Khuynh Thành Lạc Cửu Tiêu

Chương 4220 :

Ngày đăng: 20:59 18/04/20


“Tại hạ chính là Đàn Y.” Hách Thiên Thần mỉm cười, “Nhưng mặc dù là Đàn Y thì cũng không ngờ Vạn Ương lại có người đứng sau hậu đài, Vạn Ương Vương quả thật đã chết, Vạn Ương Vương chân chính lại là công chúa Vạn Ương, không biết Mạc Vô Thương có biết chuyện này hay không?”



Giống như đến đây làm khách, hắn hỏi một cách ôn hòa hữu lễ làm cho Lương Ỷ La có một chút hoảng hốt, nhìn y mệ thanh y của hắn khẽ phất phơ khi nói chuyện, nàng gật đầu, “Mạc Vô Thương biết, bản cung còn nói với hắn rằng ta muốn gặp các ngươi, muốn hắn dẫn bọn ngươi tiến cung, nhưng ta không ngờ….”



Nghe thấy tiếng ồn ào bên ngoài, Lương Ỷ La đã biết chuyện gì xảy ra, Vương huynh của nàng vốn là Vạn Ương Vương Lương Hạo đã sớm chết vì trọng bệnh, người vừa mới chết đương nhiên không phải hắn, nàng chỉ cảm thấy kỳ quái là ai lại đi ám sát, nay nhìn thấy bọn họ thì liền rõ ràng.



“Mạc Vô Thương vẫn ghi hận trong lòng đối với các ngươi, con hắn chết ở Trung Nguyên, hắn nhớ mãi việc báo thù, bản cung đã từng ngăn cản, nhưng hắn vẫn đi Trung Nguyên, không ngờ lần này hắn không nghe theo Vương lệnh, lại làm ra chuyện như vậy.” Thái độ của Lương Ỷ La không giống như có địch ý, mà lại có vẻ tương đối ân cần, nàng dẫn bọn họ đến một gian phòng khác.



“Các ngươi ở đây bị xem là thích khách, cẩn thận vẫn tốt hơn.” Gian phòng này thoạt nhìn được dùng cho nghị sự, phi thường bí ẩn, nàng tự mình đi châm trà, đặt trước mặt hai người, khi làm ra hành động như vậy, phong thái sắc bén trên người nàng chậm rãi lui ra, có vài điểm giống Diễm Hoa.



Cái loại thân thiết của trưởng bối làm cho Hách Thiên Thần và Hách Cửu Tiêu đều cảm thấy kinh ngạc. Lương Ỷ La sau khi châm trà xong thì ngồi xuống, nâng tách trà lên rồi uống một ngụm, “Nghe nói các ngươi ở Trung Nguyên đều rất có uy tín. Không ai không biết danh hào của Huyết Ma Y và Đàn Y công tử, nay đi vào Vạn Ương, rồi sau đó hủy diệt Thanh Đại Lâu, tổn hại Ngao Kiêu tộc, không biết có phải là sự thật hay không?”



Ngữ khí của nàng giống như đang trò chuyện với bọn họ, Hách Thiên Thần thản nhiên mỉm cười, “Quả thật đã tương ngộ những việc này.” Hắn không chạm vào tách trà trên bàn, Hách Cửu Tiêu ngồi bên cạnh hắn, toàn thân băng lãnh không hề thay đổi, “Ngươi muốn gặp chúng ta, nguyên nhân?”



“Đương nhiên không phải vì giá họa cho các ngươi.” Lương Ỷ La nhìn ra ánh mắt sắc bén của hắn, nàng mỉm cười, “Bản cung tuy rằng đang ở đây chấp chưởng quốc sự của Vạn Ương, nhưng bên ngoài có ai biết được Ỷ La công chúa còn sống hay không?”



Hai huynh đệ đều không trả lời, đây cũng là nghi hoặc trong lòng của bọn họ, nàng nhìn thấy, sắc mặt hơi thoáng phiền muộn, “Bản cung thân là công chúa, nhưng không được Vương huynh thừa nhận, các ngươi cũng biết, nơi này có nhiều người như vậy, thứ nhất là vì bảo hộ ta, thứ hai cũng là vì giam lỏng, đó là Vương huynh đã hạ lệnh. Sau khi hắn chết, không ai dám vi phạm, bản cung chỉ có thể ở trong này, không thể ra ngoài một bước.”




Hách Thiên Thần gật đầu, kéo lại cổ áo một chút, “Không biết Lương Ỷ La muốn nói cái gì, cùng với việc lần này chúng ta không cáo biệt, Mục Thịnh không ở đây, chúng ta phải tự mình lên Miên Ngọc Sơn, tin tức Vạn Ương Vương đã chết sẽ được loan truyền rất nhanh, đến lúc đó bọn họ cũng không cần phải dựa vào chúng ta, Yêu Hồ tộc cuối cùng sẽ được phép hạ sơn, không còn bị giam lỏng trong núi.”



“Giảm đi phiền toái cho chúng ta.” Hách Cửu Tiêu luồn tay vào khe hở ở vạt ngoại sam đến trước ngực của Hách Thiên Thần, bàn tay chậm rãi di chuyển xung quanh lồng ngực,Hách Thiên Thần nắm lấy tay Hách Cửu Tiêu rồi đặt vào tay mình, những ngón tay của hai người đan vào nhau, hắn thản nhiên nhắm mắt lại, “E rằng mấy ngày tới Mục Thịnh và Phong Ngự Tu sẽ đi tìm chúng ta, bọn họ có lẽ không ngờ chúng ta đã gặp được Vạn Ương Vương chân chính.”



Điều đó có nghĩa rằng Lương Ỷ La mới chính là Vạn Ương Vương, nghĩ đến Thánh Y theo như lời của Thương Lê, Hách Thiên Thần dừng lại động tác đang vuốt ve ngón tay của Hách Cửu Tiêu một chút, bỗng nhiên hiểu rõ.



“Các đại thần tích cực tìm người kế thừa chức vị Thánh Y, cũng không bận tâm đến thân phận của ngươi, có lẽ là vì vội vã muốn chữa bệnh cho Vạn Ương Vương, hoặc có lẽ bọn họ đã hoài nghi thân phận của kẻ thế thân kia, lúc này không thể hoàn toàn tin tưởng đại phu trong cung, nhưng lại có thể tin tưởng một người ngoài như ngươi.”



Hách Cửu Tiêu đương nhiên chưa từng để ý cái gì là Thánh Y, khóe miệng nhếch lên một tia cười lạnh, “Vô luận Thánh Y là ai, chỉ cần đưa ra đáp án thì sẽ mất đi giá trị, sẽ trở nên vô dụng.”



Đây là hai phe triều thần tranh đấu trong Vạn Ương tộc, nay Vạn Ương Vương giả dạng đã chết, những đại thần không rõ chân tướng sẽ không bao giờ còn có thể chứng minh được điều gì nữa, những ai hiểu rõ chân tướng thì giờ khắc này lại đang đau đầu suy nghĩ tiếp theo phải đề phòng các bộ tộc khác như thế nào.



Nhưng những việc này không quan hệ đến bọn họ, hai người lại thảo luận vài câu rồi chợp mắt an giấc. Lúc này bọn họ hoàn toàn không ngờ, từ nay về sau lịch sử của Vạn Ương sẽ vì sự can thiệp của hai huynh đệ bọn họ mà hoàn toàn thay đổi.



Tiếng rao hàng ở đầu phố đã vang lên, sắc trời bừng sáng, người dần dần đông đúc, khi hai người ngủ say trong khách điếm thì tin tức Vạn Ương Vương bị ám sát đã loan truyền ra khỏi hoàng cung.