Khuynh Thành Lạc Cửu Tiêu

Chương 3110 :

Ngày đăng: 20:57 18/04/20


Mọi người đang muốn xuất chưởng vung kiếm thì đột nhiên nghe thấy tiếng la như thế, liền dừng lại động tác trong tay, chỉ thấy người đến với một đầu đầy mồ hôi, mặt không còn một chút máu, thần sắc trắng bệch, xem ra quả thực rất giống quỷ, cả người như lao ra từ trong nước, thiếu chút nữa thì bọn họ không thể nhận ra hắn.



Bọn họ vốn biết rõ người này, Đường chủ La Thắng Đường, La Kiên.



Không ai ngờ người đến chính là La Kiên, “La đại hiệp, vì sao ngươi ở đây?” Lý đại nương có một chút kính nể đối với hắn, vừa hỏi xong thì bỗng nhiên lại nhớ ra, “Đúng rồi, ngươi cũng là vì Hồng Nhan.”



Những người tới nơi này, ai mà không phải vì giải độc Hồng Nhan? Hắn cũng là vì người mà hắn đang tưởng nhớ trong lòng.



“Mau! Mau đi cùng ta!” La Kiên vốn có tướng mạo khôi ngô, vẻ mặt nghiêm nghị, nhưng lúc này thần sắc lại tái nhợt, một thân xiêm y màu xám không biết là dính máu hay dính bùn mà lại cực kỳ dơ bẩn, tay vẫn đang cầm kiếm, vì dùng sức quá độ mà bàn tay không ngừng run rẩy.



“Đi theo ngươi đến đâu?” Hách Cửu Tiêu cũng không nghĩ sẽ nhìn thấy La Kiên, đôi mắt phủ kín băng hàn đang chăm chú nhìn hắn, La Kiên đột nhiên xuất hiện, nhưng xuất hiện quá mức cổ quái.



Bỗng nhiên có một làn khói lướt đến, nhưng xác thực không phải là khói mà là một người, khinh công của người nọ vô cùng tốt, chỉ trong khoảnh khắc đã lướt đến trước mặt bọn họ, “Đi theo ta!” Hắn duỗi tay ra, kéo lấy Hách Cửu Tiêu.



Cơ hồ là đồng thời, một bàn tay cũng duỗi ra từ phía sau, vung lên y mệ đẩy tay của người nọ ra, có lẽ là không ngờ lại bị người khác đẩy ra dễ dàng như thế, người nọ lui về sau vài bước rồi quan sát Hách Thiên Thần, “Đàn Y công tử?”



“Là ta.” Nhìn người nọ, trên mặt của Hách Thiên Thần không có sự ôn hòa như trước kia. Chỉ thấy người nọ mặc một thân y bào màu lam xám, dáng người cao gầy, khuôn mặt tuấn dật hơi thoáng tái nhợt, mày kiếm mắt sáng, rất có chính khí của nhất phái. Lúc trước kéo Hách Cửu Tiêu, trong mắt của hắn dường như mang theo thần sắc tràn đầy lo lắng.



Người nọ không biết Hách Thiên Thần vì sao lại khó chịu như vậy, vội vàng xuất ra một miếng lệnh bài, ánh mắt của hắn sáng ngời, “Có thể thỉnh công tử dẫn người đi theo ta được không?”



Ngữ khí đã có biến hóa, Mộc Thương Nhai nhận ra người nam nhân mặc thanh y ở trước mắt chính là Đàn Y công tử, tinh thần căng thẳng nhất thời được thả lỏng, bắt đầu chú ý ngôn ngữ của chính mình.



Mọi người đều cảm giác được thái độ biến hóa của hắn, nhưng ngoài ý muốn chính là Hách Thiên Thần vừa nhìn thấy lệnh bài thì thái độ cũng có biến hóa.


La Kiên đứng ở một góc, sắc mặt vẫn rất cổ quái, ánh mắt dao động khắp xung quanh, rốt cục khiến cho người khác chú ý.



“La đại hiệp, ngươi đang nhìn cái gì?” Vân Khanh thận trọng, La Kiên khác thường như vậy đã rất lâu.



“Ta….giống như đang nhìn thấy một cái bóng trắng đi theo phía sau của chúng ta….” La Kiên đi cuối cùng, những người khác không thấy chiếc bóng, chỉ có một mình hắn nhìn thấy, “Sau khi giao thủ cùng Mộc Lang Quân rồi trốn đến nơi này, cái bóng đó luôn luôn tồn tại.”



“Vì sao đến lúc này ngươi mới nói.” Lý đại nương nhíu mày, La Kiên nghe như vậy thì chỉ cười khổ, “Ta sợ…..sợ ta cũng trúng Hồng Nhan, nhìn thấy ảo giác….”



Lại là Hồng Nhan? Hay là thật sự có người đi theo bọn họ? Ngoại trừ Long Ưng Song Kiệt đang chữa thương thì những người khác đều bắt đầu kiểm tra xung quanh, ngay cả quan tài đều mở toang để xem xét, ngoại trừ mấy bộ xương cốt của người chết thì không nhìn thấy bất luận điều gì khác.



“Cắt một chút máu ra thì sẽ biết.” Hoa Nam Ẩn làm cho La Kiên đưa tay ra, bỗng nhiên ngoài cửa vang lên tiếng bước chân, trong nháy mắt có một luồng hơi nóng đập vào mặt, “Không xong, là Hỏa Thần Quân!” Già Diệp đại sư đã biết rõ sự lợi hại của Ngũ Hành Thần Hỏa.



Vừa nhấc chân thì cánh cửa bị đá văng, quả nhiên là Hỏa Thần Quân, vẫn là một thân áo giáp và khuôn mặt đầy sẹo, đứng cách một lớp lửa lớn, cười ha ha đối với bọn họ, “Cho các ngươi đi, các ngươi không đi, không đi thì sẽ chết ở trong này!”



Một bóng trắng xẹt qua sau lưng hắn, Ngũ Sắc Ma Sư đến đây chính là vì hướng người nọ mà đến, lúc này liền trở tay bắt lấy, “Muốn đi đâu? Đem thứ kia giao ra đây!” Người trong cửa vẫn chưa kịp tránh né thế lửa, nhìn thấy bóng trắng kia thì La Kiên lập tức hô to, “Là hắn!”



Hỏa Thần Quân đưa tay chộp tới, người nọ lại có thể tránh được, nhưng không ngờ Thủy Lệ Quỷ đã ở ngay sau lưng, khuôn mặt lấp kín nước bùn không thể thấy rõ diện mạo, hắn đưa tay bóp lấy cổ họng của người nọ, “Đem thứ kia giao ra!”



Tấm lụa trắng rơi xuống đất, lộ ra một phần khuôn mặt của người nọ, La Kiên không phải bị ảo giác khi nhìn thấy chiếc bóng trắng, đó thật sự là một người, không phải nam nhân mà là nữ tử!



Những người khác nhìn thấy dung mạo của nàng thì đều kinh ngạc trừng lớn mắt, tuổi tác của nàng tựa hồ không còn trẻ, tóc tai rối bù, loáng thoáng chỉ có thể nhìn thấy một đôi mắt, nhưng đôi mắt này, ngay cả tuyệt sắc như Vân Khanh cũng không thể áp chế đôi mắt xán lạn xinh đẹp như ánh sao, chỉ là đôi mắt mà đã như thế, nếu lộ ra toàn bộ diện mạo thì sẽ thế nào?



Mọi người kinh ngạc, nhưng Hách Thiên Thần và Hách Cửu Tiêu lại đồng thời chấn động, Diễm Âm?