Khuynh Thành Lạc Cửu Tiêu

Chương 3131 :

Ngày đăng: 20:58 18/04/20


Hách Cửu Tiêu ôm hắn vào trong lòng, cẩn thận hút ra một ngụm máu độc rồi phun xuống đất, sau đó lại cúi đầu hút vào miệng vết thương, băng hàn trên mặt càng lúc càng dày đặc, mi tâm nhăn lại, sắc mặt âm trầm.



Hắn biết rất rõ công lực của Hách Thiên Thần, cơ quan này tuy rằng cực kỳ nguy hiểm, nhưng không đến mức làm cho Hách Thiên Thần bị thương như vậy. Nếu không phải lúc trước hắn mất tự chủ, bởi vì dược tính của Thiên Dục mà cuồng bạo chiếm đoạt Hách Thiên Thần, thì Hách Thiên Thần sẽ không sơ hở như thế, khi thi triển thân pháp cũng sẽ không gặp phải trở ngại.



Ngày thường có lẽ không sao, nhưng vào lúc này, ngay tại nơi đây, chỉ kém một chút nữa là làm cho Hách Thiên Thần trúng tên, càng tệ hơn chính là mũi tên có độc.



Thấy Hách Cửu Tiêu nhíu mày càng lúc càng chặt, Hách Thiên Thần hơi thoáng trở mình trong lòng của hắn, “Ta không sao, độc như vậy đối với Huyết Ma Y cũng không quá nghiêm trọng, ta không lo lắng, ngươi còn lo lắng làm gì.” Hắn chỉ hy vọng mới vừa rồi mọi người không nhận ra Hách Cửu Tiêu đã sử dụng dị năng.



“Đừng nhúc nhích.” Hách Cửu Tiêu đè hắn lại, vẻ mặt vẫn chưa thả lỏng, ngón tay đặt ngay bên miệng vết thương, “Nọc độc sẽ di chuyển theo máu, trước tiên ta thay ngươi hút sạch độc, sau đó thì uống thuốc.”



Trong sơn động vang vọng giọng nói của hắn, ngữ thanh không hề lạnh lùng, mà ngược lại, dường như hàm chứa một loại cảm giác có thể xem là ôn nhu và lo lắng, cảm giác này quá mức kỳ lạ, nam nhân yêu dị lạnh lùng như vậy, giống như đã sớm đoạn tình tuyệt ái, nhưng sự ôn nhu như thế này lại xuất hiện trên người của hắn, quả thật có thể nói là kỳ tích.



Hôm nay, lần đầu tiên hắn bộc lộ nội lực kinh hoàng như vậy, rồi sau đó lại lộ ra vẻ mặt như thế đối với Hách Thiên Thần, tựa hồ cũng chỉ thấy hắn lộ ra vẻ mặt này đối với một mình đệ đệ Hách Thiên Thần của hắn….



Đám người mang theo thần sắc khác nhau, nhìn vào người nam nhân giống như băng thạch gai độc đang cau mày, hạ môi xuống, cúi người hút máu độc bên cổ của Hách Thiên Thần, động tác của hắn thong thả mà lại cẩn thận, ánh hào quang mông lung của châu báu phản chiếu xung quanh bọn họ, làm cho thân thể của hai người dường như cũng phủ kín một tầng hào quang, tựa hồ hai huynh đệ đang bị vây ở một thế giới khác.



Trong ánh sáng mông lung, không biết có phải vì động tác quá mức cẩn thận dịu dàng của hắn hay không, hoặc là vì tư thế của một người bán nằm, người còn lại thì choàng tay ôm ấp, dù sao cũng cảm thấy có vài phần quái dị.



Máu độc bị ngón tay ấn vào đang chảy ra từ bên cổ, khi nhiễu xuống thì bị Hách Cửu Tiêu liếm đi, sau đó lại hút vào, cứ lần lượt như vậy vừa hút vừa liếm trên cổ của Hách Thiên Thần.



Cần cổ khẽ ngẩng lên, lộ ra độ cong hoàn hảo, mái tóc đen tô điểm làn da trắn ngần, vì động tác hút vào của Hách Cửu Tiêu mà hiện lên một vết màu đỏ. Y bào tử kim giao thoa với thanh y tao nhã, y mệ lần lượt đan vào nhau, làm cho nhan sắc tinh khiết cũng trở nên kiều diễm, phảng phất khiến người ta lầm tưởng đây không phải đang giải độc, mà là đang….giao hoan!



Nhìn thấy cảnh tượng này, ánh mắt của mọi người liên tục xoay chuyển, chỉ trong nháy mắt liền biến hóa vài lần, Hoa Nam Ẩn nhìn thấy cũng sửng sốt, phát hiện khác thường, hắn vội vàng bước qua để ngăn cản tầm nhìn của mọi người, rồi nháy mắt ra hiệu cho Hách Thiên Thần, trong miệng điềm nhiên hỏi, “Cảm thấy thế nào, độc tính không quá nguy hiểm chứ?”




Hoa Nam Ẩn nhìn thấy náo nhiệt như thế, đứng bên cạnh Hách Thiên Thần và Hách Cửu Tiêu, không ngừng trầm trồ khen ngợi. Trong sơn động lấp đầy vàng bạc châu báu, một bên là Vạn Minh Khê và Vân Khanh đang đánh nhau, bên kia là Đinh Phong và Vạn Khiêm Trọng không ngừng truy đuổi, nhìn thấy tình cảnh hỗn loạn như thế, Hách Thiên Thần khẽ lắc đầu.



“Không bằng xem thử có Linh Tê Băng Thiền hay không?”



Nhiều chiếc rương như vậy, ngoại trừ chất đầy vàng bạc và các món bảo vật, không biết có Linh Tê Băng Thiền hay không, nếu không lục lọi thì sẽ không biết, không màng đến hỗn loạn xung quanh, Hách Thiên Thần quỳ xuống một chân, rồi nhìn những chiếc rương chất đầy châu báu, suy nghĩ một chút, hắn nhấc chân đá một cước, đủ món bảo vật và các loại châu báu quý giá đều đổ ra ngoài.



Động tác của hắn không hề do dự, cũng không thấy đau lòng, Hoa Nam Ẩn líu lưỡi, “Cho dù ngươi đã quen nhìn thấy các loại bảo vật, cũng không cần phải như vậy a, Kích Ngọc Hầu nhìn thấy ngươi đối đãi với bảo vật của hắn như vậy, chẳng phải sẽ đau lòng muốn chết hay sao.”



Trong miệng nói như thế, nhưng giọng điệu của Hoa Nam Ẩn chỉ có hứng phấn, học theo Hách Thiên Thần, hắn nhấc chân đá đổ mấy chiếc rương, vô số bảo vật cổ quái kỳ lạ ngã nhào trên mặt đất…..



Những viên minh châu lớn cỡ một nắm tay lấp lánh hào quang, giống như huyết thạch, huyết sắc lưu chuyển tựa như vật sống. Phỉ thúy mã não, bạch ngọc san hô, những thứ như vậy có thể xem là rất tầm thường, rất nhiều vật ở đây là lần đầu tiên nhìn thấy, thậm chí đôi khi nhìn không ra là cái gì, hiện lên trước mắt chỉ có hào quang rực rỡ của bảo vật.



Hách Cửu Tiêu nhìn xuống chân, lần lượt quan sát. Linh Tê Băng Thiền màu trắng, có hình dạng bán trong suốt, hai cánh sáng long lanh, trên cánh có kết sương tuyết. Nhìn vài lần, không thấy thứ nào có diện mạo tương tự như vậy.



Động tĩnh của bọn họ bên này kinh động mấy người kia, thấy có người động vào bảo vật, đám người đồng thời bỏ mặc địch thủ.



“Nơi này không có Linh Tê Băng Thiền! Các ngươi dừng tay!” Không biết vì sao Vân Khanh lại khẳng định như vậy, Hách Thiên Thần quay đầu lại, đang muốn mở miệng thì đã thấy Đinh Phong cười to vài tiếng, “Đàn Y công tử cũng động tâm đối với bảo vật hay sao? Đáng tiếc, không người nào được đụng vào những thứ này!”



Hắn bỗng nhiên đi đến một góc nham thạch, không biết sờ soạng cái gì, Hách Thiên Thần thấy như thế, trong lòng bất thình lình lóe lên suy nghĩ, “Có cơ quan!”



“Quả thật có cơ quan.” Đinh Phong vuốt râu mà cười, không biết đã ấn xuống cái gì, hắn chậm rãi thu tay, “Mấy ngày nữa lão phu sẽ tuyên cáo với toàn bộ võ lâm, các ngươi đều chết trong mật đạo, bị ám khí của cơ quan giết chết, thật sự rất đáng tiếc.”