Khuynh Thành Lạc Cửu Tiêu

Chương 3152 :

Ngày đăng: 20:58 18/04/20


Chủy thủ vẫn còn nắm trong tay, máu loãng chảy xuống trên mặt, hắn chậm rãi rút ra chủy thủ, vẻ mặt chuyên chú, tựa hồ không thấy người đến trước cửa, trong nháy mắt, hàn quang của chủy thủ lóe lên.



Bóng người lướt đến, Hách Thiên Thần nghiêng người tránh né, chưởng lực của Hách Cửu Tiêu như đao, mạnh mẽ tung ra. Một tiếng rên vang lên, sắc mặt của Sở Tĩnh Huyền càng thêm tái nhợt, chủy thủ rơi xuống đất, hắn cũng lăn ra đất, xương cốt ở cổ tay gần như vỡ vụn.



Hoa Nam Ẩn vội vàng đá văng ngọn chủy thủ, biểu tình trên mặt dị thường phấn khích, thiếu chút nữa đã ngồi xổm xuống mà hảo hảo nghiên cứu, kinh ngạc nói, “Đây là bảo vật? Là một người?” Hắn dùng cây quạt chỉ vào Sở Tĩnh Huyền.



Hoa Nam Ẩn chưa gặp Sở Tĩnh Huyền, cũng không biết hắn chính là thái tử. Hách Thiên Thần nghe như vậy thì ánh mắt chợt lóe, nhìn xuống thi thể dưới đất, thi thể kia mặc một thân hắc y, là thích khách Sở Lôi phái đến, rồi lại nhìn khắp xung quanh. Căn phòng bố trí rất đơn giản, không tinh xảo cũng không đẹp đẽ quý giá, chỉ có vật dụng hằng ngày, không thấy trang sức, càng không có bất luận người nào khác.



Giá sách xếp đầy thư tịch, trên bàn còn vài trang giấy đang viết dang dở, hết thảy đều vô cùng đơn giản, ngay cả ngọn chủy thủ bị đá văng cũng không có gì thu hút, người ở trong gian phòng này cũng không mặc y bào hoa lệ quý giá. Vị hoàng tử này không phải được bảo hộ mà là đang bị giam lỏng.



Hách Thiên Thần tỉnh ngộ, trong lúc trầm ngâm, tầm mắt dừng trên người của Sở Tĩnh Huyền, rồi chậm rãi mở miệng, “Ngươi tên là gì?”



Sở Tĩnh Huyền cảnh giác nhìn bọn họ, chỉ im lặng nắm chặt cổ tay của mình. Hách Cửu Tiêu quan sát người nọ vài lần, rồi tìm một nơi ngồi xuống, trong lòng đã hiểu rõ, “Bọn họ là song sinh, hắn là huynh đệ song sinh của thái tử.”



Hắn chính là hoàng tử ở ngay tại tầng thứ chín.



Thuận Đức Đế vì sao phải giấu hắn, vì sao không cho người nào biết sự tồn tại của hắn, vì sao hết thảy những gì liên quan đến hắn đều bị che giấu, chỉ có một nguyên nhân – hắn là huynh đệ song sinh của thái tử.



Song sinh, ở trong hoàng tộc có ý nghĩa là điềm xấu. Trưởng tử có huyết thống hoàng tộc, nếu có hai người cùng là trưởng tử thì sẽ khiến cho triều đình rung chuyển, gây ra chiến loạn.
Dứt lời, Sở Lôi xoay người, bóng dáng cao gầy đã hơi thoáng còng xuống, hắn chậm rãi bước ra ngoài.



Ngoài biên cương nhà Viêm đã có dấu hiệu kẻ thù xâm lăng, có những vương vạn ương tộc nơi tái ngoại đã tiến đến.



Lúc này, đoàn người của Hách Thiên Thần đang dẫn Sở Tĩnh về hoàng cung, dọc đường đi bọn họ đều phi thường cẩn thận, cũng cố ý không mang theo quá nhiều thủ hạ, để tránh mục tiêu quá lớn khiến người ngoài hoài nghi. Bọn họ để cho thủ hạ theo dõi tin tức ở khắp nơi, chờ đến khi bọn họ vào hoàng cung đã là mấy ngày sau.



Không thể dễ dàng đi vào, đoàn người chỉ có thể lén lút xâm nhập. Không muốn để người ta phát hiện, Sở Tĩnh Huyền không giao cho bọn họ bất luận tín vật gì, hết thảy đều là âm thầm hành sự, tựa như trong phòng của Vân Khanh có một mật đạo thông ra bên ngoài, trong phòng của thái tử cũng có, lúc trước trúng Hồng Nhan, hắn đã đi theo mật đạo để ra khỏi hoàng cung.



Đám người hộ tống Sở Tĩnh đến cung điện của Sở Tĩnh Huyền. Khi Sở Tĩnh Huyền nhìn thấy người đệ đệ này của hắn thì quả thật đã sợ đến mức ngây người, sau đó lại là mừng rỡ. Như vậy, cho dù không thể chứng mình Sở Tĩnh là hoàng tử thì dựa vào tướng mạo của hai người, hắn có thể để cho Sở Tĩnh thay thế thân phận của hắn, trong khi hắn có thể rời đi mà thần không biết quỷ không hay.



Hách Thiên Thần và Hách Cửu Tiêu mặc kệ Sở Tĩnh Huyền muốn làm như thế nào, chuyện này bọn họ đã hoàn thành. Khi rời khỏi hoàng cung, trong lòng của Hách Thiên Thần chỉ nghi ngờ duy nhất một điểm chính là, dựa theo những gì Sở Tĩnh Huyền đã nói, hoàng hậu không biết có vị hoàng tử này tồn tại, nhưng Sở Tĩnh lại bảo rằng đã từng gặp mặt mẫu hậu của hắn.



Chỉ có hai đáp án, có lẽ Sở Tĩnh nhìn thấy không phải là hoàng hậu thật sự, hoặc hoàng hậu bị ép buộc giả vờ như không biết. Nghĩ đến Sở Tĩnh vừa sinh ra đã bị xem như điềm xấu, bị tống xuất khỏi hoàng cung, bị thân nhân đối đãi như thế, hai người bọn họ đều có một chút đồng cảm.



May mắn Sở Tĩnh Huyền đối đãi người đệ đệ này của hắn cũng không tệ lắm.



Từ hoàng cung đi ra, Hách Thiên Thần phát hiện sắc mặt của Vong Sinh không đúng, hắn và Hách Cửu Tiêu đang thảo luận kế tiếp nên quay về Thiên Cơ Các hay là đi Hách Cốc, thì Vong Sinh bỗng nhiên đi đến trước mặt hắn rồi quỳ mạnh xuống đất, “Các chủ! Thiên Cơ Các bị người ngoài đột nhập! Sáng hôm nay thuộc hạ nhận được tin tức nhưng không trình báo, thỉnh Các chủ trách phạt!”