Khuynh Thành Lạc Cửu Tiêu

Chương 111 :

Ngày đăng: 20:56 18/04/20


iểu Trúc không hỏi lại, cẩn thận cầm lược chải tóc rồi cột lên, trong đầu vẫn tiếp tục miên man suy nghĩ, thiếu gia ở lại không phải vì Huyết Ma Y, vậy thì Huyết Ma Y ở lại có thể là vì thiếu gia hay không? Một người lạnh lùng như vậy, đối với người khác cũng không thèm liếc mắt một cái, nhưng chỉ duy nhất khi nhìn thiếu gia thì ánh mắt thực cổ quái, vẫn lạnh như băng nhưng lại có một loại cảm giác rất kỳ lạ.



Hắn cũng không quên thời điểm giải độc, bàn tay của Hách Cửu Tiêu sờ tới sờ lui trên người của thiếu gia, ai biết lúc ấy tâm tư của Hách Cửu Tiêu như thế nào. Cột xong tóc, tiểu Trúc nhìn vào Hách Thiên Thần trong gương, “Thiếu gia, khi nào thì chúng ta trở về?”



“Muốn tới là ngươi mà lúc này vội vàng trở về cũng là ngươi.” Hắn lắc đầu thở dài, không biết tiểu Trúc đang lo lắng cái gì, “Ở đây không tốt hay sao?”



“Tốt, mà cũng không tốt. Trong gia trang có rất nhiều thứ kỳ quái đáng xem, nhưng thiếu gia lại bị trúng độc. Còn có Huyết Ma Y, lúc trước ta có nghe mọi người trong các bảo rằng vị Hách Cốc chủ này rất ít khi xuất môn, lúc này không biết vì lý do gì lại đi đến đây, chẳng phải rõ ràng là có vấn đề hay sao? Còn có, cái người hạ độc bị móc sống quả tim, ta tuy rằng không sợ nhưng thiếu gia ghét nhất những nơi có dính máu người, thật không hiểu lúc ấy thiếu gia làm sao mà nhịn được.”



Hắn làm sao có thể nhịn được? Hắn căn bản không có nhịn, hắn hoàn toàn đã quên mất, hắn không muốn đi chạm vào những thứ ở ngoài thân, không thích đứng ở nơi phân tranh, mà lúc ấy thân đã bị trúng kịch độc lại ngoài ý muốn nhìn thấy người mà hắn tưởng rằng sẽ không bao giờ nhìn thấy, trong lúc nhất thời bị phân tâm.



Nhìn vào gương đồng, nhìn thấy chính mình, Hách Thiên Thần dường như lại nhìn thấy đôi mắt lạnh lùng kia. Nếu có người biết, cẩn thận phân biệt thì có thể phát hiện đôi mắt của hắn và của Hách Cửu Tiêu rất giống nhau, bất đồng chính là ánh mắt.



“Người nọ sau đó như thế nào?” Đưa lưng về phía tiểu Trúc, Hách Thiên Thần thu hồi ánh mắt đánh giá, bỗng nhiên hỏi một câu như vậy.



Tiểu Trúc ngây cả người, sau một lúc mới hiểu được thiếu gia đang hỏi chính là người hạ độc, “Bị Huyết Ma Y móc tim, đương nhiên đã chết, sau đó Tần Trang chủ đã sai người đem thi thể đi xử lý. Thiếu gia vì sao lại hỏi thăm người này?”



Từ khi nhìn thấy Hách Cửu Tiêu xuất thủ, tiểu Trúc mỗi lần nhắc tới đều không còn xưng là Hách Cốc chủ, mà cũng giống như những người khác đều gọi là Huyết Ma Y. Hách Thiên Thần tựa hồ hiểu được nguyên nhân trong đó, so với Hách cốc từng hiển hách một thời thì thanh danh của Huyết Ma Y càng ngày càng lớn, nghĩ như vậy, hắn chậm rãi nói, “Chỉ là hỏi một chút.”




Hách Thiên Thần cười chế nhạo, “Ta đi Hách cốc làm cái gì, từ năm đó bị người cha thân sinh sai người ôm đi, ta đã không còn là Hách Thiên Thần, hắn muốn ta chết, ta lại không chết, ta chỉ có thể trở thành Đàn Y, đó là một danh xưng mà không phải đích danh, ngươi có hiểu hay không?”



Hách Cửu Tiêu không hiểu, hắn không có hứng thú đối với rất nhiều việc, đương nhiên càng không đi tìm hiểu chuyện bên trong Thiên Cơ các, hắn cũng không biết ‘Đàn Y’ còn có ý nghĩa nào nữa hay không, hắn nhìn đệ đệ của hắn rồi nhíu mày, “Đàn Y thì sao, Thiên Thần thì thế nào, ngươi còn sống, như vậy vẫn chưa đủ hay sao?”



Có lẽ đối với vị huynh trưởng này của hắn mà nói, việc còn sống quả thật đã quá đủ, Hách cốc chính là một nơi như vậy, chỉ cần còn sống là đã quá đủ, Hách Thiên Thần thở hắt ra, “Đúng vậy, ta còn sống, một tên yêu nghiệt vốn nên bị giết chết, lúc này còn sống, ta rất may mắn có phải không? Nếu hắn chưa chết thì sẽ tiếp tục muốn giết ta.” Hắn nói đến ‘Hắn’ chính là phụ thân của bọn họ.



Hách Cửu Tiêu hừ lạnh một tiếng, “Cái gì yêu nghiệt, đó là hắn…..”



“Hắn chết vì bệnh, ngươi không hề cứu hắn?” Hách Thiên Thần cắt ngang lời nói của Hách Cửu Tiêu.



Hách Cửu Tiêu im lặng không trả lời.



“Ngươi không hề cứu hắn.” Lúc này là Hách Thiên Thần thực sự khẳng định.



Hắn không biết lúc mình nói ra những lời này thì Hách Cửu Tiêu có mỉm cười hay không, chỉ thấy ý cười xẹt qua đáy mắt, âm u giống như một giọt máu đập vào vành mắt, tản ra những gợn sóng lăn tăn màu đỏ tươi.