhung nhìn hắn không ngớt.
Tinh hoa hắn cất trữ thời gian qua cuối cùng cũng đã được giải thoát, từng dòng dính đầy trên mặt, miệng cùng những quả đào tiên vốn triễu nặng kia.
Lại một lần nữa cảnh tượng hương diễm lại diễn ra trước mắt Trần Duyên, hả hê nhìn xuống tam nữ đang giúp nhau nuốt sạch tinh hoa của mình, Linh Diệp ngượng ngùng khi bị tỉ tỉ cùng mẫu thân thay nhau liếm lấy khuôn mặt, bầu núi đôi của mình. Hạ Thảo cùng Linh Diệu thì đã quá quen, nhị nữ còn cố ý bạo lộ đường cong trên thân thể, không ngừng ném ánh mắt câu hồn về phía hắn.
Một lúc sau không khí đã trở nên diệu bớt, hai tay ôm lấy hai mẫu nữ vào lòng còn Hạ Thảo vẫn không ngừng phục thị mệnh căn. Nhìn thấy tam nữ ngoan ngoãn chờ đợi Trần Duyên thở dài thư sướng cùng các nàng hàn huyên.
(các đạo hữu cho ta hỏi “tổ ong” tiếng hán-việt là gì vậy???????)