Khống Trùng Khống Thiên Hạ (Khống Trùng Khống Vận Mệnh)

Chương 91 : Bí ẩn dưới án văn, 18+

Ngày đăng: 11:19 30/04/20


Chỉnh chang lại y phục Trần Duyên nhẹ giọng.



-Cửa không khóa, mời vào.



Đẩy nhẹ cửa, gương mặt không giấu được vẻ mong đợi vội vàng bước vào. Vừa trông thấy Trần Duyên hai nàng không kiềm được nước mắt lao vào lòng hắn. Nhị nữ không ai khác chính là cặp song sinh tỉ muội Lệ Lệ, Liễu Liễu.



-Tại sao lâu nay chàng không tới đây đón chúng thiếp.



Lệ Lệ mau nước mắt không ngừng trách móc.



-Không phải bây giờ ta đã tới đây với các nàng rồi sao.



Trần Duyên thật sự mũi lòng, hắn cảm nhận được tình cảm chân thành của hai nàng đối với hắn.



Ôm nhị nữ vào lòng, tiểu la lị ngày nào giờ đây đã có chút trưởng thành. Thấy hắn không ngừng nắn tiểu đậu của muội muội Lệ Lệ có chút tự hào nói.



-Thiếp biết chàng thích nữ nhân nãi to, chúng thiếp thường ngày đều dặc biệt chăm sóc chúng giờ đây mới được chút thành tựu.



Vừa nói tiểu la lị vừa áp ngực vào người hắn, sờ thấy cặp bạch thỏ tuy không quá lớn nhưng so với những đứa trẻ cũng tuổi đã rất hiếm thấy. Trần Duyên hết sức vừa lòng mà biến chúng đủ mọi hình dạng.



-Ah… ah phu quân chàng từ từ thui, ngày thường thiếp bị tỉ tỉ hành hạ đã rất khổ, không ngờ…ah ngay cả chàng cũng không buông tha cho thiếp.



Liễu Liễu cũng không kiềm được sung sướng thoải mái rên rĩ.




-Tưởng Lệ sao, còn không mau vào đây.



Nữ nhân lạnh lùng đứng trước đại môn, nàng có chút lúng túng. Đêm đã khuya lại tới phòng nam nhân khiến nàng không muốn gõ cửa.



Giọng nói Trần Duyên từ bên trong vọng ra khi nàng đang mãi lo suy nghĩ liền làm con tim chợt nhảy lên như con nai nhỏ ngượng ngùng mở của bước vào.



Bên trong Trần Duyên tay cầm quyển sách, thân mặc thường phục rộng rãi, tóc đen xỏa dài, lộ rõ nét đẹp của trí tuệ. Ánh mắt sáng quắt kết hợp cùng chân mày góc cạnh không khỏi khiến nàng có chút ngẫn ngơ.



Trần Duyên giờ đây không còn vẻ bá đạo khi đứng trước hàng vạn đệ tử Ma Kiếm Tông, không chút ngã ngớn khi vui đùa cùng nàng, không chút lãnh khốc khi diệt sát kẻ khác mà khí chất tiêu sái từ hắn chính là sức hút chí mạng đối với nữ nhân.



Bước gần tới thư án. Bên dưới tiếng bước chân càng gần nhị nữ càng hồi hộp, đó không phải chỉ đơn thuần là hoảng sợ mà còn kèm theo chút gì đó đợi mong. Khát khao muốn ẩn mình cùng suy nghĩ bản thân bị bại lộ hòa quyện khiến hai tiểu la lị cảm thấy một khoái cảm kì lạ dâng lên đại não.



-Giữa đêm nàng tới gặp ta chẳng lẽ có chuyện không tiện nói.



Trần Duyên tin ý nhận ra, từ khi gặp đệ tử Hợp Hoang Môn nàng đã thấy nghi vấn.



-Chàng không nhận ra thái độ kì lạ của ba nữ nhân kia sao?



Bản thân nàng không tin dù Trần Duyên là đệ tử chân truyền nhưng cũng không đủ để những lão tiền bối Trúc Cơ kia phải tranh nhau sai đệ tử tiếp đón ngoài trăm dặm. Trên đường đi có mặt tam nữ khiến nàng không tiện nói ra, giờ đây màn đêm yên tĩnh Tưởng Lệ muốn cùng hắn thương thảo chuyện này.



-Hahaha cuối cùng nàng cũng đã nhận ra.



Trần Duyên tiêu sái cười lớn, dựa người trên mộc tọa tay kia không ngừng vỗ về nhị nữ bên dưới. Nếu không có án thư che chắn sợ rằng Tưởng Lệ cũng không tin vào mắt mình.



-Có phải chàng đã biết điều gì?



Tưởng Lệ không giấu được vẻ tò mò.



Thấy nữ nhân vội vàng Trần Duyên cười gian xảo gật đầu ra vẻ suy tư nhưng thật ra tên sắc lang này không ngừng hưởng thụ. Lúc này bên dưới án thư mệnh căn của hắn đã được thay lượt, Liễu Liễu thay thế tỉ tỉ không ngừng cho cự long ra vào miệng ngọc, còn Lệ Lệ dùng chiếc lưỡi đinh hương liếm lấy song cước đồng thời dùng ánh mắt nịnh nọt không ngừng ném từng tia khuất phục.