Khuynh Thành Lạc Cửu Tiêu

Chương 3115 :

Ngày đăng: 20:58 18/04/20


“Cửu Tiêu, ngươi đã về!” Từng ngạo nghễ, không đem bất luận người nam nhân nào để vào mắt, rồi sau đó lại phóng đãng, thay đổi như thành hai con người khác nhau, lúc này Yểu Nương đứng trước mặt bọn họ, trong lòng chỉ có Hách Cửu Tiêu.



Toàn bộ giang hồ đều biết rõ tâm tư của nàng đối với Hách Cửu Tiêu, Hách Thiên Thần làm sao lại không biết, chẳng qua hắn không ngờ Yểu Nương lại tìm đến Hách Cốc.



Hách Cửu Tiêu cũng bất ngờ, nhưng phản ứng của hắn chỉ là giật giật mi, trực tiếp đi thẳng qua người nàng. Hách Cửu Tiêu không nói một câu, Hách Thiên Thần và Yểu Nương hoàn toàn không có quan hệ, đương nhiên càng không mở miệng, hai người cứ như vậy mà bước qua, giống như nàng căn bản không hề tồn tại.



Hai vị chủ tử không phản ứng, đám hạ nhân cũng trực tiếp dắt ngựa vào, nâng cỗ kiệu, đi vào trong cốc để an bài ổn thỏa những thứ này. Mắt thấy không người để ý, nụ cười của Yểu Nương cứng đờ trên mặt, “Ngươi muốn ta đến Hách Cốc, chẳng lẽ là muốn sỉ nhục ta hay sao?”



Nàng đi vài bước đến trước mặt Hách Cửu Tiêu, “Người ta nói nhất dạ phu thê bách dạ ân, chúng ta tuy là nhân duyên ngắn ngủi, nhưng chẳng lẽ một chút tình cũ mà ngươi cũng không nhớ hay sao? Ngươi muốn ta đến đây rồi lại đối xử với ta như vậy….” (nhất dạ phu thê bách dạ ân = một đêm vợ chồng, trăm đêm ân ái)



Sắc mặt của Hách Thiên Thần trở nên cứng đờ, lập tức đi vào trong, Hách Cửu Tiêu dừng lại sau lưng hắn, quay đầu, ánh mắt như băng nhọn phóng thẳng đến Yểu Nương, “Ta gọi ngươi tới khi nào?”



Hách Thiên Thần biết rõ những lời này chính là nói cho hắn nghe, dưới chân vẫn không dừng bước, cho đến khi một bàn tay từ phía sau bắt lấy y mệ của hắn, “Thiên Thần….”



Hắn quay đầu nhìn Yểu Nương rồi gật đầu với Hách Cửu Tiêu một cái, “Ta đương nhiên tin ngươi.” Chẳng qua tin là một chuyện, trong lòng không thoải mái lại là một chuyện khác.



Đẩy tay Hách Cửu Tiêu ra, hắn đi một mạch vào bên trong, chỉ để lại phía sau một câu, “Đừng hở một chút là giết người.”



Hách Cửu Tiêu nghe như vậy thì sắc mặt càng thêm âm trầm nhìn nàng, Yểu Nương đã sớm biết tính tình của hắn, vừa kinh hãi vừa nghi hoặc, không biết chuyện gì đã xảy ra.



“Không phải là ngươi phái người truyền lời, muốn ta đến nơi này chờ ngươi hay sao?” Yểu Nương cắn môi, có một chút ủy khuất, vốn tưởng rằng Hách Cửu Tiêu hồi tâm chuyển ý, nhưng không ngờ hắn vẫn lạnh nhạt đối với nàng như vậy.




Hách Cửu Tiêu vốn muốn ôn nhu nhẹ nhàng với Hách Thiên Thần, nhưng lại không thể khống chế được động tác của chính mình, người ở dưới thân lộ ra khuôn mặt ửng hồng, mồ hôi chảy xuống từ tóc mai, trước ngực có hôn ấn của hắn, Hách Thiên Thần cắn răng nhẫn nại nhưng vẫn phát ra những tiếng rên rỉ từ trong miệng. Đối với Hách Thiên Thần như vậy, Hách Cửu Tiêu không còn có lực kháng cự.



“Thoải mái không?” Hách Cửu Tiêu cúi người, hơi thở nóng như lửa lướt trên ngực của Hách Thiên Thần. Hách Cửu Tiêu cắn xuống yết hầu rồi hôn lên những giọt mồ hôi đang đọng xuống cần cổ của hắn.



Vấn đề như vậy làm sao mà hắn có thể trả lời? Hách Thiên Thần giữ chặt Hách Cửu Tiêu, trực tiếp hôn lên môi ca ca của mình, y phục xộc xệch của hai người dây dưa cùng một chỗ, đều là thoát hạ một nửa, hơi thở dồn dập nặng nề vang vọng trong thư phòng. Dường như không hài lòng với phản ứng của Hách Thiên Thần, không bao lâu sau, Hách Cửu Tiêu lại càng trở nên kịch liệt.



Hách Cửu Tiêu đưa tay vuốt ve khiêu khích từ trên ngực rồi trượt xuống hạ thân, gia tăng mơn trớn nơi giao hợp của hai người, hô hấp của Hách Thiên Thần bị kiềm hãm, thân thể cơ hồ đã bị khoái cảm làm tê liệt lại cảm nhận được một sự kích thích mới.



“Ách a–” nắm chặt thắt lưng của Hách Cửu Tiêu, hắn không thể tiếp nhận chấn động kịch liệt như vậy, hạ thể trước người không được vuốt ve mà chỉ có thể cọ sát vào hạ phúc của đối phương, bên trong thân thể lần lượt bị va chạm, bị Hách Cửu Tiêu đè chặt xuống bàn, làm cho nơi giao hợp của hai người càng thêm liên kết chặt chẽ.



“Ta sẽ làm cho ngươi phải chính miệng nói ra.” Tầm mắt gắt gao xâm chiếm người dưới thân, lồng ngực của Hách Cửu Tiêu phập phồng kịch liệt, đáy mắt ngoại trừ màu đen thâm u, dường như còn có màu đỏ của hỏa dục, giọng nói nhẹ nhàng trầm thấp, mơn trớn mái tóc của Hách Thiên Thần, bỗng nhiên bàn tay của hắn bị giữ lấy.



Hách Thiên Thần bất thình lình kéo Hách Cửu Tiêu xuống, phần hông nâng lên rồi cử động, cảm giác thâm nhập quá sâu khiến Hách Thiên Thần tự mình hừ nhẹ một tiếng, bàn tay nắm lấy đầu vai của Hách Cửu Tiêu vẫn không buông ra, hắn dùng hành động để đáp lại.



Hắn đã sớm biết hậu quả của việc làm như vậy, Hách Cửu Tiêu kịch liệt đòi lấy đúng như hắn đã suy nghĩ, thậm chí vượt quá dự đoán của hắn, Hách Cửu Tiêu kề sát môi vào tai của hắn rồi hôn xuống, hung hăng đè chặt hắn trên bàn, xâm nhập kịch liệt cuồng bạo, giống như muốn xuyên thấu thân thể của hắn.



Mồ hôi giao hòa, thân thể ôm chặt, đáp lại nhiệt tình của đối phương, khoái cảm tựa như sóng biển dâng cao, hết đợt này đến đợt khác, rõ ràng dứt khoát mà lại hừng hực mãnh liệt.



Hách Thiên Thần thấp tiếng rên rỉ cùng với hơi thở dồn dập của Hách Cửu Tiêu chan hòa cùng một chỗ, không khí trong thư phòng trở nên nóng rực và ẩm ướt, từ ban ngày cho đến chiều muộn. Sau khi mây tan mưa tạnh, bọn họ tắm rửa rồi dùng cơm, lúc này ánh trăng đã lên đến đỉnh đầu.